Bảo Anh Làm Sao Không Yêu Em

Chương 488




CHƯƠNG 488

“”Nhưng tôi không ngờ rằng lâu đài cổ của ông nội đã bị phá hủy, không những thế người ta còn tự mình xây một tòa kiến trúc khác bên trên khu đất.

Nhìn thoáng qua pháo đài cổ hiện tại, trong lòng Will càng bất mãn hơn.

Quản gia nghe thấy vậy đang định lên tiếng thì An Diệc Diệp đã giơ tay cản lại.

Cô quay lại nhìn Will với một nụ cười phớt trên môi.

“Anh Will, năm đó sau khi ông nội anh rời khỏi thì tòa pháo đài cổ này đã bị một số người đập phá, chỉ còn lại một bức tường thành đổ nát. Nếu anh không tin, có thể lên mạng tra thông tin, có lẽ vẫn còn ảnh chụp năm đó đấy.”

“Từ đó đến nay đã gần trăm năm, sau đó cải cách ruộng đất trong nước quy hoạch lại, nơi này cũng bị tịch thu.”

“Hiện tại chủ của pháo đài cổ này chính là Khúc Chấn Sơ, anh ấy đã mua lại đống đổ nát của lâu đài này cách đây vài năm, cho nên theo quan điểm pháp lý, anh ấy thực sự là chủ sở hữu của lâu đài.”

Will nghe thấy thế liền mở to hai mắt nhìn.

“Sao có thể sung công khi chưa có được sự đồng ý của chủ chứ? Đất nước các người xử lý đồ của người khác như vậy sao?”

Quản gia cuối cùng cũng không nhịn được nữa, càng bất mãn hơn: “Năm đó các xâm chiếm đất nước chúng tôi có được chúng tôi đồng ý không?”

Câu này lập tức khiến cả phòng khách yên lặng.

Trên gương mặt Will lộ rõ một chút bất mãn cùng xấu hổ, mặc dù gia tộc của anh ta không tham gia vào hoạt động lần đó nhưng tựu trung lại thì cũng là đất nước của anh ta.

Một lát sau anh ta mới chậm rãi nói với An Diệc Diệp.

“Tôi đại diện cho đất nước mình, trịnh trọng xin lỗi các người chuyện năm đó.”

“Nhưng ông nội tôi trước khi chết đã bảo tôi nhất định phải lấy lại tòa pháo đài cổ này. Cho nên rất xin lỗi, anh Khúc mà các người nói không thể tiếp tục ở lại đây, mời anh ấy nhanh chóng dọn ra khỏi nơi này.”

“Không bao giờ có chuyện đó!”

Quản gia tức giận đứng lên, không khí trong phòng khách lại căng thẳng, như thể một cuộc ẩu đả có thể nổ ra bất cứ lúc nào.

Đúng lúc này, một bóng người cao lớn đột nhiên bước vào.

Anh vừa đi vào vừa lên tiếng: “Anh Will, mọi thứ ở đất nước chúng tôi đều tuân theo luật pháp, anh không thể chứng minh rằng pháo đài cổ thuộc về anh chỉ bằng một bức ảnh.”

“Huống hồ, bằng chứng về việc tôi mua lâu đài và mảnh đất này vẫn còn đó, và anh không có quyền lấy lại nó.”

Quản gia nghe thấy giọng nói thì vui mừng xen lẫn ngạc nhiên ngước nhìn.

“Ông chủ rốt cục cũng về rồi.”

Ông như thể đã tìm thấy chỗ dựa đáng tin cậy, vội vàng chạy qua, đứng sau lưng Khúc Chấn Sơ, nói: “Cậu Khúc, tên này rất chi là vô lý.”

Khúc Chấn Sơ giơ tay ngăn ông ta lại và lướt nhìn phòng khách một lượt.

Ánh mắt đầu tiên là nhìn vào An Diệc Diệp.

Nhìn mất mấy giây mới chuyển hướng.

Khi nhìn sang Will, đôi mắt anh lập tức trở nên sắc bén.