Không khí bữa tối có vẻ quỷ dị.
Đại sảnh.
“Chúng con về đây.” Mạnh Phi Vũ lạnh lùng nói với Mạnh phụ và Mạnh mẫu , còn Lochness, đã bị Mạnh Phi Vũ trực tiếp xem nhẹ.
“Ân, trên đường cẩn thận.” Mạnh phụ tựa hồ có chút xấu hổ, bất quá,
đối với quyết định của Mạnh Phi Vũ , mạnh phụ cũng biết là mình cũng
không thể thay đổi được.
“Bá phụ, bá mẫu, con đây cũng không quấy rầy nữa.” sau khi Mạnh phụ
nói xong, Lochness cũng mở miệng từ biệt, Mạnh Phi Vũ lạnh lùng liếc hắn một cái, mang theo Tử Uyên rồi đi ra ngoài.
“Lochness hoàng tử, thật là ngượng ngùng, tiểu nữ……” Mạnh phụ đối với thái độ của nữ nhi cảm thấy có chút xấu hổ.
“Bá phụ, ngài yên tâm , con thực thưởng thức cá tính của Mạnh tiểu
thư, , con xin phép cáo từ.” Lochness nhìn Mạnh Phi Vũ rời đi trong lòng có chút sốt ruột muốn đuổi theo.
“Ha ha, vậy không tiễn, Lochness hoàng tử, ngài có thời gian thì cứ
tới.” Mạnh phụ cũng biết ý tứ của Lochness, cho nên, không có nói gì
nhiều để Lochness ly khai.
……
Mạnh Phi Vũ lái xe, Tử Uyên ngồi ở ghế phụ lái.
Xe chạy ở trên đường đã được một lúc, sau đó, mạnh Mạnh Phi Vũ cùng Tử Uyên cảm giác được một trận chấn động.
Sau đó một bóng người đứng ở phía trên mui xe đang chạy như bay của Mạnh Phi Vũ.
“Tử Uyên, ổn định.” Mạnh Phi Vũ trầm giọng cảnh cáo Tử Uyên một câu,
sau đó đem xe ngừng lại, sau đó người đứng ở trên xe theo quán tính liền bay về phía trước, nhìn thấy có vẻ chật vật như sắp té, nhưng là ở một
khắc cuối cùng lại bay lên được .
Mà ngay tại thời điểm người kia bay lên, xe của Mạnh Phi Vũ lại một lần chạy nhanh, biến mất khỏi tầm mắt của người kia.
Mà Lochness bay ở không trung nhìn lại một lần nữa chiếc xe thể thao
chạy như bay ra ngoài, nhẹ nhàng lắc lắc đầu, nữ nhân lạnh như băng kiệt ngạo bất tuân(kiêu ngạo bướng bỉnh) này thật sự rất biết khiêu chiến
người khác a.
……
Rất nhanh, Mạnh Phi Vũ cùng Tử Uyên về tới nhà, sau đó viêc đầu tiên
Mạnh Phi Vũ làm là đem tất cả cửa sổ có ở trong nhà mở hết ra, sau đó ấn một cái cái nút, liền đối với bầu trời đêm tối đen bên ngoài cười lạnh lùng .
Nơi ở của nàng cũng không phải nơi ở bình thường nha!
Mà nhìn thấy Mạnh Phi Vũ cười như vậy, Tử Uyên kinh ngạc sợ hãi than
một tiếng, đây là hắn lần đầu tiên nhìn thấy Mạnh Phi Vũ cười như vậy
a…… Ân, thật tà ác!
……
“Tử Uyên, nếu một lúc có chuyện gì xảy ra cũng không cần phải lo
lắng.”Mạnh Phi Vũ như là biết có chuyện gì đó sắp xảy ra nên nàng quay
ra căn dặn Tử Uyên.
“Ân.” Mặc dù có chút nghi hoặc, nhưng là Tử Uyên cũng đoán ra được
cái gì đó, vừa mới xảy ra hiện tượng quỷ dị như vậy, sẽ không phải là
một hiện tượng bình thường dưới tình huống bình thường có thể xảy ra.
Cái vị hoàng tử Lochness kia giống như không phải người bình thường,
hắn nghĩ người bình thường chắc chắn là không thể bay tới bay lui như
vậy. (S: bay như chim =))
Mà ngay tại lúc sau khi hai người nói chuyện không lâu, Tử Uyên liền
nhìn thấy một cái bóng đen ở trong trời đêm hướng tới nơi này của bọn họ bay qua đến, đúng là vị hoàng tử Lochness kia.
Tử Uyên nhìn thấy Lochness muốn theo cửa sổ tiến vào, nhưng là lại
không biết hình như là đụng vào cái gì đó ngay lập tức bị bắn đi ra
ngoài.
Tử Uyên kinh ngạc nhìn Mạnh Phi Vũ, mà Mạnh Phi Vũ chính là nhìn
Lochness ngã xuống lạnh lùng hừ một tiếng, giống như cười nhạo hắn không biết lượng sức.
……
Ngày thứ hai, Mạnh Phi Vũ cùng Tử Uyên vừa dùng xong bữa sáng, chợt nghe thấy chuông cửa vang lên.
Mạnh Phi Vũ nhíu mày, sau đó ngăn trở Tử Uyên đang muốn đi mở cửa, tự mình đứng dậy rồi đi qua.
Mở cửa ra, đầu tiên đập vào mắt của Mạnh Phi Vũ chính là một màu hồng.
“Xin hỏi ngài là Mạnh tiểu thư sao?” Một người nam nhân, mặc trang phục nhân viên giao hàng khách khí hỏi Mạnh Phi Vũ.
“Ngươi chờ một chút.” Nghe được câu hỏi, nhìn thấy ngoài cửa vô số
hoa hồng, Mạnh Phi Vũ nghĩ liền biết đã phát sinh chuyện gì, cho nên,
nàng lạnh lùng làm cho nhân viên giao hàng chờ, xoay người đi vào trong
phòng.
Lại đi ra ngoài, Mạnh Phi Vũ cầm trong tay mấy tờ tiền có giá trị lớn.
“Đem những thứ này đều ném đi.” Mạnh Phi Vũ chỉ vào những thứ này, đem tiền đưa cho nhân viên giao hàng.
Vẻ mặt của người nhân viên kinh ngạc không thể tin được sẽ có nữ nhân xa xỉ như vậy.
Ném đi? Đây chính là chín ngàn chín trăm chín mươi chín bông hoa hồng cực phẩm a, giá trị cả ngàn vạn.
Nói xong, Mạnh Phi Vũ mặc kệ người nhân viên đang ngây ngốc, đóng cửa lại.
……
Ngồi ở trên sô pha, Mạnh Phi Vũ lo lắng vấn đề của Lochness,tên ma cà rồng này chưa từ bỏ ý định, hắn hình như đối nàng rất có hứng thú,
nhưng nàng không hy vọng bất luận kẻ nào ảnh hưởng đến cuộc sống của nàng cùng Tử Uyên, nhất là lúc này Tử Uyên sắp sinh, nàng càng không hi vọng có người quấy rầy đến cuốc sống của bọn họ.
Đứng dậy, Mạnh Phi Vũ trong ánh mắt nhìn thấy Tử Uyên quan tâm nhìn mình, mở ra phòng tối sau giá sách.
Tử Uyên kinh ngạc, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy phòng tối này, mà nhìn Mạnh Phi Vũ biểu tình có chút thận trọng , ánh mắt Tử Uyên cũng lạnh tanh.
Đối với những chuyện làm cho Mạnh Phi Vũ không vui, Tử Uyên cũng sẽ không cho phép nó phát sinh.
Tuy rằng hắn chỉ là một nam nhân, nhưng là hắn cũng không phải một
nam nhân vô dụng, cũng không phải một người chỉ biết tránh ở phía sau nữ nhân, cho nên, nếu có người chọc tới Mạnh Phi Vũ, hắn sẽ không cho
phép, chính là…… Tử Uyên vuốt cái bụng đã rất lớn của mình, thân thể hắn hiện tại căn bản là không thể làm được cái gì.
Con a, con nhất định phải ra đời nhanh chút nhé, như vậy phụ thân sẽ
không cần lo lắng gì mà đi chiếu cố mẫu thân…… Tử Uyên đối với đứa bé
trong bụng nhẹ nhàng nói.
Sau đó không lâu, Mạnh Phi Vũ từ phòng tối đi ra, đi đến trước mặt Tử Uyên.
“Này cho anh, nếu đụng phải cái gì không thích thì liền trực tiếp
giải quyết.” Nói xong, Mạnh Phi Vũ giao cho Tử Uyên một khẩu súng lục đã được cải tạo với những viên đạn bạc.
Tử Uyên kinh ngạc tiếp nhận, ở trong đầu nghĩ về lời nói của Mạnh Phi Vũ .“Không thích gì đó” Sẽ không phải là chỉ Lochness hoàng tử đi.
“Chiếu cố bản thân mình.” Cho Tử Uyên một cái hôn nhẹ nhàng ,rồi Mạnh Phi Vũ đi ra ngoài, nàng còn muốn đi làm, bất quá, nếu hắn ta tiếp tục ảnh hưởng đến cuộc sống của nàng, nàng là không ngại thưởng
cho hắn một viên viên đạn, hơn nữa, thứ duy nhất khiến huyết tộc phải
kiêng kỵ chính là đạn bạc!
Huyết tộc, người thường nghĩ chỉ là một thần thoại, mà những người biết được huyết tộc tồn tại thật sự rất ít.
Chính là trên thế giới này những ngườit mang dòng máu huyết tộc thuần khiết chỉ còn trên dưới một ngàn người, cơ bản đều sinh hoạt tại thái
bình dương hay tại một ít quốc gia, bọn họ dựa vào hút máu mà sống, có
thể phi hành, thân thể đao thương bất nhập, cũng không sợ ánh mặt trời,
nhưng là lại kiêng kị những chất có chứa bạc .
Cho nên, Mạnh Phi Vũ vừa mới vào phòng tối lấy ra chính là những viên đạn chuyên chế bằng bạc, nàng sở dĩ có đạn bạc cũng là bởi vì Hoàng Phủ Hiên đã kể cho ngàng nghe về chuyện xưa của huyết tộc ,thời điểm đó,
nàng nhất thời tâm huyết dâng trào làm cho người ta tạo ra, không nghĩ
tới hiện tại lại phát huy công dụng.
Mạnh Phi Vũ tâm không phải lạnh lùng, nhìn cách nàng đối xử với Tử
Uyên là có thể nhìn ra, chính là, đối với người xa lạ, hoặc là ảnh
hưởng đến người của nàng, lòng của nàng khi đó là lúc lãnh khốc vô tình
nhất, nếu giết chết một người có thể giải quyết được phiền toái ,Mạnh
Phi Vũ sẽ không chút do dự mà làm.
……