Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn

Chương 146: Anh không cần giải thích với tôi!






______________________________________
Convert+ Editor: Mã Mã
Nhược Nhiên cảm nhận được lòng bàn tay hắn khẽ nóng lên, gật đầu ngay. Tư Đồ Hiên Nhiên thấy thế nên không nói gì thêm nữa, tiếp tục nhẹ nhàng xoa bóp cho cô.

"Hay là gọi điện thoại kêu người giúp việc mang thức ăn lên đây nhé!" Tư Đồ Hiên Nhiên cẩn trọng mở miệng, giọng nói có chút hòa nhã.
Nhược Nhiên gật đầu đồng ý, sau đó đưa tay cầm lấy điện thoại trên đầu giường gọi xuống phòng khách.
Sau khi gọi điện xong, Nhược Nhiên không nói thêm lời nào nữa, mà hơi hơi co người lại, thở phào nhẹ nhõm.
Còn Tư Đồ Hiên Nhiên thì dang tay ôm chặt Nhược Nhiên, đầu vùi vào bên trong tóc cô, lời nói có chút lưỡng lự.
"Trầm Nhược Nhiên!"
"Hả?" Nhược Nhiên khẽ đáp, nghe không ra chút biểu cảm nào.
"Cô... Có phải cô đến công ty của tôi rồi đúng không?" Tư Đồ Hiên Nhiên nghĩ vẫn nên nói ra.

Hôm nay ở công ty, nhân viên tuần tra xem trên màn hình giám sát ở đại sảnh Cao Ốc mấy ngày hôm trước thì nhận ra cô, sau đó vội vàng báo cho hắn biết.
Nhưng mà hắn vẫn không biết, Trầm Nhược Nhiên đến công ty hắn để làm gì, hơn nữa cô lại không đi lên tìm hắn.
Nghe thấy lời nói của Tư Đồ Hiên Nhiên, đáy lòng Nhược Nhiên trầm xuống, thấp giọng đáp: "Ừhm!"
Tư Đồ Hiên Nhiên khẽ nhíu mày, nói: "Vậy sao lại không tìm tôi?"
Bỗng nhiên Nhược Nhiên nở một cười, đồng thời nhích người mình ra: "Không có gì, chỉ là tình cờ thấy được anh đang ôm một người phụ nữ xinh đẹp, quyến rũ, nhan sắc diễm lệ đi ra mà thôi, tôi nghĩ mình không thể không biết xấu hổ mà quấy rầy."
Giọng nói Nhược Nhiên ngày càng hờ hững, mà miệng vẫn tươi cười, làm cho người ta không biết cô đang nghĩ gì.
Nghe thấy lời này của Nhược Nhiên, hơi thở Tư Đồ Hiên Nhiên có chút căng thẳng..., hắn hoảng sợ rõ ràng, và hắn còn rất sợ cô phát hiện.

"Tôi...Chẳng qua là..." Tư Đồ Hiên Nhiên có chút nghẹn lời.
"Thôi không cần nói nữa, không nhất thiết là phải giải thích với tôi." Nhược Nhiên cười khẽ, không thèm để ý mà cắt ngang lời hắn.
Tư Đồ Hiên Nhiên thấy thế, cũng không muốn nói gì thêm nữa. Bời vì, hắn không biết mình nên nói gì, giải thích hay là che dấu.
Cho nên, cả hai người đều rơi vào trạng thái im lặng, chỉ còn lại tiếng hít thở nhẹ nhàng.
Tình cảm giữa hai người càng rạn nứt còn có chút gì đó xa cách.
"Trầm Nhược Nhiên, em còn đau không?" Một hồi lâu, Tư Đồ Hiên Nhiên cảm thấy bầu không khí này có chút không thoải mái, lại không biết tìm câu gì để nói.