Nói rồi Jame tiêu soái xoay người nước đi, bờ vai của Jame rất rộng và vững chãi. Đủ để che chở và bảo vệ cho người phụ nữ của anh ta. Nhưng đáng tiếc, người đó sẽ không phải là Khánh Tường.
Khánh Tường vẫn chăm chú nhìn theo bóng lưng của Jame, mãi tới khi anh ta mỉm cười với một người đàn ông thì cô giật mình. Tại sao Minh Hào lại có mặt ở đây? Anh ấy quen Jame sao?
- Minh chủ tịch! Chào anh.
Jame lịch sự đưa tay ra chào Minh Hào, nụ cười thân thiện như là một thứ gì đó đã được cố định sẵn trên môi của họ rồi.
Minh Hào cũng lịch sự nắm lấy tay Jame, sau đó làm động tác mời Jame ngồi xuống. Anh hỏi.
- Phi Hùng! Miếng đất lần trước anh mua của tôi bây giờ sao rồi?
Jame uống ngụm rượu rồi nhìn Minh Hào, ánh mắt đầy ẩn ý.
- Minh chủ tịch đừng lo, số tiền mà tôi đã hứa nhất định sẽ chuyển cho anh đều đều.
- Anh đừng nghĩ như thế chứ, tôi cũng chỉ là thuận miệng hỏi thăm thôi.
Minh Hào cũng chẳng dấu diếm gì, khi nghe thấy đối phương có ý nghĩ không tốt về mình, anh nhanh chóng bác bỏ nó ngay lập tức. Tuy là doanh nhân thì trong suy nghĩ luôn tồn tại ý nghĩ về lợi ích của bản thân. Nhưng riêng Minh Hào lại không bị chìm đắm vào nó quá nhiều.
Đột nhiên có một cô gái quyến rũ đi tới chỗ hai người họ, sau đó nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh Minh Hào. Tuy là đã cố gắng kiềm chế nhưng ai ai cũng có thể nhận ra người đàn bà kia đang muốn sà vào lòng Minh Hào mà nũng nịu.
Jame cười rồi lập tức đứng lên nhường lại không gian riêng tư cho hai người. Tuy Jame là người đẹp trai rạng ngời nhưng anh đây không muốn làm bóng đèn đâu. Hào quang xung quanh anh đã đủ chói rồi.
Ở phía đối diện, cô gái nhỏ của chúng ta có vẻ như không thể kiềm chế nổi rồi. Tuy đã che đi nửa khuôn mặt nhưng vẫn không thể che đậy cảm xúc tức giận trong lòng, ánh mắt của Khánh Tường như hai viên đạn đang nhìn chằm chằm vào hai người kia.
Minh Hào! Nếu anh dám phản bội em, em tuyệt đối không tha cho anh!
Minh Anh và Saint đang ngồi bên cạnh thưởng thức bánh ngọt cũng tự nhiên nổi hết gai ốc. Luồng ám khí đáng sợ này toả ra từ đâu vậy nhỉ?
- Tránh ra!
Minh Hào chán ghét đẩy người phụ nữ đang muốn quấn lấy người mình như đỉa đói. Mùi nước hoa của người này nồng nặc quá. Thật khiến người ta khó chịu.
- Người ta say rồi! Anh đưa em về được không?
Người phụ nữ nửa tỉnh nửa mê dụ mời đàn ông. Vừa nãy khi Minh Hào vừa bước vào thì ả ta đã để ý anh đầu tiên rồi. Trong suốt bữa tiệc không khi nào mà ả rời mắt khỏi Minh Hào. Nhất là khi anh ta trò chuyện với Phi Hùng, một tổng tài của công ty X thì lại khiến ả si mê hơn nữa.
Người đàn ông cực phẩm này chắc chắn sẽ lọt vào lưới tình của ả.
- Tôi không muốn cư xử thô lỗ với phụ nữ, cô ra chỗ khác chơi đi.
- Anh còn làm bộ làm tịch sao? Em đã đặt phòng rồi, mình đi chứ?
Ả ta dùng đôi bàn tay kinh tởm của mình toan sờ soạng lên người Minh Hào nhưng anh đã nhanh chóng chộp lấy và đẩy cô ta ngã sõng soài dưới đất.
- Bỏ đôi bàn tay dơ bẩn của cô ra khỏi người tôi. Tôi là người đã có vợ, nếu cô còn cư xử như thế này thì tôi không chắc chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
- Sợ vợ anh sẽ làm gì em sao? Đừng lo, em không nói, anh không nói vợ anh sẽ không biết đâu.
Người phụ nữ vẫn tiếp tục ngồi bên cạnh ve vãn Minh Hào, dường như cái xô vừa rồi không làm cho ả tỉnh táo hơn chút nào.
- Tôi lo cho cô? Cô bị ngáo đá à? Chuyện này không cần vợ tôi bận tâm mà chính tôi sẽ là người động thủ. Biến!
Bị lời nói của Minh Hào đe doạ, ả ta lập tức xanh mặt sợ hãi. Người đàn ông này tại sao lại đáng sợ như thế? Anh ta không bị thu hút bởi vẻ nóng bỏng sexy của mình sao? Gương mặt này, giọng điệu này thật sự trái ngược với dáng vẻ ôn nhu dịu dàng bên ngoài.
Tuy không nghe được nội dung cuộc nói chuyện nhưng Khánh Tường đã nhìn thấy cô gái đó hoảng sợ rồi lủi về sau chạy mất hút. Trông có vẻ thất bại rồi!
Với lại cô ta vẫn chưa đụng chạm vào người Minh Hào, mọi hành động mời gọi của cô ta đều bị Minh Hào đẩy ra không thương tiếc.
Chậc chậc! Anh yêu của cô thể hiện rất tốt. Nếu không thì đêm nay chắc chắn sẽ là một đêm tồi tệ của Minh Hào. Cô hứa danh dự luôn đấy.
——————————
Cầu phiếu cầu Like a ~~~~~