- Nếu các vị không có hắc tinh thạch vậy tại hạ xin được tiếp tục đấu giá vật tiếp theo.
Nói song hắn đang tính cho người đưa vật phẩm xuống.
- Đợi đã!
Thấy huyết sắc linh chi sắp bị mang đi Mộng Yên liền lóng vội nói.
Nghe vậy Nguyệt Quang kinh ngạc nhìn về phía phòng trên, vừa nhìn hắn liền khó tin bời vì phòng đó chỉ có hoàng gia mới được ngồi vị trong phòng không tầm thường, lại nghe Mộng Yên nói đợi đã Nguyệt Quang liền dẫy lên một chút hy vọng chẳng lẽ người trong phòng có hắc tinh thạch.
Không chỉ Nguyệt Quang sốt ruột mà ngay cả Diên Hạo cũng không nhịn được mà cả người hơi run run. Nhìn về phía phòng Mộng Yên, nếu không phải thời điểm không cho phép hắn thật sự muốn chạy đến phòng của Mộng Yên hỏi.
- Chẳng lẽ trong tay huynh đệ có hắc tinh thạch.
- Đúng!
Nghe Mộng Yên trả lời Nguyệt Quang và Diên Hạo, đám người của Tiêu Tịch mừng như điên.
"Thiếu chủ của bọn họ được cứu rồi."
Nguyệt Quang kìm nén cảm súc, nhưng hắn vẫn trấn tĩnh lại, tại sao bây giờ mới lên tiếng chẳng lẽ hắn biết cái gì. "Chuyện Tịch bị thương chỉ có hắn và Hạo và gia tộc bọn họ biết và cái tên ma pháp sư biết chẳng lẽ tên này có liên quan đến ma pháp sư kia, hắn nhất định phải điều tra tên này."
- Nhưng mà ta có một điều kiện, ta muốn gặp chủ nhân của huyết sắc linh chi.
Mộng Yên không chắc viên trân châu đen này có phải hắc tinh thạch không, nếu phải thì không sao, nêu không phải thì nàng muốn mua lại hoặc cầu xin nàng cũng nhất định phải có được huyết sắc linh chi.
Nghe Mộng Yên đề nghị, Nguyệt Quang lại càng chắc chắn suy nghĩ của hắn hơn, thật sự hắn cũng rất muốn gặp Mông Yên nay nghe nàng liền không ngần ngại đáp ứng. Thấy Nguyệt Quang đáp ứng mấy hậu vệ trong phòng có chút mất hứng, bọn họ cũng không phải không nghĩ ra chẳng lẽ Mộng Yên biết gì rồi, rất có khả năng hắn muốn gặp bọn họ để đòi thêm nhưng cho dù nàng yêu cầu bất thứ gì bọn họ cũng sẽ đều đáp ứng. Vì tính mạng thiếu cho dù dầu sôi lữa bỏng, núi đao biển lửa quết không từ, Diên Hạo cúi đầu không biết đang suy nghĩ cái gì, bọn họ biết Diên Hạo công tử rất lợi hại công tử luôn là người suy nghĩ chu toàn nhất, Diên Hạo công tử giống như là quân sư vậy.
Nghe Nguyệt Quang đáp ứng Mộng Yên không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Cuộc đấu giá tiếp tục bắt đầu,
Trần Tử Trọng ngồi bên dưới từ nãy đến giờ đều không thấy Lâm công tử ở đâu, hắn đã tìm khắp nơi từ hôm qua từ biệt hắn liền tìm đến dược sư đúng như Mộng Yên nói trong cơ thể hắn có độc, dược sư cũng đã nói trong vòng một tuần độc của hắn sẽ hoàn toàn bài trừ, trong lòng hắn thật sự mừng như điên. Nguyên tối đều kích động không ngủ được cho nên hắn dậy hơi trễ đến nơi thì nghe nói huyết sắc linh chi không bán mà là dùng vật để đổi. Trong lòng liền lo nắng Lâm công tử không có được huyết sắc linh chi, nay lại nghe phòng trên đổi huyết sắc linh chi nghe giọng rất quen, trầm ngâm một lúc hắn liền chắc chắn giọng nói là của Mộng Yên, có được đáp án hắn liền kinh ngạc bởi vì người được ngồi ở căn phòng đó thân phận còn hơn cả phụ thân hắn, cho nên lúc nghe giọng nói từ trong phòng đó phát ra cho phụ thân hắn mười lá gan cũng không dám làm gì, trong lòng hắn bây giờ hết sức phức tạp.
Chẳng bao lâu buổi đấu giá liền kết thúc, Mộng Yên có nhìn trúng một viên Tị Thủy Châu và một dây chyền san hô có mặt dây chuyền bằng vỏ sò màu đỏ rất đẹp.
Mộng Yên được dẫn đến phòng của Diên Hạo, trong phòng rất nhiều cao thủ, trong phòng hai nam nhân đang ngồi một người trủ trì buổi đấu giá hôm nay Nguyệt Quang, còn một nam nhân khuôn mặt tuấn tú hắn rất trầm tĩnh giơ gay nhấc nhấc chân đều rất có phong phạm, nhìn hắn giống như không nhiễm bụi trần vậy lãnh đạm mà ôn nhu, làm cho người khác cảm thấy rất thoải mái.
Mộng Yên bước vào Nguyệt Quang và Diên Hạo liền đánh giá Mộng Yên,
Nhìn thiếu niên mặc một thân màu đỏ trước mắt hắn liền kinh ngạc, có nam nhân còn đẹp hơn hắn, hắn luôn nghĩ bản thân đủ yêu nghiệt nhưng so với tiểu tử trước mắt thật không dám nhận.
Diên Hạo nhìn thiếu niên trước mắt không khỏi than thở, thiếu niên này thật xinh đẹp, nếu là nữ thì sẽ khuynh thành đến mức độ nào, tiểu tử trước mắt tu vi không tồi.
- Tiểu huynh đệ mời ngồi.
Thôi đánh giá Diên Hạo liền mời Mộng Yên ngồi.
- Đa tạ!
Mộng Yên khách sáo trả lời, nàng liền không vòng vo nữa liền lấy hắc tinh thạch đưa cho Diên Hạo nói:
- Thật không dám dấu ta cũng không biết đây có phải hắc tinh thạch không, thật sư ta rất cần huyết sắc linh chi để cứu mạng đệ đệ.
Nghe Mộng Yên nói thẳng Nguyệt Quang và Diên Hạo hết sức ngạc nhiên nghi ngờ về Mộng Yên cũng giảm đi không ít.
- Thì ra cần huyết sắc linh chi để cứu người.
Trong phòng xuất hiện một lão giả, thấy lão giả xuất hiện Mộng Yên cũng không quá kinh ngạc vì ở trong cung nàng thấy rất nhiều.
Thấy lão giả xuất hiện Diện Hạo liền đưa hắc tinh thạch cho lão xem thử có phải hắc tinh thạch thật hay không.
Lão giả cầm hắc tinh thạch không ngừng đánh giá, được khoảng một lão hai tay run run xúc động nhìn Diên Hạo và Nguyệt Quang nói:
- Đây đúng là hắc tinh thạch, thiếu chủ được cứu rồi.
Nghe lão giả nói hai bọn hắn hết sức vui vẻ, Tịch được cứu rồi, có được hắc tinh thạch Diên Hạo liền đưa Huyết Sắc Linh Chi cho Mộng Yên. Có được Huyết Sắc Linh Chi nàng liền không nhiều lời nữa nói cáo từ sau đó xoay người rời đi không nói dư thừa, nàng thật sự rất muốn đến Ám Thiên thành gặp gia gia, cứu Hương nhi tỉnh dậy.
Hắc tinh thạch là thật Nguyệt Quang đang tính hỏi tên của Mộng Yên Nhưng chưa kịp hỏi tiểu tử nhận được huyết sắc linh chi liền rời đi, có chút tiếc nuối nhưng không sao hắn chắc chắn sau này sẽ có dịp gặp lại.
Ra khỏi Tuyệt Tiêu Lâu Mộng Yên liền trở về Thanh Phong dược gặp Thanh Phong dược sư, bước vào Mộng Yên liền nhìn thấy Thanh Phong dược sư ngồi ở nhà chính giống như đang đợi nàng vậy. Thấy ông Mộng Yên không chần chừ giao Huyết Sắc Linh Chi cho ông.
Thanh Phong dược sư thấy Mộng Yên trở về không khỏi thở ra bởi vì bênh tình của tiểu nha đầu trong kia không thể kéo dài nữa, nhận được Huyết Sắc Linh Chi ông liên đi vào trong phòng luyện đan.
Nhìn ông gấp gáp, Mộng Yên biết tình trạng của Hương nhi càng xấu rồi, trong lòng nàng lo lắng. Ngồi chờ Thanh Phong dược sư, vừa ngồi xuống liền chờ nguyên một ngày, cuối cùng cánh cửa cũng mơ ra Thanh Phong dược sư mệt mỏi bước ra nhìn Mộng Yên nói:
- Tiểu nha đầu bên trong đã không sao rồi không bao lâu liền có thể tỉnh lại, người đi nghỉ ngơi trước đi.
Nghe Hương nhi đã không sao trong lòng Mộng Yên vui vẻ nói đa tạ sau đó nàng liền chạy vào xem Hương nhi, nhìn sắc mặt của Hương nhi tốt hơn rất nhiều không còn tái nhợt như lúc đầu nữa.
Tâm trạng Mộng Yên thả lỏng nàng liền khoanh chân ngồi xuống bắt đầu tu luyện, đợi đến khi Mộng Yên mở mắt ra đã không thấy Hương nhi đâu, nàng vội mở cửa đi ra ngoài, thấy Hương nhi tinh thần rất tốt đang giúp mọi người phơi dược liệu, "Không hổ là dược liệu hiếm công hiệu thật lớn không chỉ cứu mạng Hương nhi mà Hương nhi còn đột phá". Thấy Mộng Yên Hương nhi liền chạy lại nhìn Mộng Yên cười hì hì nói:
- Công.. À đại ca người xem đệ đột phá hơn nữa cơ thể còn rất thoải mái, có thể lên đường đến Ám Thiên Thành rồi.
- Ừm vậy là tốt rồi, chúng ta đi gặp Thanh Phong dược sư cáo từ chính ông ấy cứu mạng đệ đấy.
- Công chúa cảm ơn người.
Hương nhi nói rất nhỏ chỉ có mình Mộng Yên nghe thấy, "nha đầu ngốc" Mộng Yên nói thầm, nàng và Hương nhi đến gặp Thanh Phong dược sư cáo từ, Mộng Yên để lại rất nhiều kim nguyên, coi như tiền chữa bệnh và tiền ăn, ở lại.
Ra khỏi Thành Mộng Yên và Hương nhi đi với tốc độ rất nhanh, nàng đã phí rất nhiều thời gian. Muốn đến Ám Thiên Thành phải đi qua Ám Thiên Sơn, Ám Thiên Sơn yêu thú rất nhiều rất nguy hiểm nghe nói trong Ám Thiên Sơn còn có Thần thú, nghe nói nhưng cũng không ai tận mắt nhìn thấy, trong Ám Thiên Sơn Ma pháp sư qua lại rất nhiều ngư long hỗn tạp, giết người đoạt bảo là chuyện bình thường. Đi qua Ám Thiên Sơn sẽ đến Hỗn Loạn Thành, Thành do cường giả làm chủ, Hỗn Loạn Thành là do mọi người tạo nên không do bất cứ thế lục nào tiếp quản, đánh nhau giết người cũng không có người truy cứu.
Muốn đến Ám Thiên Thành phải đi qua Thiên Không Thành cho nên đường đến Ám Thiên Thành còn rất xa, với tốc độ của nàng khoảng ba ngày liền đến Ám Thiên Sơn.