- Chào mọi người ta tên là Hách Tiêu Nghiên đệ tử thần tông, người mặc đồ trắng bên cạnh là Lãnh Vô Tình, còn!
- Ta tên là Hiên Viên Vô Thương hạnh ngộ!
Hắn còn không quên phóng mị nhãn nói, Hách Tiêu Nghiên còn chưa giới thiệu song đã bị Hiên Viên Vô Thương cướp mất, khuôn mặt đen thui tức giận nhìn về phía Vô Thương.
"Cái tên yêu nhân đáng chết này!"
Hiên Viên Vô Thương làm ngơ không ngừng phóng mị nhãn về phía các nữ đệ tử.
Giới thiệu song Hách Tiêu Nghiên nhìn về phía trủ trì tam Quốc, tứ đại gia tộc gật đầu, Lãnh Vô Tình lấy ra một hạt châu bắn bề phía phong ấn bí bí cảnh.
Vô Thương và Tiêu Nghiên cũng xuất ra hạt châu bắn về phía phong ấn bí cảnh, Lãnh Vô Tình sử dụng kiếm, cây kiếm hắn cầm trên tay là cực phẩm Bạch Phong kiếm.
Hách Tiêu Nghiên sử dụng bình khí là thiên mệnh quạt, thiên mệnh quạt của hắn cầm trên tay tưởng chừng vô hại nhưng rất sắc bén.
Hiên Viên Vô Thương hắn sử dụng binh khí là huyết đao, đao đỏ như máu rất hợp với bộ đồ hắn mặc, hắn cầm đao cho người ta có cảm giác hắn như tu la khát máu. Cả ba đều tập chung đánh về phía phong ấn bí cảnh ba người đều có thực lực rất mạnh, dựa thêm vào sức hạt châu chẳng bao lâu phong ấn đã bị phá.
Cửa bí cảnh mở ra người trủ trì nhắc lại lần nữa:
- Nhớ kĩ các đại gia chỉ có thời gian bảy ngày, nếu trong thời gian bảy ngày mà chưa ra khỏi bí cảnh sẽ bị hủy tư cách tham gia vòng tiếp theo, Bí cảnh đã mở mời các đại gia vào bí Cảnh, trước khi vào bí cảnh mỗi người sẽ được phát một tấm sinh phù nếu gặp nguy hiểm có thể bóp nát là được truyền tống ra ngoài đồng nghĩa đệ tử đó bị loại.
Trủ Trì nói song trên tay các đệ tử đều xuất hiện một tấm bùa.
Mộng Yên nhìn tấm bùa trên tay đây là sơ cấp sinh phù tuy là sơ cấp phù nhưng muốn luyện ra lại rất khó không dễ dàng gì, các đệ tử Quốc gia, gia tộc đều theo đội của mình vào bí cảnh.
Mộng Yên nhìn đội của mình thầm than.
"Mấy người này đâu có ưa gì nàng chỉ sợ vào bí cảnh là chia phái ra."
Mộng Yên thở dài thôi đi đã rồi tính tiếp, Mộng Yên nhìn hoàng hậu Thiên Liễu bà cũng nhìn nàng mỉm cười, nhìn bà trong lòng Mộng Yên có cảm giác ấm áp, không ai thích nàng thì sao không phải nàng còn có mẫu thân sao, nàng xoay người bước vào bí cảnh.
Bước vào bí cảnh nàng nhìn thấy có hai cửa, một cửa Sinh, một cửa tử, bên trên còn có một dòng chữ.
"Sinh tử cảnh cửa nào cũng chết."
Mộng Yên khoé miệng giật giật cái gì vậy chơi nhau à, cái gì mà cửa nào cũng chết.
Mộng Yên trầm ngâm một hồi ra quyết định được rồi cửa nào cũng chết thì.
- Chúng ta đi cửa Tử!
Mông Yên nhìn đội của mình nói.
- Ngự Mộng Yên tỷ điên hả muốn chết thì tự đi vào cửa tử một mình đi, đừng có kéo mọi người theo!
Ngự Tử Uyên tức giận nói, "Ngự Mộng Yên ả không có não sao nàng thật không hiểu vì sao Viện trưởng có thể để cho ả làm đội trưởng!"
- Đúng vậy chúng ta sẽ không theo cô vào Cửa Tử đâu, muốn chết thì tự đi một mình đi!
- Đừng tưởng cô làm đội trưởng là có thể bắt đội viên chết cùng cô chúng ta muốn nhị công chúa làm đội trưởng!
- Đúng chúng ta muốn nhị công chúa làm đội trưởng!
Tất cả thành viên nói, hướng về phía Ngự Tử Uyên đồng thanh nói:
- Đội trưởng!
Nghe mọi người gọi mình là đội trưởng Tử Uyên đắc ý, nhưng vẫn khó xử nhìn mộng yên nói:
- Tỷ, tỷ suy nghĩ lại đi chúng ta đi cửa sinh tỷ vẫn là đội trưởng của chúng ta!
Nghe Tử Uyên nói mọi người càng tin chỉ có nhị công chúa mới xứng làm đội trưởng của bọn họ, nhị công chúa vừa thông minh, hiểu lí lẽ, luôn nhân từ giúp đỡ mọi người, ai như đại công chúa ngang ngược, vô lí.