Một lát sau, trên lầu truyền đến tiếng bước chân, một cái trầm ổn hữu lực, một cái cơ hồ nghe không thấy, Mạnh Phi Vũ vì không thể nghe ra
liền nhíu mi.
“Phi Vũ, con đã trở lại, ta cho con giới thiệu một vị khách , vị này
là vương tử Lochness. Vương tử điện hạ, vị này là tiểu nữ Phi Vũ, các
ngươi đều là người trẻ tuổi, có thời gian nên tiếp xúc nhiều hơn.” Mạnh
phụ là một nam tử rất phong độ, thành thục ổn trọng, bề ngoài nhìn qua
giống như là một nam tử thành thục tràn ngập nam tính và mị lực.
“Mạnh tiểu thư, xin chào, ta là Lochness U Hoàng, rất vinh hạnh được
biết tiểu thư.” Lochness trong mắt có kinh diễm, tuy rằng đã sớm biết
Mạnh Phi Vũ là một nữ nhân rất đẹp, nhưng là không nghĩ tới khi nhìn
gần lại thấy rung động như vậy!
Ngũ quan xinh xắn tản ra lạnh lùng thản nhiên, lãnh bên trong mang
theo một ít hơi thở thần bí, mà sự thần bí kia lại là sự gợi cảm không
nói nên lời…… Nhưng mà, tất cả những nguyên nhân này cũng không phải lí
do làm cho hắn kinh ngạc, chân chính kinh diễm là máu của Mạnh Phi Vũ
thực sự tinh thuần!
Lạnh như băng nhưng tuyệt đối tinh thuần, làm cho hắn không khống chế được dục vọng, hắn cảm giác được các tế bào toàn thân đang kêu gào,
muốn được nhấm nháp cái sự tinh thuần hiếm thấy đấy!
“Huyết tộc.” Mạnh Phi Vũ lần đầu tiên nhìn thấy Lochness chình là cảm giác cho rằng hắn không bình thường, tuyệt đối không phải một người
bình thường, mà sau đó nghe được tên của hắn , nàng đã biết thân phận
của hắn, một huyết tộc mang huyết thống thuần chủng, cũng chính là một
ma cà rồng trong miệng của nhân loại. (Sunny: sặc @@)
Mà nàng sở dĩ biết là bởi vì bạn tốt của nàng – Hoàng Phủ Hiên, cũng
là một người đến từ đảo quốc ở trên biển Thái Bình Dương kia.
“Mạnh tiểu thư, ngài biết ta là ai?” Lochness thấy Mạnh Phi Vũ nói
được ra thân phận của hắn làm cho hắn cực kỳ kinh ngạc, tuy rằng không
phải là bí mật tuyệt đối ,nhưng mà trên thế giới này những người biết
đến tộc nhân này cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngòn tay.
“Hoàng Phủ Hiên.” Không cần phải giấu diếm, cho nên, Mạnh Phi Vũ nói thẳng ra tên của bạn tốt .
“Độc thân công hội!” Mà nghe được tên Hoàng Phủ Hiên tên Lochness cũng nói thẳng ra than phận của Mạnh Phi Vũ.
Mạnh Phi Vũ một điều cũng không nói , mà Lochness còn lại là vẻ mặt hứng thú.
“Hoàng tử Lochness, Phi Vũ, các ngươi biết nhau?” Ở đây mọi người cảm giác được hai người quen nhau, chẳng qua đối thoại của bọn họ giống như có chút nghe không rõ, cho nên, Mạnh phụ có chút kinh ngạc hỏi .
Mạnh Phi Vũ chỉ là nhìn phụ thân liếc mắt một cái, không nói gì thêm.
“Bá phụ, ta cùng Mạnh tiểu thư có chung một bằng hữu, cho nên đối
với Mạnh tiểu thư cũng là sớm được biết đến, nay vừa thấy, thật sự là
lại làm cho người ta kinh ngạc, người bên ngoài tán thưởng Mạnh tiểu thư là điều tất nhiên.” Không hổ là một Playboy điển hình, lời nói ra không phải khen tặng thì cũng chính là ca ngợi.
Mạnh phụ cùng Mạnh mẫu nghe thấy thế dạng trong lời nói đều lộ ra vừa lòng tươi cười, mà Mạnh Phi Vũ chỉ là lạnh lùng nhìn mọi người, về phần Tử Uyên, hắn chính là một mực yên lặng đứng ở phía sau Mạnh Phi Vũ.
“Được được được, nếu đã biết nhau thì rất tốt, như vậy Lochness hoàng tử trong khoảng thời gian này tại đây thì để tiểu nữ làm hướng dẫn cho ngài đi, hơn nữa, các ngươi người trẻ tuổi ở cùng một chỗ cũng sẽ càng
thêm thân với nhau hơn.” Mạnh phụ nói như vậy hàm xúc rõ ràng có ý tứ
tác hợp, Lochness cười rất cao hứng nhưng không mất đi sự tôn quý ,Mạnh
Phi Vũ chỉ lanh lùng nhìn Lochness.
Nam nhân này không phải là một nam nhân tốt, nhưng nàng là sẽ không cho phép bất luận kẻ nào ảnh hưởng đến cuộc sống của bọn họ.
“Tử Uyên, đây là phụ thân của ta .” Mạnh Phi Vũ không để ý đến ám chỉ của Mạnh phụ, mà đem đề tài chuyển hướng tới Tử Uyên.
Tử Uyên nghe được Mạnh Phi Vũ nói tên của mình, Lochness kinh ngạc nhìn sang.
Hơi hơi tiến lên, Tử Uyên đối với Mạnh phụ khách khí nói:“Bá phụ, xin chào, ta là Tử Uyên.”
Tử Uyên là công tử nhà thế gia, lễ nghi khí độ tuyệt đối là không chê vào đâu, mà từ khi Mạnh phụ đi ra liền âm thầm chú ý Tử Uyên, Mạnh phụ
lại cảm giác được nam nhân này cư xử trầm mặc giống như không phải là
một người bình thường.
“Chào cháu, ta là cha của Mạnh Phi Vũ – Mạnh Phàm Đỗng.” Mạnh phụ nói cũng rất là khách khí, hắn ở chính giới nhiều năm, có thể có cục diện
hôm nay đều là bởi vì hắn có ánh mắt hơn người, mà ở trên người Tử Uyên, hắn cũng cảm giác được hơi thơ thản nhiên tôn quý, nhưng có một số điểm thực sự không giống nhau, nam nhân này giống như là một điều bí ẩn,
Mạnh phụ nói có chút không chính xác.
“Ba ba, ta công việc bề bộn, Lochness hoàng tử cha tự mình chiêu đãi
là được.” Tử Uyên giống như còn muốn nói cái gì đó, nhưng là bị Mạnh Phi Vũ chặn lại, Mạnh Phi Vũ nhìn Lochness liền không chút khách khí cự
tuyệt.
Mạnh phụ có chút xấu hổ, nhưng là vốn cũng rất hiểu nữ nhi của
mình, Mạnh phụ cũng đã sớm đoán trước được kết quả như vậy, cho nên chỉ là thất vọng lắc lắc đầu, hắn đối với vị hoàng tử này cảm giác là tốt
lắm, cho nên mới nghĩ giới thiệu hắn với nữ nhi của mình gặp nhau, chính là, nữ nhi hình như không quá cảm kích,– bất quá, hắn tựa hồ cũng
không lo lắng về phương diện tình cảm của Mạnh Phi Vũ, nữ nhi có thể
mang nam nhân kia về nhà để giới thiệu thì rõ ràng con gái và nam nhân
tên Tử Uyên này có quan hệ không bình thường.
“Mạnh tiểu thư, ta sẽ là một vị khách tốt, nàng thật sự không quan
tâm ta một chút sao?” Bị cự tuyệt , Lochness có chút kinh ngạc, đây là
hắn lần thứ hai bị cự tuyệt đi, lần đầu tiên cũng là một nữ nhân thật
đặc biệt – bạn của Mạnh Phi Vũ – nữ hoàng bò cạp Hoàng Phủ Hiên.
Mạnh Phi Vũ nghe được câu hỏi của Lochness, không nói gì, chỉ là lạnh lùng nhìn hắn một cái, sau đó nắm lấy tay của Tử Uyên đi hướng nhà ăn,
người hầu đã đem bữa tối chuẩn bị tốt.
Mạnh phụ Mạnh mẫu bất đắc dĩ nhìn nữ nhi của mình, gần ba mươi năm,
nữ nhi của bọn họ vẫn đều là cái dạng này, thực làm cho người làm cha
mẹ như bọn họ cảm thấy vô lực.
Mà Lochness còn lại là bộ dạng không sao cả cười cười, đi theo Mạnh
phụ Mạnh mẫu cùng nhau đi hướng nhà ăn, nhưng là trong mắt hứng thú lại
càng thêm rõ ràng, mà loại này hứng thú không chỉ có là đối Mạnh Phi Vũ, còn có Tử Uyên đang đi lại thật là cẩn thận, nam nhân kia hình như có
chút kỳ quái, nhưng là cụ thể là làm sao kỳ quái, hắn thật đúng là nói
không nên lời.
……….
Trên bàn cơm, không khí có chút quỷ dị.
Mạnh Phi Vũ tự mình ăn cơm, Tử Uyên thường xuyên được Mạnh Phi Vũ gắp rau cho, chẳng qua đối với mấy thứ đầy mỡ gì đó hắn cũng không thích
ăn.
Mạnh phụ mạnh trước là muốn tác hợp Lochness cùng Mạnh Phi Vũ,
nhưng, khi nhìn đến Mạnh Phi Vũ cùng một người nam nhân trở về, về sau
liền tự động cải biến quyết định ban đầu, tính làm một người đứng bên
cạnh xem diễn.
Về phần Lochness, lại dùng ánh mắt thâm thúy nhìn Mạnh Phi Vũ cùng Tử Uyên hai người, đối với thức ăn trên bàn có chút nuốt không nổi.
“……”