Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn

Chương 258: Nhược Nhiên, rốt cục cậu làm sao vậy?






__________________________________
Convert+ beta: Mã Mã
Editor: Châu

Nhược Nhiên ở trong phòng tắm ngâm mình thật lâu, mới vô lực đứng dậy, lấy áo khoác vào đi ra ngoài.
Nhìn phía bên kia gian phòng đều xốc xếch, trên giường là một mớ lộn xộn, Nhược Nhiên hít sâu một hơi, mặc xong quần áo, nhưng cũng không xuống lầu.
Ngồi cuộn người trên giường, cô thật sự không biết nên đối mặt như thế nào với Tư Đồ Hiên Nhiên.
Cô chán nản đứng lên, ngắm nhìn thế giới bên ngoài qua cửa sổ sát đất, không có xe Tư Đồ Hiên Nhiên hay Tư Đồ Dật, xem ra, hai người đó đều đi ra ngoài.
Cô lấy điện thoại di động ra, bấm số Hạ Nghênh Lam.
"Nghênh Lam... Cậu có ở nhà không? Đến đón mình được chứ, mình muốn qua nhà cậu ở một thời gian ngắn, được không?" Nhược Nhiên vô lực nói.
"Ừ, được, mình ở nhà đợi cậu." Cô nhẹ nhàng cúp điện thoại, đứng lên hít sâu một hơi, bắt đầu thu dọn quần áo của mình.
Cô muốn ra ngoài ở để yên tĩnh một chút, cố gắng suy nghĩ một chút.

Hạ Nghênh Lam nghe điện thoại bỗng thấy Nhược Nhiên có cái gì đó không đúng, bèn tới rất nhanh, dừng xe, vội vàng chạy vào trong biệt thự.
"Nhược Nhiên, Nhược Nhiên..."
Giọng của Hạ Nghênh Lam ở dưới lầu vang lên.
Nhược Nhiên xách hành lý đi xuống.
"Nhược Nhiên, cậu làm sao vậy?" Hạ Nghênh Lam quan tâm hỏi thăm Nhược Nhiên, nhìn cô sắc mặt tái nhợt, đôi mắt còn hơi đỏ.
Nhược Nhiên lắc đầu, nhấc hành lý lên, thở dài một tiếng, khẽ mở miệng: "Chúng ta đi ra ngoài trước đi."
Thấy cô không có tinh thần, Hạ Nghênh Lam không nói lời nào, cầm lấy hành lý Nhược Nhiên, đi xuống lầu.

"Thiếu phu nhân... Cô muốn... Cô muốn... " Chú Quyền nhìn thấy Nhược Nhiên cùng Hạ Nghênh Lam xách đồ đi xuống, kinh ngạc kêu lên.
"Chú Quyền, cháu muốn ra ngoài ở một thời gian ngắn." Nhược Nhiên hiển nhiên không muốn làm lớn chuyện, nhìn bộ dạng này của cô, chú Quyền không có cách nào giữ lại, chỉ có thể nhìn Nhược Nhiên cùng Hạ Nghênh Lam xách hành lý ra ngoài, ngồi lên xe rời đi.
Cuối cùng ra cũng khỏi biệt thự, Hạ Nghênh Lam lái xe, một lúc sau, nhìn Nhược Nhiên thở dài một hơi, gấp giọng nói: "Nhược Nhiên, rốt cục cậu làm sao vậy?"
Nhược Nhiên vuốt tóc mailòa xòa ra sau tai, không biết nói như thế nào việc mình muốn ra ngoài ở.
Suy nghĩ một lúc lâu, cô mới mở miệng, kể hết chuyện ngày hôm qua.
"Khốn kiếp!!!" Hạ Nghênh Lam bất chợt đạp mạnh xuống thắng xe, xe dừng lại đột ngột, trán Nhược Nhiên thiếu chút nữa đập vào phía trước, hoảng hồn không dám quay đầu qua nhìn vẻ mặt đầy tức giận của Hạ Nghênh Lam.