Băng Sơn Vương Gia Đích Ái Nhân

Chương 58




CHƯƠNG 58

“Vì cái gì Phạm Nhi nhà chúng ta chỉ thích Tiểu Đông Qua không thích mẫu thân ta đây mà? Có phải nó chê ta già rồi không?” Giống như ngại mình còn nói chưa đủ, Vinh quý phi tiếp tục thêm mắm thêm muối. Cái này, mặt Tiểu Đông Qua đỏ càng đỏ hơn.

Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới. Ba người đang cười đùa, ngoài cửa một người tiến vào. Dáng người cao ngất cũng không đủ bề ngang, vẫn mang theo gầy yếu đặc biệt thiếu niên mới có, hé ra diện mạo tuấn tú còn mang theo tính trẻ con thiếu niên, môi hơi hơi cong lên, hình như là tâm tình tốt lắm. Rõ ràng là giữa mùa đông, hắn lại còn cầm cây quạt trong tay, bộ dáng ra vẻ phong nhã làm cho người ta cảm thấy có một chút buồn cười.

“Yêu, ta nói như thế nào hôm nay Đan Dương điện náo nhiệt như vậy, hóa ra là Cữu cữu đến đây a.” Thiếu niên tuy rằng nói chuyện với Tần Phượng Tê, khóe mắt cũng ngừng liếc về phía Tiểu Đông Qua.

Tiểu Đông Qua mắt thấy đầu sỏ hại mình bị cười nhạo đến đây, tức giận quay lưng đi, lại cầm một khối bánh quả hồng tiếp tục “phấn đấu” .

“Phạm Nhi a? Cơn gió nào thổi ngươi tới vậy ?” Thấy đứa con đến đây, Vinh quý phi không chỉ không chào đón, ngược lại ngay từ đầu mượn lời nói sỉ hắn.

“Coi mẫu phi nói gì kìa, mấy ngày nay con không phải mỗi ngày đều đến chơi với mẫu phi sao?” Lư Khâu Khải Phạm vừa nói, một bên thần thái tự nhiên ngồi bên cạnh Tiểu Đông Qua. Tiểu Đông Qua ghét bỏ xê dịch qua một bên, Lư Khâu Khải Phạm cũng mặt dày xê dịch theo.

Vinh quý phi thú vị nhìn hai người hỗ động, không có hảo ý nói: “Phạm Nhi a, ngươi gần đây là mỗi ngày đến chỗ ta báo danh, nhưng là báo danh với ai ta cũng không biết.”

Lư Khâu Khải Phạm đã sớm thành thói quen  bị mẫu thân tính cách tinh quái này trêu ghẹo, trang nhã trả lời: “Mẫu phi anh minh, một mảnh thiệt tình của con ngay cả mẫu thân cũng nhìn ra được, vậy mà sao lại có người không nhìn ra mà? Chẳng lẽ nhất định phải làm cho con nói ra mới được sao?” Nói xong, Lư Khâu Khải Phạm chọt chọt Tiểu Đông Qua đang làm bộ như để ý không chút nào liếc mắt một cái.

Vinh quý phi tựa tiếu phi tiếu nhìn mắt Lư Khâu Khải Phạm, hảo tiểu tử, nhưng mà cơ hội gián tiếp hướng Tiểu Đông Qua thổ lộ, lão nương cũng không cho ngươi thực hiện được.

“Tiểu Đông Qua, thủ lô* của bản quý phi lạnh rồi , đi thêm chút than cho ta mau.” Vinh quý phi trộm cười đem một thủ lô tinh xảo từ ống tay áo khuyếch đại ra. Tiểu Đông Qua như được đại xá, tiếp nhận thủ lô vẫn nóng bỏng tay đi như trốn ra cửa.

Lư Khâu Khải Phạm thấy thế cũng đi theo sau, lại bị nương hắn ý xấu gọi lại: “Đến, Phạm Nhi, khó được ngươi cùng Phượng Tê đều nơi này, chúng ta hảo hảo nói chuyện một lát.”

Lư Khâu Khải Phạm đành phải không tình nguyện ngồi trở lại chỗ cũ, vừa câu được câu không nói chuyện cùng Vinh quý phi cùng Tần Phượng Tê, vừa liên tiếp hướng ra phía ngoài nhìn xung quanh.

Tần Phượng Tê thấy dáng vẻ Lư Khâu Khải Phạm không yên lòng, không khỏi mở miệng nói: “Khải Phạm, Tiểu Đông Qua sao đi lâu như vậy còn chưa trở về, nếu không ngươi đi xem xem thế nào?”

Nghe xong lời này, Lư Khâu Khải Phạm cao hứng đáp ứng một tiếng, cảm kích nhìn thoáng qua Tần Phượng Tê, vô cùng vui vẻ đi tìm Tiểu Đông Qua của hắn.

“Ai, ngươi thật sự là, ta đang đùa vui vẻ mà.” Vinh quý phi nén giận nói.

“Tỷ tỷ, quân tử giúp người hoàn thành ước vọng, ngươi làm gì luôn ngang ngược cản trở mà?”

“Sai, ta không phải quân tử, ta là nữ tử. Ngươi chưa nghe thánh nhân nói sao? ‘ Chỉ nữ tử cùng tiểu nhân là giống nhau. ’ ta nha, như thế nào có thể nhìn thấy Tiểu Đông Qua ngoan ngoãn của ta bị Phạm Nhi đại hôi lang kia nuốt trọn chứ?” Vinh quý phi nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.

Nhìn thấy Vinh quý phi vẻ mặt như “Vệ đạo sĩ” chính khí nghiêm nghị, Tần Phượng Tê nhịn không được nhắc nàng nguyên nhân, “Tỷ tỷ, lúc trước cũng không biết là ai ngại quan hệ hai người bọn họ quá kém, cải tạo quan hệ bọn họ thành hiện tại nữa?”

“Ách. . . . . .” Vinh quý phi lập tức sặc nước miếng nói không ra lời.

Hóa ra là, lúc trước Tiểu Đông Qua vừa mới đến Đan Dương điện, Vinh quý phi sủng hắn ghê gớm. Lư Khâu Khải Phạm không phục lắm, nơi nơi tra hỏi Tiểu Đông Qua, đổi phương pháp khi dễ Tiểu Đông Qua.

Vinh quý phi vì cải thiện quan hệ giữa bọn họ, có một lần “rất không cẩn thận” đưa chân làm Tiểu Đông Qua vấp phải, khiến cho Tiểu Đông Qua lảo đảo té ngã vào người Lư Khâu Khải Phạm, lập tức làm hai người té đau cả mông. Thêm nữa, tay Lư Khâu Khải Phạm chết cũng không chết để ngay ngực đang độ phát triển của Tiểu Đông Qua! !

Chờ Lư Khâu Khải Phạm phản ứng lại, trên mặt đã có hai dấu bàn tay, một cái là của Tiểu Đông Qua thẹn quá thành giận tặng cho, còn lại là lão nương thân yêu của hắn ban cho. . . . . .

Sau đó, tuy rằng mặt  Lư Khâu Khải Phạm hết sưng, nhưng đã để lại “di chứng” mỗi ngày đến Đan Dương điện báo danh. Thái độ đối đãi Tiểu Đông Qua cũng đại chuyển biến một trăm tám mươi độ, từ trừng mắt chăm chăm biến thành  biết vâng lời, Vinh quý phi âm thầm sợ hãi: chẳng lẽ đây là “Nhất mạc sinh tình”* trong truyền thuyết?

Tuy rằng mục đích của Vinh quý phi vốn là muốn làm cho đứa con biết Tiểu Đông Qua là “nàng” chứ không phải “hắn” để tốt với Tiểu Đông Qua một chút, không nghĩ tới đứa con đối Tiểu Đông Qua nhất mạt sinh tình, nàng làm mẹ cũng chỉ có thể “bất đắc dĩ” vui vẻ tán thành.

“Ngươi thật là bất đắc dĩ sao?” Tần Phượng Tê tựa tiếu phi tiếu nhìn Vinh quý phi mắt cố làm ra vẻ thở dài.

Vinh quý phi cũng không chịu yếu thế nhìn trở về, nói: “Chẳng lẽ ngươi lúc trước đặt Tiểu Đông Qua ở nơi ta cũng không có mục đích như vậy?”

Tần Phượng Tê giữ kín như bưng cười cười. Như thế nào không có mục đích, chỉ cần là thân nhân Đường Tống là người bọn họ yêu thích, người kia sẽ che chở bọn hắn dưới cánh chim đi?

Mà hắn cần đối phó, cho tới bây giờ chỉ có một người mà thôi.

Hết chương thứ năm mươi tám

thủ lô*: lò sưởi tay

“Nhất mạc sinh tình”*: chạm một cái liền có tình ý =))))))))