Bảo Anh Làm Sao Không Yêu Em

Chương 208




CHƯƠNG 208


Khúc Chấn Sơ có vẻ cũng không sốt ruột, anh chỉ tò mò tại sao An Diệc Diệp lại cắt nát những bức ảnh này.


Rốt cuộc trên những bức ảnh ấy có thứ gì?


“Ghép được bao nhiêu thì ghép, có kết quả thì lập tức báo cho tôi biết.”


“Vâng.”


Khúc Chấn Sơ nhìn quanh bốn phía, không thấy An Diệc Diệp đâu.


“Cô ấy đã ngủ chưa?”


Quản gia vừa nghe thấy câu hỏi của anh, vẻ mặt liền tỏ rõ sự lo lắng.


Nhìn thấy Khúc Chấn Sơ đang đi về phía phòng ngủ của An Diệc Diệp, ông ta vội vàng đuổi theo.


“Ông chủ muốn đi đâu?”


“Nghỉ ngơi.”


Quản gia khéo léo nói: “Phòng của ông chủ ở phía bên kia ạ.”


Ông ta chỉ về hướng phòng cũ của Khúc Chấn Sơ.


Khúc Chấn Sơ nhíu mày.


“Không phải tôi đã bảo ông kêu người dọn đồ đạc qua rồi sao?”


Quản gia gật đầu.


“Nhưng cô Tiêu lại sai người dọn đồ về lại chỗ cũ rồi.”


Sắc mặt Khúc Chấn Sơ lập tức tối sầm.


“Cô ấy sai người dọn à?”


“Đúng vậy.”


Khúc Chấn Sơ dừng lại trước cửa phòng An Diệc Diệp, do dự một lúc lâu.


Ngay khi quản gia cho rằng anh sẽ xông vào cãi nhau với An Diệc Diệp thì anh đột nhiên quay người lại với vẻ mặt u ám rồi đi về phía phòng của mình.


“Ngày mai, chuyển lại cho tôi một lần nữa.”


Bỏ lại một câu dặn dò như vậy xong anh trực tiếp về phòng của mình.


Ngày hôm sau, khi An Diệc Diệp trở về, liền nhìn thấy quản gia đang chỉ huy mọi người trong phòng làm việc.


Bàn làm việc, quần áo, gối…


Thậm chí còn nhiều hơn so với ngày hôm qua.


Quản gia vừa nhìn thấy cô, liền trả lời trước chứ không đợi cô hỏi.


“Đây là ông chủ căn dặn.”


“Anh ấy muốn ở lại đây sao?”


Quản gia cười gật đầu.


“Tôi nghĩ vậy.”


An Diệc Diệp khó xử nhìn đồ đạc trong phòng, nói: “Nếu anh ấy muốn ở thì hãy dọn đồ đạc của tôi sang phòng dành cho khách đi.


Quản gia vừa nghe thấy thế thì nét mặt già nua đã nhăn lại thành một đống.


Ông ta không dám làm theo lời cô, chỉ lặng lẽ gọi điện thoại cho Khúc Chấn Sơ.


Khúc Chấn Sơ đang họp nhưng vẫn trực tiếp trả lời điện thoại.