Băng Hỏa Ma Trù

Chương 121: Hỏa Thổ song hệ ma pháp sư (Hạ)




Khoảng cách chỉ có một thước, băng châm lại rất nhanh khiến cho Hắc chủ nhiệm muốn né tránh cũng khó. Trong nguy cơ mới có thể nhìn ra ma pháp cường độ của ma pháp sư, một tầng quang mang đạm hoàng sắc bao phủ toàn bộ khuôn mặt Hắc chủ nhiệm, khiến cho làn da của hắn biến thành màu hoàng thổ, nhưng ma pháp quái dị đột nhiên xuất hiện này cũng không bị băng châm đánh trúng, băng châm trong lúc sắp bắn trúng Hắc chủ nhiệm đột nhiên bạo phát, hóa thành một mảnh băng vụ ngăn cản tầm nhìn của hắn, Hắc chủ nhiệm trong lòng thầm nghĩ bất hảo, còn chưa kịp phản ứng, tay trái chấn động, hỏa cầu trong cảm giác của tinh thần lực đã tiêu thất.

Băng vụ tan đi, Hắc chủ nhiệm ánh mắt sáng quắc nhìn Niệm Băng. "Hay cho một chiêu giương đông kích tây tử mẫu liên hoàn đạn, ngươi đã vượt qua bài kiểm tra."

Niệm Băng lúc này đang ngơ ngác nhìn Hắc chủ nhiệm, Trong mắt lộ ra quang mang kinh ngạc, tới lúc Hắc chủ nhiệm liếc mắt nhìn hắn một cái, mới dần dần khôi phục lại vẻ bình thường, vội vàng khom người nói: "Dùng nhị giai đối kháng với nhất giai, đệ tử thắng cũng do may mắn."

Biến hóa vừa rồi phát sinh cực nhanh, huynh muội Tử Thanh Kiếm chỉ nhìn thấy Niệm Băng phát ra ba khối băng đạn mà hỏa cầu trong tay Hắc chủ nhiệm liền bị dập tắt. Bọn họ không hiểu ma pháp, tự nhiên không thể nhìn ra huyền bí trong đó.

Hắc chủ nhiệm hướng Niệm Băng gật gật đầu nói: "Tiểu tử, ngươi tên là gì?"

Niệm Băng nói: "Ta tên là Niệm Băng."

Hắc chủ nhiệm nói: "Bắt đầu từ hôm nay, ngươi là đệ tử của ma pháp hệ, ta là ma pháp hệ chủ nhiệm Hắc Dạ, hỏa hệ ma đạo sĩ. Ngươi đã lựa chọn ma pháp, phải tường xuyên tới nghe giảng. Thanh Kiếm, Thanh Mộng, các ngươi ra ngoài trước đi, ta có vài lời muốn nói với tân học viên này."

Tử Thanh Kiếm ngây người một lát, vừa muốn nói gì đó, nhưng lại cảm nhận được hàn ý trên người Hắc Dạ, biết lần này không có đường thương lượng, đành buông tay Hắc Dạ, đi ra ngoài cửa, khi nàng đi qua bên người Niệm Băng bèn thấp giọng nói với hắn: "Tên nhát gan, ta lúc nào cũng đợi khiêu chiến của ngươi, bất luận là trù nghệ hay là vũ kỹ." Nói xong, lúc này nàng mới nhớ ra, kéo ca ca rời khỏi.

Bịch một tiếng, cửa phòng học đã đóng. Trong phòng học ma pháp chỉ còn hai người Niệm Băng và Hắc Dạ ma đạo sĩ, bọn họ đều không nói gì, chỉ đứng nhìn đối phương, một lúc sau, Hắc Dạ mở miệng hỏi: "Ngươi đã nhìn ra? Thực không nghĩ tới, một bài kiểm tra đơn giản nhưng lại có thể bị người khác nhìn ra, nhưng năng lực khống chế cũng vượt ra ngoài dự đoán của ta."

Niệm Băng mỉm cười nói: "Hắc chủ nhiệm, ma pháp của ngài cũng khiến ta rất kinh ngạc. Hèn gì Thanh Kiếm đại ca nói ngài là ma đạo sĩ tối cường, huống chi ngài lại có được song hệ ma pháp, lại có thể phối hợp hài hòa như vậy." Đúng vậy, lúc trước sở dĩ hắn ngây người, là bởi phát hiện bí mật của Hắc Dạ, ma pháp Hắc Dạ chuẩn bị ngênh tiếp băng châm không phải hỏa hệ mà là thổ hệ nhị giai Thạch Phu Thuật, có thể trong nháy mắt khiến cho làn da trở nên cứng rắn như đá. Hỏa hệ cùng thổ hệ hai chủng loại ma pháp đồng thời xuất hiện tại một người, hắn sao lại không kinh ngạc.

Hắc Dạ lạnh lùng cười nói: "Ma đạo sĩ tối cường, ha ha, ma đạo sĩ tối cường, ta cũng chỉ có thể là ma đạo sĩ mà thôi, ngươi cho rằng song hệ là chuyện hay hay sao?"

Niệm Băng cười khổ nói: "Đương nhiên là khổng rồi, nếu không ta cũng không cần phải khổ sở như vậy." Vừa nói, hắn vừa nâng cả hai tay lên, băng cầu cùng hỏa cầu phân biệt xuất hiện trong hai lòng bàn tay.

Lần này tới phiên Hắc Dạ giật mình. "Ngươi? Không có khả năng? Băng, hỏa, chẳng lẽ ngươi là …"

Niệm Băng thở dài một tiếng, nói: "Không sai, ta cũng là song hệ ma pháp sư, bất quá, ta không được may mắn như ngài, hỏa và thổ không bài xích lẫn nhau, hỡn nữa một cái là ma pháp phòng ngự cực mạnh, một cái lại là ma pháp công kích cực mạnh, hai loại này có thể phối hợp với nhau, có thể khiến thực lực của ngài phát huy tới mức cao nhất. Mà hai loại ma pháp của ta lại phải vô cùng cẩn thận, chúng bài xích lẫn nhau mà." Hắc Dạ là song hệ ma pháp sư đầu tiên hắn gặp được ngoài bản thân, sở dĩ không giấu diếm bí mật của mình là bởi Niệm Băng rất muốn tìm được một chút huyền bí khi tu luyện song hệ ma pháp từ Hắc Dạ.

Hắc Dạ trong mắt quang mang chợt hiện, một lúc sau, hắn trầm giọng nói: "Sư phụ của ngươi là tên hỗn trướng nào? Chẳng lẽ khi ngươi vừa tu luyện ma pháp hắn không nhìn ra thân thể ngươi có hai loại ma pháp hay sao? Băng hỏa song tu, đây không phải chuyện tăng cường thực lực nữa, mà là lúc nào cũng có thể lấy đi tính mạng của ngươi."

Niệm Băng nói: "Hắc chủ nhiệm, chuyện này không liên quan tới sư phụ của ta, lúc đầu ta tu luyện ma pháp là cùng phụ thân học tập, lúc đó ta vẫn học hỏi hệ ma pháp, sau đó phụ thân xảy ra chuyện, không còn ai chỉ dẫn ta, chỉ có thể tự mình tìm tòi tu luyện trong tám năm, trong tám năm này, ta vô tình luyện được băng hệ ma pháp, sau mặc dù phát hiện không ổn nhưng cũng không có biện pháp thay đổi. Sư phụ ta đã nói, hai loại ma pháp này phi thường nguy hiểm, bất quá, tạm thời cũng không uy hiếp tới tính mạng của ta. Ngài cũng là song hệ ma pháp sư, chẳng lẽ không có cách nào chuyển hóa băng hỏa, phá giải mâu thuẫn của của chúng hay sao?"

"Chuyển hóa? Chuyển hóa cái rắm." Hắc Dạ tức giận nói: "Ma pháp sư thiển cận đều cho rằng song hệ ma pháp sư rất cường đại, song bọn hắn sai rồi, song hệ lại hạn chế sự phát triển, ta nghiên cứu ma pháp đã hơn sáu mươi năm, với thiên phú của ta đáng lẽ đã sớm đạt tới cảnh giới ma đạo sư, nhưng chỉ vì là song hệ nên thủy chung vẫn dừng lại tại điểm tối cao của cảnh giới ma đạo sĩ mà không thể đột phá, ngươi có biết vì sao không? Bởi thổ và hỏa trong đó cũng có chút chế ước, chỉ là chút chế ước thôi nhưng lại làm ảnh hưởng tới việc ta lên tới điên phong của ma pháp thế giới. Mặc dù dưới tác dụng của song hệ ma pháp, ta có thể đạt tới trình độ của ma đạo sư bình thường, nhưng ta vĩnh viễn không thể xuất ra ma pháp hơn thập giai, chỉ cần ma đạo sư có thể phát ra cấm chú thập nhất giai, ta căn bản không có khả năng ngăn cản. Đây là bi ai của song hệ." Nói tới đây hắn đã có vẻ vô cùng kích động.

Niệm Băng thất vọng nhìn Hắc Dạ nói: "Nói như vậy Băng Hỏa Đồng Nguyên của ta càng vô pháp hóa giải chế ước sao, chúng tương khắc lẫn nhau, tiếp tục tu luyện, ma pháp lực càng mạnh lại càng nguy hiểm?"

Hắc Dạ cúi đầu, trầm ngâm nửa ngày rồi mới nói: "Niệm Băng, thẳng thắn nói cho ta biết, ma pháp lực của ngươi bây giờ đã đạt tới trình độ nào rồi?"

Niệm Băng thành thật hồi đáp: "Ma pháp lực của ta đã đạt tới trình độ Đại ma pháp sư, ma pháp khống chế lực có lẽ so mới Đại ma pháp sư mạnh hơn một chút."

Hắc Dạ trong mắt toát lên vẻ kinh ngạc: "Đại ma pháp sư? Ra quả thực hoài nghi ngươi làm thế nào mà vẫn còn sống, nói như vậy, ngươi đối với băng, hỏa lưỡng chủng ma pháp nhất định phải có phương pháp khống chế đặc thù. Ngươi làm như thế nào vậy?"

Niệm Băng cũng không giấu diếm, đem toàn bộ quá trình tu luyện của bản thân nói ra, hắn nhìn ra, vụ Hắc Dạ ma đạo sĩ quả thật so với sư phụ Long Trí của mình còn chấp nhất hơn, ma pháp lý giải của hắn chắc chắn sẽ trợ giúp cho bản thân, cùng là song hệ ma pháp sư, hắn khẳng định hiểu rõ nỗi khổ của mình hơn Long Trí. Dù chỉ cung cấp cho mình môt tia manh mối, nói không chừng mình có thể hoàn thành Băng Hỏa Đồng Nguyên.

Nghe Niệm Băng tự thuật, Hắc Dạ ánh mắt sáng lên. "Xoay tròn, hóa ra là xoay tròn, lực ly tâm khi xoay tròn khiến cho hai loại ma pháp cực đoan dù quấn lấy nhau tại cùng một nơi song lại không xâm phạm lẫn nhau. Hơn nữa ngươi bản thân có thể thích ứng với tính chất của hai loại ma pháp nguyên tố băng hỏa nên mới có được Băng Hỏa Đồng Nguyên. Đúng như ngươi nghĩ, một khi ngừng xoay, thân thể của ngươi tuyệt đối không thể chịu được sự bài xích lẫn nhau của hai loại nguyên tố, hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Không nghĩ tới, tên tiểu tử Tử Thanh Kiếm lỗ mãng kia lại mang tới cho ta một bảo bối. Ngươi cũng ngừng học trù nghệ đi, từ hôm nay trở đi, không, từ bây giờ trở đi, chúng ta cùng nghiên cứu sự huyền bí của song hệ ma pháp. Chỉ cần ta có thể nghĩ ra biện pháp giúp ngươi giải quyết Băng Hỏa Đồng Nguyên, ta cũng có thể đi một bước tiến dài tới cảnh giới ma đạo sư. Hôm nay nghe xong phương pháp tu luyện của ngươi, ta đã có thu hoạch lớn rồi."

Lần đầu gặp mặt song Hắc Dạ lại như thấy được lão bằng hữu, trực tiếp kéo Niệm Băng vào phòng ma pháp thí nghiệm của mình.

Ba tháng trôi qua, Tử Thanh Mộng trong thời gian này tâm tình thường xuyên phiền não, nhất là khi nghĩ tới khuôn mặt anh tuấn kia. Nàng vẫn đợi Niệm băng tới khiêu chiến bản thân, cũng không tin Thúy Mạc Đoan Ngưng của mình kém hơn cẩm Tự Hư Dũ của Niệm Băng, tuy rằng sau khi nhìn thấy "Hồng Trù" mà Niệm Băng lưu lại, nàng đã chịu đả kích rất lớn song vẫn còn thấy hy vọng chiến thắng. Nhưng trong suốt ba tháng, đừng nói khiêu chiến, cả cái bóng của Niệm Băng cũng không thấy. Ba tháng, Niệm Băng không hề rời khỏi tầng thám của chủ giáo học lâu, càng không nói tới thực hiện nghĩa vụ sư phụ của mình. Mà Hắc Dạ ma đạo sĩ từ hôm đó trở đi cũng rất ít lên lớp, tất cả chương trình học đều giao cho các lão sư dưới tay. Theo lời lão sư ma pháp hệ, Hắc Dạ Ma đạo sĩ đang cùng Niệm Băng tiến hành nghiên cứu ma pháp gì đó, hắn chỉ là một ma pháp sư cấp thấp, sao lại khiến cho Hắc Dạ ma đạo sĩ trọng thị như vậy? Nếu nói trong học viện ai cao ngạo nhất, không cần hỏi, khẳng định là Hắc Dạ ma đạo sĩ, nhưng thực không rõ, Niệm Băng rốt cuộc có điểm thần kỳ gì. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Nghĩ tới đây, Tử Thanh Mộng trong lòng nổi lên một tia nộ khí không hiểu được, dùng sức vỗ mạnh vào mặt, khiến những người xung quanh ngạc nhiên. " Các ngươi coi cửa hàng đi, ta trở về học viện." Bỏ lại một câu nói, nàng buồn bực trở về học viện. Cho tới tay, Thiên Chi Kều Nữ, lão sư của Lan Mộng học viện, bằng thiên phú của mình trên phương diện vũ kỹ cùng trù nghệ đều chiếm được cảm tình của các sư trưởng, thậm chí trở thành lão sư dạy trù nghệ. Nhưng Niệm Băng xuất hiện lại khiến lòng tin của nàng dao động, nàng biết trước khi đánh bại Niệm Băng, mình không thể nào vui vẻ được.

"Xin chào, cho hỏi muốn tới Lan Mộng học viện đi đường nào?" Một thanh âm nữ nhân nhu hòa êm ái vang lên, Tử Thanh Mộng vô thức ngẩng đầu nhìn lên, lập tức than thể chấn động, người vừa hỏi là một tuyệt sắc mỹ nữ mặc y phục màu lam, đôi mắt xanh tựa bầu trời, mái tóc dài nưa thác nước, dáng vẻ thon thả cân xứng khiến cho người ta lưu lại ấn tượng sâu đậm, quả thực là một kiệt tác hoàn mỹ của trời cao. Tử Thanh Mộng luôn tự tin về dung mạo thế nhưng gặp nàng lại không khỏi cảm thấy mặc cảm.

"Cô nương, ta biết đường tới Lan Mộng học viện, để ta dẫn ngươi đi miễn phí được không?" Thanh âm tục tĩu vang lên, chính là người lúc trước nhận một ngân tệ của Niệm Băng, Lý Tam. Ánh mắt hắn bị mỹ nữ áo lam trước mắt hấp dẫn, yết hầu liên tục chuyển động, tựa hồ đang nuốt nước bọt.

Thiếu nữ áo lam liếc mắt nhìn Tử Thanh Mộng đang ngây người, rồi lại nhìn Lý Tam nói: "Phiền cho ngài rồi, thỉnh ngài dẫn đường đi."

Lý Tam hưng phấn xoa hai tay, vừa muốn dẫn mỹ nữ áo lam rời khỏi, thanh âm lạnh như băng của Tử Thanh Mộng lại đột nhiên vang lên. "Lý Tam, ngươi còn muốn lăn lộn tại Lan Mộng thành này không, cút ngay. Cô nương, để ta dẫn ngươi đi." Lý Tam lúc này mới phát hiện ra Tử Thanh Mộng, đang muốn cãi lại nhưng thấy ánh mắt lạnh như băng của Tử Thanh Mộng, nhất thời sợ hãi, tham lam nhìn qua sắc đẹp của thiếu nữa áo lam rồi mới rầu rĩ rời khỏi.

Tử Thanh Mộng lại gần mỹ nữ áo lam, nhìn thoáng qua trường kiếm trong tay nàng, nói: "Cô nương, ngươi muốn tới Lan Mộng học viện học tập vũ ký sao. Ta cũng là đệ tử vũ kỹ hệ."

Mỹ nữ áo lam ngây người một lát rồi mỉm cười nói: "Xem như vậy đi, phiền ngươi dẫn đường giúp."

Tử Thanh Mộng gật đầu, không nói gì nữa, trước khi tới Lan Mộng học viện, hấp dẫn lực của mỹ nữ áo lam quả thực rất lớn, toàn bộ mọi người đều quay đầu lại ngắm, Tử Thanh Mộng bên cạnh nàng, chỉ có thể làm một người đứng sau. Mỹ nữ áo lam khuôn mặt thủy chung nở một nụ cười nhẹ, ai nhìn nàng đều cảm giác được khí tức thánh khiết, trong lòng thậm chí không thể có một ý nghĩ khinh nhờn."

Tử Thanh Mộng trong lòng vô cùng bất bình, trong Lan Mộng học viện, nàng có thể coi là một trong những mỹ nữ đứng đầu, chưa từng gặp qua tình huống như vậy. Thậm chí nàng cảm thấy mình dường như thành nha hoàn cho mỹ nữ áo lam, nói gì cũng không thể để cho nàng vào Lan Mộng học viện học tập, hạ thấp bản thân mình xuống. Bây giờ chỉ có thể hy vọng vũ kỹ của nàng không cao, không thể thông qua kiểm tra.

Nhị nữ đi vào Lan Mộng học viện, đến giữa thao trường, mỹ nữ áo lam đột nhiên dừng bước, Tử Thanh Mộng nhìn nàng hỏi: "Sao lại không đi nữa, muốn vào học tại vũ kỹ hệ phải thông qua kiểm tra."

Mỹ nữ áo lam lắc đầu nói: "
Ta không phải đến để học, nghe nói vũ kỹ hệ của Lan Mộng học viện là môt trong những học phủ tối cao trên đại lục, ta muốn khiêu chiến sư phụ của các ngươi."

"
Khiêu chiến?" Tử Thanh Mộng xác nhận bản thân không nghe lầm, đôi mi thanh tú hơi nhíu lại, nói: "Ngươi muốn khiêu chiến sư phụ trong học viện của chúng ta?"

Mỹ nữ áo lam gật đầu, cắm thanh trường kiếm trên mặt đất, ngẩng đầu khiến mãi tóc dài màu phấn hồng rủ xuống phía sau, dưới làn gió nhẹ tỏa ra hương thơm nhàn nhạt. hắn từ trong người lấy ra một cái cột tóc màu lam cột chắc lại, thoạt nhìn tăng thêm vài phần anh khí. "
Làm phiền ngươi rồi, mời ngươi gọi sư phụ của học viện ra."