____________________________________
Convert+ Editor: Mã Mã
Tư Đồ Hiên Nhiên nhướn lông mày nhìn Nhược Nhiên, sau đó đi ra ngoài cửa.
Nhược Nhiên tức giận cầm cái túi xách của mình lên, cũng đi theo hắn.
Đột nhiên, Tư Đồ Hiên Nhiên chuyển mắt, khóe môi cong lên tạo ra một nụ cười, thấp giọng nói: "Trầm Nhược Nhiên, cô nên bôi mật ong vào môi mình đi!"
Nhược Nhiên ngạc nhiên, nhưng ngay sau đó khuôn mặt chuyển hồng, Tư Đồ Hiên Nhiên đáng ghét, bây giờ còn đùa giỡn cô?
Hai người đi ra khỏi cửa hàng, Tư Đồ Hiên Nhiên đưa Nhược Nhiên đi ăn cơm, nhưng lần này không đưa cô đi ăn cơm Tây, mà vào một quán ăn Trung Quốc nổi tiếng.
Sau khi ăn xong thì trực tiếp đi tới yến hội, ngồi trên xe, Nhược Nhiên lấy điện thoại ra, bấm số gọi cho Hạ Nghênh Lam.
"Nghênh Lam, bọn mình sắp tới rồi, cậu có ra đón mình nhé!" Nhược Nhiên nhẹ nhàng nói.
"Được, hai người cứ đợi tớ." Nhược Nhiên nhẹ nhàng cúp điện thoại.
Tư Đồ Hiên Nhiên nhướn lông mày, nhìn Nhược Nhiên và cười nhạo nói: "Cô thật thân với Hạ Nghênh Lam."
"Liên quan gì tới anh chứ?" Nhược Nhiên quay ra trừng mắt, bất mãn nói.
Cô còn đang không vui vì bị Tư Đồ Hiên Nhiên cưỡng hôn, nhưng tâm trạng Tư Đồ Hiên Nhiên lại rất vui vẻ.
Rốt cục xe cũng dừng ở trước địa điểm dự tiệc, Nhược Nhiên nhìn lướt qua quán rượu thấy Nghênh Lam, cô cong môi cười.
Xuống xe, Hạ Nghênh Lam vội vàng chạy tới, Nhược Nhiên cũng mở cửa xe đi ra.
Sau đó cười và nói với Tư Đồ Hiên Nhiên: "Tôi đưa Nhược Nhiên của nhà anh đi trước, chúng ta sẽ gặp nhau sau."
Tư Đồ Hiên Nhiên không vui nhìn Hạ Nghênh Lam kéo vội Nhược Nhiên đi.
Nhưng câu nói lại rất hợp ý của Tư Đồ Hiên Nhiên, Nhược Nhiên của nhà anh...
Trên khuôn mặt đẹp trai của Tư Đồ Hiên Nhiên hiện lên nụ cười, gật đầu đồng ý.
Nhược Nhiên cứ thế mà bị Hạ Nghênh Lam kéo đi.
Tư Đồ Hiên Nhiên nhẹ nhàng nói với Nhược Nhiên ở ngoài xe: "Trầm Nhược Nhiên, cô chú ý một chút cho tôi, đừng có uống hoặc ăn cái gì lạnh!"
Chương 164: Không phải đã quan hệ rồi sao!
Nhược Nhiên gật đầu, nhìn Tư Đồ Hiên Nhiên đưa xe vào bãi đậu.
"Từ khi nào Tư Đồ Hiên Nhiên đã quan tâm cậu như vậy thế? Còn không cho cậu uống nước lạnh!"
Hạ Nghênh Lam mở to hai mắt, không tin nhìn Tư Đồ Hiên Nhiên vì câu nói vừa rồi.
"Cậu nghĩ nhiều quá rồi đó!" Nhược Nhiên nhẹ nhàng sửa tóc mình, liếc Hạ Nghênh Lam một cái.
"Sao cậu không được uống nước lạnh?" Hạ Nghênh Lam nghi ngờ nhìn Nhược Nhiên, khó hiểu hỏi cô.
"Còn sao nữa?" Nhược Nhiên bất đắc dĩ nhún nhún vai.
"Người bạn tốt tới?" Hạ Nghênh Lam hỏi thử, Nhược Nhiên bất đắc dĩ gật đầu, Hạ Nghênh Lam há hốc mồm.
"Bạn tốt của cậu tới, nên Tư Đồ Hiên Nhiên không cho uống nước lạnh, ôi trời ơi, hai người thật thân thiết! Không phải đã quan hệ với nhau rồi chứ!" Hạ Nghênh Lam nói lớn.
"Cậu nhỏ giọng một chút!" Nhược Nhiên khó xử, khuôn mặt ửng hồng, lấy tay bịt miệng Hạ Nghênh Lam lại, oán hận nói: "Cậu lớn tiếng như vậy làm gì!"
Hạ Nghênh Lam quay trái phải nhìn không có ai, mới gần sát Nhược Nhiên, cười xấu xa hỏi: "Nhược Nhiên, cậu sẽ không hiện thân thể mình cho Tư Đồ Hiên Nhiên rồi đó chứ?"
Nhược Nhiên liếc Hạ Nghênh Lam một cái, nói khẽ: "Cậu nghĩ vớ vẩn cái gì vậy, không thể nào!"
Nhìn Nhược Nhiên thề son sắc, Hạ Nghênh Lam nghi ngờ ngật đầu: "Tạm thời tớ tin cậu!"
"Đi thôi, chúng ta đi vào trước, ở chỗ này rét quá!"
Ban đêm vào mùa thu này khá lạnh, huống chi hai người họ còn mặc lễ phục. Nhược Nhiên kéo tay Hạ Nghênh Lam, đi vào quán rượu.
Lúc này, sắc mặt Hạ Nghênh Lam có chút cổ quái, kéo tay Nhược Nhiên, nói có chút ngập ngừng.
"Có chuyện gì cậu muốn nói với tớ sao?" Nhược Nhiên nhẹ nhàng vuốt vuốt mái tóc.
"Nhược Nhiên, cậu có biết tại sao tớ lại kéo vội cậu ra đây không?" Sắc mặt Hạ Nghênh Lam cổ quái nói.
"Tại sao, cậu nói luôn đi! ! !" Nhược Nhiên cười, nhìn khuôn mặt như ông trời đang sập của Hạ Nghênh Lam.