Bảo Anh Làm Sao Không Yêu Em

Chương 491




CHƯƠNG 491

Khúc Chấn Sơ tiếp tục nói: “Trước đây tôi chưa từng phát hiện ra, tôi đã bị Dư Nhã Thiểm làm cho mù quáng, cho đến mấy ngày trước tôi mới phát hiện ra cô ấy.”

An Diệc Diệp rũ mắt, nhìn bụi cỏ bên chân, gượng cười.

“Vậy sao? Có cơ hội hãy để tôi gặp cô ấy để xem cô ấy trông như thế nào nhé.”

Người có thể để anh đợi suốt 20 năm, có thể khiến anh tạo ra cả một đế quốc…

Nhất định rất lợi hại?

Người đó tên gì? Dáng vẻ như thế nào? Bao nhiêu tuổi?

Những câu hỏi này cứ quay cuồng trong đầu An Diệc Diệp khiến cô muốn nổi điên vì tò mò.

Trong lòng cô giống như có một con mèo con, cứ cào cấu khiến cô đau đớn và ngứa ngáy.

Cô đột nhiên cáu kỉnh rồi đứng bật dậy.

“Chúng ta quay lại thôi, cũng khá trễ rồi.”

Nhưng Khúc Chấn Sơ đột nhiên đưa tay ra và giữ cô lại.

“Em không muốn biết người đó là ai sao?”

Đầu ngón tay An Diệc Diệp khẽ run.

“Nếu có thời gian, chúng ta có thể hẹn cô ấy ra ngoài ăn cơm…

Khúc Chấn Sơ nhìn chằm chằm cô một lúc lâu.

“Được, nhất định rồi.”

An Diệc Diệp nhìn dáng vẻ chắc chắn của anh, trong lòng nhất thời chua xót, buông tay anh bước vào trong.

Cô bếp đã chuẩn bị xong bữa tối khi nhìn thấy An Diệc Diệp tiến vào, cô ta đặt đồ trên tay xuống, hăng hái bước tới.

“Cô An, tôi đã nấu mấy món mà cô thích ăn nhất đó.”

“Cám ơn.”

An Diệc Diệp đi tới nhìn xem, quả nhiên có rất nhiều món ăn mà cô thích.

Cô định bắt đầu ăn thì đột nhiên có một cánh tay chìa bát canh ra trước mặt cô.

“Uống canh trước để dưỡng dạ dày.”

An Diệc Diệp nhìn theo cánh tay, ngước lên thì thấy Khúc Chấn Sơ đang ngồi trước mặt cô…

Người quản gia và cô bếp bên cạnh cười nhạo nhìn họ.

Khúc Chấn Sơ nhận ra ánh mắt của họ nên bất mãn ho khan một tiếng.

Hai người lúc này mới tìm cớ đi xuống, dành nhà ăn cho anh và cô.

Trong nhà ăn chỉ còn lại hai người.

An Diệc Diệp cúi đầu uống cạn nửa bát canh rồi mới bắt đầu ăn.

Không lâu sau khi ăn, cô thấy Khúc Chấn Sơ cứ gặp thức ăn vào bát cho mình.

Ăn không kịp nên đồ ăn chất cao như núi vậy.

“Không cần anh giúp đâu, tôi có thể tự mình gắp.”

Khúc Chấn Sơ nói luôn: “Em ăn kiêng à.”