Bảo Anh Làm Sao Không Yêu Em

Chương 141




CHƯƠNG 141


“Cô nhóc, cứ nhất định phải là Khúc Chấn Sơ sao?”


An Diệc Diệp ngơ ra, không nói gì.


Ông Trương thở dài một hơi.


“Tên nhóc đó không hợp với cô.”


Nhìn dáng vẻ bí ẩn của ông ta, An Diệc Diệp tò mò: “Tại sao?”


“Cô cứ đi hỏi những chuyện mà cậu ta đã làm với nhà họ Khúc trước kia thì sẽ biết.”


Ông Trương vẫn chưa nói rõ ràng, Khúc Diên Nghị đã lái xe tới.


An Diệc Diệp bước qua đó, ông Trương giữ cô lại, giọng điệu nặng nề: “Ai cũng được, chỉ cần không phải là Khúc Chấn Sơ, người như cậu ta, không khác gì ác quỷ cả.”


Ông ta đè thấp giọng, dáng vẻ đáng sợ.


An Diệc Diệp càng tò mò hơn, nhưng ông Trương lại không chịu nói thêm gì nữa, cô bèn quay người rời đi.


Lên xe, cô không khống chế được cơn tò mò.


“Khúc Diên Nghị, anh có biết chuyện trước kia của Khúc Chấn Sơ không?”


Khúc Diên Nghị cười, nói một cách thờ ơ: “Không rõ, sau mười tuổi thì tôi mới biết anh ấy.”


“Mười tuổi? Không phải anh ấy là anh của anh sao?” An Diệc Diệp kinh ngạc hỏi.


“Xem là vậy.”


Khúc Diên Nghị quay đầu lại, nhếch môi nở nụ cười, nhưng trong đáy mắt lại không hề có ý cười.


“Anh ấy là anh trai cùng cha khác mẹ với tôi.”


An Diệc Diệp kinh ngạc, tuy cô vẫn luôn cảm thấy quan hệ giữa Khúc Chấn Sơ và những người khác của nhà họ Khúc nhìn có vẻ không bình thường, nhưng lại không ngờ là vì nguyên nhân này.


Vì trước kia, cô chưa từng nghe nói về chuyện này.


Khúc Diên Nghị nói: “Thực ra đây cũng không phải bí mật, chỉ là có rất ít người nhắc về nó mà thôi.”


Xe đi vào trong sân, dừng trước cửa lớn nhà họ Khúc.


Khúc Diên Nghị cười.


“Đây đều là những chuyện trong quá khứ rồi, không có gì đáng nói cả.”


Nói xong, anh ta đột nhiên nghiêng người về phía trước, ghé sát vào An Diệc Diệp, gần như dính lại làm một với cô.


An Diệc Diệp giật mình, lập tức nghiêng về phía sau, dựa sát vào lưng ghế.


Khúc Diên Nghị đưa tay ra, tháo dây an toàn cho cô.


“Xuống xe đi, trong nhà chắc đã chuẩn bị xong xuôi thức ăn rồi.”


An Diệc Diệp trừng lớn mắt, vội mở cửa bước xuống xe, không dám ở lại thêm một giây nào nữa.


Vào cửa, Thẩm Thanh Chiêu đang ngồi trong phòng khách.


Vừa thấy bọn họ đi vào, bà ta đứng dậy nhìn An Diệc Diệp.


“Theo mẹ vào đây.”


An Diệc Diệp nhìn Khúc Diên Nghị với ánh mắt nghi hoặc, nhưng vẫn đi theo sau.


Thẩm Thanh Chiêu dẫn cô đi qua phòng khách, đi thẳng vào phòng làm việc.


Bà ta quay đầu lại, ánh mắt lộ ra vẻ hung dữ.