____________________________________
Convert+ Editor: Mã Mã
Tường Vi nhẹ nhàng dựa vào bàn làm việc của hắn, nở nụ cười quyến rũ: "Tối qua anh ở đâu vậy?"
Hôm nay cô vội vàng chạy qua đây cũng vì cuộc điện thoại đó, vì thái độ lạnh lùng của Tư Đồ Hiên Nhiên, và cả cô gái bên cạnh hắn nữa.
Nghe Tường Vi hỏi vậy, bỗng nhiên Tư Đồ Hiên Nhiên giương mắt lên, đáy mắt chuyển lạnh: "Câu hỏi này cô không nên nói!"
Nhìn đôi mắt lạnh lùng của hắn, tâm Tường Vi cũng chuyển lạnh, thế nhưng cô ta cố cười và tiến gần tới, nhẹ nhàng dựa vào người hắn, đầu ngón tay dịu dàng vuốt ve cái cúc áo.
"Người ta cũng chỉ muốn biết cô gái đêm qua của anh là ai thôi? Có phải anh bỏ em luôn rồi không" Tường Vi nói.
Vừa nói ngón tay kia vừa nhanh nhẹn luồn vào trong áo Tư Đồ Hiên Nhiên.
Tư Đồ Hiên Nhiên mang theo một nụ cười chói lọi trên khuôn mặt, nhẹ nhàng bắt lấy bàn tay Tường Vi, không để cho cô ta cởi áo mình.
Hắn chỉ cười cười và nói: "Tường Vi, cô nên biết tôi thích phụ nữ thông minh, nhưng một khi người phụ nữ nào không minh, thì cô... cũng nên biết."
Tường Vi nhìn nụ cười của Tư Đồ Hiên Nhiên, đôi mắt trên khuôn mặt điển trai không chút hơi ấm.
Tường Vi lúng túng cười một cái, thu tay mình lại, cố gắng nở nụ cười mềm mại đáng yêu.
Tư Đồ Hiên Nhiên gật đầu, thu dọn lại đồ trên bàn, sau đó, cầm cái áo khoác của mình đi ra ngoài.
"Không phải cô đợi điện thoại của tôi sao, nếu không muốn đợi thì trực tiếp gặp thư ký của tôi lấy chi phiếu!" Trên khuôn mặt đẹp trai kéo ra một nụ cười.
Tường Vi ở sau lưng Tư Đồ Hiên Nhiên nhìn hắn phủi tay mọi chuyện.
Lúc Tư Đồ Hiên Nhiên đang định rời đi, thì đột nhiên hắn nhẹ nhàng xoay người, nhìn người phụ nữ giống như báu vật trời ban kia đang dựa vào bàn làm việc của mình, cười nói: "Cô gái kia là vợ của tôi!"
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
Trong phòng làm việc, khuôn mặt quyến rũ đột nhiên chuyển sang hận thù.
Những ngón tay mềm mại nắm chặt trên bàn, nụ cười dịu dàng đã không còn.
Cô gái kia là phu nhân của đại thiếu gia họ Tư Đồ gia! ! !
Tường Vi khẽ rủ hàng lông mi dày dài xuống, trong lòng đầy oán hận, cô lưu luyến phong trần, chứ không để ý món tiền của người đàn ông đẹp trai kia, chỉ gặp dịp thì chơi với đàn ông thôi.