Băng Tâm Ngự Thần

Chương 28




Thần tông.

Nhìn ba đồ đệ ưu tú nhất Thần tông đang quỳ bên dưới Thần tông môn chủ nói:

- Đứng lên đi!

- Đạ tạ Tông chủ!

Cả ba cùng nói.

- Vô Tình, Vô Thương, Nghiên ba người các ngươi là đồ đệ khiến ta hài lòng nhất, gọi ba ngươi về Thần tông gấp là chuyện liên quan đến Thánh Tông!

- Là vì thẻ bài chiêu sinh của Thánh Tông sao!

Lãnh Vô Tình nhìn tông chủ nói, hắn biết việc Thánh Tông chiêu sinh mười năm chỉ có mười hai thẻ bài mỗi lần chiêu sinh Thần tông đều được một thẻ bài, hắn lỗ lực tu luyện chính là muốn trở thành đệ tử Thánh Tông, nhưng Nghiên và Thương cũng muốn trở thành đệ tử Thánh Tông, ba người nhìn nhau chẳng lẽ trong ba bọn họ chỉ có một người được chọn thôi sao, ba bọn họ tuy chỉ là huynh đệ kết nghĩa, nhưng mấy năm qua bọn họ sống chết có nhau, còn thân hơn huynh đệ ruột thịt nay phải chọn một trong ba, trong lòng cả đều rất khó chịu.

- Đúng, ta gọi ba ngươi về chính là chuyện này!

Nghe Lãnh Vô Tình nói ông thoải mái trả lời, trong lòng đối với Lãnh Vô Tình hài lòng đồ đệ này của ông không chỉ thực không tầm thường còn rất thông minh.

- Vậy người tính chọn một trong ba người bọn con sao!

- Ha ha không phải, mà là cả ba người các ngươi đều được một thẻ bài chiêu sinh của Thánh Tông, năm nay riêng thần tông chúng ta là có được ba thẻ chiêu sinh Thánh Tông!

Nghe Tông chủ nói Lãnh Vô Tình, Vô Thương và Tiêu Nghiên đều kinh ngạc nhiều hơn là vui mừng bọn họ đều được đến Thánh Tông,

- Nhưng các ngươi phải đến Ám Thiên Thành một chuyến mượn bản đồ đến thánh tông, nhớ phải cố gắng trở thành đệ tử Thánh Tông vì danh dự Thần tông không thể để thua môn phái khác được!

Thần tông chủ nghiêm túc nói, ông lấy ba thẻ bài ném cho lãnh Vô Tình, Vô Thương và Tiêu Nghiên, nhìn thẻ bài màu bạc trong tay ba người bọn họ đều vui mừng coi như lỗ lực cả ba bỏ ra là không uổng phí, ba người nhìn Tông chủ quỳ xuống nói:

- Chúng đệ tử sẽ cố hết sức không phụ lòng của người!

- Tốt, bây giờ các ngươi mau chóng xuất phát đến Ám Thiên Thành đi, Ám thành chủ không phải người dễ gặp các người phải chờ đến khi ông ta cho gặp, nhớ là không được đắc tội với người của Ám Thiên Thành, được rồi đi đi!

Ba người bọn họ cúi chào rồi đi ra ngoài, nhìn ba người bọn họ đã đi Tông chủ thở dài ông thật sự không hiểu rốt cuộc trong hồ lô của thánh tông bán thuốc gì, mọi năm thánh tông phát thẻ bài đều đưa bản đồ nhưng không hiểu sao năm nay lại không cho bản đồ, lại để tất cả người có được thẻ bài phải đi đến Ám Thiên Thành mượn bản đồ và dĩ nhiên bọn họ đều gặp nhau hơn nữa còn phải đi chung đến Thánh Tông, làm vậy thì bọn họ được gì chẳng lẽ bọn họ muốn để tất cả người có được thẻ bài cùng chiến đấu chung sao để bọn họ trở thành đồng đội của nhau sao.

* * * đường phân cách vui vẻ * * *

- Ấy Vô Tình thành chủ Ám Thiên Thành không phải là gia gia của vị hôn thể của ngươi sao, vậy cũng là gia gia của ngươi rồi, ha ha lần này tất cả nhờ vào ngươi rồi!

Hiên Viên Vô Thương hai mắt phát sáng nhìn Lãnh Vô Tình nói,

- Ngươi im đi ta đã từ hôn rồi, nàng không còn là vị hôn thê của ta nữa rồi!

- Ây za đầu của ngươi đúng là bị lừa đá mà Mộng Yên công chúa người ta là một mĩ nhân xinh đẹp như vậy mà người cũng từ hôn được!

Hiên Viên Vô Thương tiếc hận nói, "Bốp", A một tiếng thét như tiếng mổ heo vàng lên.

- Lãnh Vô Tình mặt của ta, a đã nói là không được đánh mặt mà, cứ thế này có ngày ta cũng bị Vô Tình ngươi hủy dung mất!

Hiên Viên Vô Thương vừa ôm mặt nhìn Lãnh Vô Tình ai oán nói. Lãnh Vô Tình nghe Vô Thương nói hừ lạnh sau đó không để ý đến hắn nữa tiếp tục lên đường.

* * *đường phân cách vui vẻ* * *

- Mau, lục soát từng nhà một cho ta, gặp hai tiểu tử nào lạ mặt bắt hết về đây cho ta!

Một nam nhân mặc giáp khác với các tên lính còn lại, vừa chỉ huy vừa gấp ngáp dẫn người lục soát từng nhà, mấy tên lính cũng không dám chậm trễ đến lục soát tìm kiếm từng ngõ ngách,

- Chuyện gì vậy, các ngươi làm gì vậy đêm hôm cũng không để chúng ta được yên sao!

Một nam nhân mặc áo xám tức giận chỉ vào tên lính mắng, bị mắng tên lính tức giận đá vào bụng nam nhân mặc áo xám, "A" nam nhân bị đá té xuống đất đau đớn la lớn,

- Chết tiệt ta kêu ngươi tìm người ai cho ngươi ra tay đánh người!

Nam nhân mặc áo khác màu các tên lính còn lại tức giận mắng tên lính, bị mắng tên lính vội quỳ xuống nhận sai,

- Tô đại nhân tha mạng, là tiểu nhân hồ đồ!

- "Hừ" còn không mau đỡ người ta dậy, các ngươi nghe đây không được làm hại dân chúng,

- Là, đại nhân!

Thấy bọn họ như vậy ông hài lòng tiếp tục tìm người, bọn họ cũng tiếp tục công việc.

* * *đương phân cách vui vẻ* * *

- Công chúa bây giờ chúng ta phải làm sao!

Hương nhi nhìn mấy tên lính đang lục soát bên dưới nhìn Mộng Yên nói.

- Em gửi thư chưa!

- Rồi nếu không vấn đề thì có lẽ Khâm sai Đại nhân đã nhận được thư!

- Vậy sáng là có thể đến Thành Nhật Lạc, được rồi chúng ta đi phủ thành chủ làm khách!

Mộng Yên cười nham hiểm nói, sau đó nhảy xuống từ cửa sổ nhìn công chúa nhảy xuống Hương nhi không nghĩ nhiều liền nhảy theo, Tô Từ nhìn Mộng Yên và Hương nhi không biết từ bao giờ đã xuất hiện trước mặt ông, hơi kinh ngạc sau đó thì ông nhíu mày suy tư "Đây là hai tên tiểu tử mà thành chủ đại nhân kêu ông tìm, ông cứ nghĩ sẽ khó khăn lắm, nói không chừng hai tên tiểu tử này đã cao chạy xa bay, nhưng tại sao bây giờ lại không sợ hãi xuất hiện trước mắt ông". Nhìn Tô Từ kinh ngạc Mộng Yên trong lòng muốn cười nhưng mặt không chút thay đổi nói:

- Không phải các ngươi là muốn bắt ta sao, nào bắt đi!

Nghe Mộng Yên nói vậy Tô Từ ngớ người, không chỉ riêng ông mà mọi người xung quanh đều không thể tin được "Tên này bị điên rồi sao" đây là câu nói trong lòng mọi người xung quanh ở đây, Tô Từ phục hồi tinh thần ra lệnh:

- Bắt hai tên tiểu tử này lại!

Nghe vậy các tên lính xung quanh phục hồi tinh thần bao vây Mộng Yên và Hương nhi lại, thấy Mộng Yên và Hương nhi không phản kháng mấy tên lính định áp giải Mộng Yên và Hương nhi.

- Không cần ta tự đi được!

Nghe vậy bọn họ lùi lại nhưng vẫn áp sát, đi theo Tô Từ dẫn đường Mộng Yên và Hương nhi bị giam vào đại lao phủ thành chủ, nhìn nhà lao xung quanh được làm bằng sắt còn có kiềm hãm tu vi, Mộng Yên thầm than "Không hổ là đại lao đứng thứ hai đại lao kinh thành."