Bảo Bảo Chỉ Muốn Yên Tĩnh Làm Phản Diện

Chương 3




Lúc cô về chỗ thì không thấy Tiêu Vi đâu cả, hiếm khi được một khắc yên tĩnh, Hạ Tiếu lấy tai nghe trong cặp ra, vừa định đeo lên thì một nam sinh ở phía sau khẽ vỗ vai cô:

- Hạ Tiếu, cậu quen Hoắc Trì à?

Cô nhớ hình như cậu bạn này trên là Trần Dương thì phải. Cô thoải mái cười:

- Đúng vậy, hồi nhỏ chúng tôi từng quen biết.

Mắt Trần Dương mở lớn, đầy vẻ hóng hớt:

- Vậy các cậu là thanh mai trúc mã rồi

- Cũng gần gần như vậy

- Hồi nhỏ cậu ta có đáng sợ như vậy không?

- Hồi nhỏ cậu ta đáng yêu hơn nhiều

- Haiz, bây giờ lúc nào cậu ta cũng trưng ra khuôn mặt như thể ai thiếu cậu ta 100 vạn ấy, làm bọn tôi chẳng dám đến gần, chắc chỉ có đám con gái mới suốt ngày đi theo khen cậu ta đẹp trai

- Cậu ta được hoan nghênh ở trường lắm hả?

Tiểu Nghiên, cô bạn tóc xù ngồi trên Hạ Tiếu nói xen vào:

- Đúng vậy nha ~ cậu ta không chỉ đẹp trai mà chơi thể thao còn giỏi, rất được con gái hoan nghênh. Có mấy lần con gái còn vì cậu ta đánh nhau nữa.

Vài người nữa cũng đến chỗ bọn cô hóng hớt:

- Rồi không hiểu sao cuối cũng cậu ta lại thích con bé nhà quê Tô Mạt, mà nó cũng không biết điều, được Hoắc thiếu gia che chở như vậy rồi mà còn làm giá

- Suỵt, nói nhỏ thôi, người ta còn ở trong lớp kìa

- Hoắc Trì lại không có trong lớp, cậu sợ cái gì

Hạ Tiếu đang vui vẻ ngồi nghe, cô khẳng định Tô Mạt có thể nghe thấy nhưng vẫn chịu đựng không lên tiếng. Dù sao thì trông Tô Mạt cũng khá là đáng thương nên cô quyết định chuyển đề tài:

- Ngoài Hoắc Trì thì sao? Trường mình còn có nam thần nào nữa không?

Mọi người bắt đầu sôi nổi hẳn lên:

- Ngoài Hoắc Trì thì người nổi tiếng nhất trường mình chắc là Phó Dịch rồi

- Đúng đúng đúng. Phó Dịch vừa đẹp trai vừa dịu dàng, thành tích lại tốt, chơi thể thao cũng giỏi nữa

- Phó Dịch còn là hội trưởng hội học sinh nữa chứ! Gia cảnh của cậu ấy cũng không thua kém Hoắc thiếu đâu

- À còn Bạc Vũ nữa, cậu ấy cũng nổi tiếng lắm....

Mọi người cứ sôi nổi bàn tán mãi cho đến khi có chuông vào tiết mới tiếc nuối đi về chỗ.

Không biết Hoắc Trì đi đâu mà cô không thấy cậu ta, mãi cho đến lúc hết giờ mới thấy có người vào lớp đem cặp của Hoắc Trì đi. Cô thu dọn sách vở rồi mỉm cười tạm biệt bạn học, từ chối lời mời đi hát karaoke chung với mọi người mà một mình xách cặp dạo 1 vòng khuôn viên trường. Cô đã dặn bác Trương đến đón cô muộn 30' để cô có thời gian tham quan trường.

Đang đi gần đến khu vườn sau trường thì cô chợt thấy 2 bóng người quen thuộc. Hạ Tiếu vội vàng nép vào sau thân cây to, hứng thú nhìn chằm chằm cặp nam nữ đang trò chuyện vui vẻ phía trước.

Không sai, cô gái chính là Tô Mạt, còn chàng trai bên cạnh là Phó Dịch. Không biết 2 người đang nói chuyện gì mà cười nói vô cùng thân mật với nhau. Bỗng nhiên, một cơn gió mạnh thổi qua làm rối mái tóc dài xõa tung của Tô Mạt, Phó Dịch mỉm cười dịu dàng chỉnh lại tóc cho cô, còn Tô Mạt thì hơi cúi đầu đỏ mặt. Hạ Tiếu cực kỳ hào hứng nhìn 2 người, trong đầu đã nghĩ ra mấy chục kịch bản tình cảm ta ba máu chó. Hơ, thú vị thật, vô tình đi dạo cũng gặp được chuyện thú vị như này, không biết có nên chia sẻ cho vị hôn phu của cô cùng xem không nhỉ. Nghĩ nghĩ cuối cùng Hạ Tiếu quyết định không cho Hoắc Trì biết, lỡ cậu ta phá hư chuyện tốt của người ta bây giờ thì mất vui quá.

Nhìn 2 người đã đi khuất tầm mắt, Hạ Tiếu vui vẻ xách cặp ra về. Cô cảm thấy cuộc sống cấp 3 của cô nhất định sẽ rất thú vị.