Bảo Anh Làm Sao Không Yêu Em

Chương 587




Chương 587

“Thế nào rồi?”

Khúc Chấn Sơ nở một nụ cười thản nhiên, trấn a: “Bọn họ đồng ý để em ở lại.”

“Đơn giản như vậy?” An Diệc Diệp có chút hoài nghi: “Không đưa ra điều kiện gì sao?”

Khúc Chấn Sơ lắc lắc đầu: “Không có. Mấy ngày nay cô cứ ở trong lâu đài cổ, tôi sợ họ sẽ còn đến tìm cô nữa.”

“Được.”

Khúc Chấn Sơ ôm chặt chặt cô, ánh mắt lộ ra sự lo lắng.

“Tôi sẽ không để họ đưa em đi.”

Mấy ngày kế tiếp, An Diệc Diệp vẫn luôn quanh quẩn trong lâu đài cổ.

Nàng đứng ở cửa nhìn ra ngoài.

Mấy ngày nay bất luận là Mai Ấn Cầm hay người nhà họ Nguyễn, đều không xuất hiện.

“Bọn họ không tới nữa à?”

Quản gia đứng ở một bên gật đầu.

Đã lâu rồi ông không được nhìn thấy sự xuất hiện của cô An trong lâu đài cổ, cảm giác này cứ như được quay về lúc trước vậy.

Ông ta không thể che giấu được nụ cười mãn nguyện trên mặt.

“Đúng vậy, cô An cứ yên tâm mà ở lại lâu đài cổ.”

An Diệc Diệp nhíu mày, cho tới hôm nay, cô vẫn chưa nhận được tin tức gì của nhà họ Nguyễn.

“Bà Nguyễn nghĩ gì vậy nhỉ?”

Cô cảm ơn bà Nguyễn đã cứu và giúp đỡ cô rất nhiều nhưng cô không thể chấp nhận được việc bà Nguyễn muốn cưỡng ép đưa cô đi.

An Diệc Diệp hít sâu một hơi, nhấc chân chuẩn bị đi ra ngoài.

Quản gia đứng sau cô đột nhiên biến sắc, vội vàng đi lên phía trước.

“Cô An cứ ở trong lâu đài cổ đợi ông chủ về là được.”

Những lời này càng khiến An Diệc Diệp phải nhíu mày.

“Nhưng đã mấy ngày rồi tôi không được ra ngoài, bà Nguyễn đã đồng ý để tôi ở lại đây thì chắc là sẽ không đưa tôi đi nữa đâu.

Quản gia kiên trì nói: “Nhưng mà…’

Nhìn thấy ánh mắt hoang mang của ông ta, An Diệc Diệp càng thêm khó hiểu mà đi ra ngoài.

Nhưng mới vừa đi được hai bước, hai tên vệ sĩ mặc đồ đen lại xuất hiện ở trước mặt, kiên quyết ngăn cản An Diệc Diệp.

An Diệc Diệp ngẩn ra, khiếp sợ nhìn bọn họ.

“Các người làm cái gì vậy?”

Hai vệ sĩ mặt trơ như gỗ đá, nhìn cô, cứng nhắc nói: “Mong cô An đừng rời khỏi phạm vi của lâu đài cổ.”

An Diệc Diệp nhìn nhìn bọn họ, không giống như đang đùa giỡn.

Cô lại ngoảnh đầu nhìn quản gia đang đứng phía sau.

“Đây là mệnh lệnh mà Khúc Chấn Sơ đưa ra?”