Băng Hỏa Chí Tôn

Chương 62: Đòn Phủ Đầu Bất Ngờ!




Sáng hôm sau, khi mặt trời vừa ló dạng, tất cả những người đến tham gia đại hội này đều đã có mặt tại quảng trường trung tâm, nơi sắp sửa diễn ra trận chung kết được mong chờ nhất.

Ngày hôm nay trên khu vực quan sát phía trên bỗng xuất hiện một nhân vật nam tử trung niên, tóc đã nhuốm màu hoa râm nhưng nét mặt vẫn rất rắn rỏi và nghiêm nghị. Tuy không phát hiện được khí tức của người này nhưng từ vị trí ông ta xuất hiện ngang hàng cùng Lôi Thiên thì những người xung quanh đều có sự kiêng kỵ nhất định.

Ngoài ra, xung quanh sân đấu hôm nay cũng chứng kiến nhiều sự hiện diện từ những linh thú biến dị hộ vệ tại thần điện này. Có vẻ như sức hút từ trận chung kết đã khiến cho họ không cưỡng lại được sự tò mò.

Không khí nơi đây náo nhiệt và sôi nổi hơn những ngày trước rất nhiều, quả xứng với tầm cỡ của một trận chung kết!

Dưới ánh mắt theo dõi của vô số khán giả xung quanh quảng trường, hai đội Thủy Quốc và Hoả Quốc đang từng bước tiến vào bên trong sân đấu. Đi đầu bên phía hai đội chính là hai nhân vật nổi bật nhất trong những trận đấu trước đây, chính là Băng Liên và Hoả Long.

Một cái nhìn thoáng qua của hai nhân vật chủ chốt này đều thể hiện sự quyết tâm không nhường nhịn trong trận đấu quyết định ngày hôm nay. Không chỉ vì danh dự của họ mà còn là danh dự của cả một bộ tộc, một quốc gia.

Đứng giữa võ đài lúc này chính là Ngưu Minh, vị trọng tài quen thuộc xuyên suốt giải đấu, đang nhắc lại quy định thi đấu đối với hai bên.

Ngay sau đó, Ngưu Minh chầm chậm đưa tay lên cao rồi nhanh chóng phất mạnh xuống, chính thức khai màn trận chung kết của giải đấu Tiểu Tiên Chi Chiến này.

Đúng như những gì đã thống nhất lúc trước, ngay khi có tín hiệu khai cuộc thì Hoả Nương và Hoả Ly lập tức vận toàn bộ hoả lực bên trong cơ thể ra bên ngoài, thông qua kỹ năng bổ trợ tăng phúc sức mạnh và tốc độ, dồn hết lên trên người Hoả Long. Tốc độ thi triển cực kỳ nhanh và dứt khoát.

Về phần Hoả Long, anh ta cũng không chậm trễ, trong chớp mắt đã tiến vào thức thứ hai của bí kỹ Hoả Thần Nhập Thể, đồng thời tiếp nhận hai nguồn hoả lực vô cùng dồi dào từ Hoả Nương và Hoả Ly, trực tiếp đột phá thẳng lên Điện Sắc Tiểu Tiên cấp bậc!

Quang khí mạnh mẽ bùng phát ra xung quanh mang một màu xanh tím cực kỳ đẹp mắt. Khí tức toả ra từ người của Hoả Long vô cùng uy áp khiến cho không gian xung quanh như bị nén chặt lại đến mức nghẹt thở.

Nhìn thấy màn gia tăng sức mạnh kinh khủng như vậy đến từ đội Hoả Quốc, Băng Liên chợt rùng mình. Với trí tuệ sắc bén của mình, nàng đương nhiên hiểu rõ mục đích của đội Hoả Long.

Không chút chậm trễ, băng lực khủng bố từ trên người Băng Liên lập tức bạo phát. Màn hoá thân thành băng tiên nữ vô cùng quyến rũ lại một lần nữa được tái hiện trên sân.

Mái tóc tím chuyển thành màu trắng muốt như tuyết, làn da trắng mịn chuyển dần sang màu lam nhạt, hàn khí liên tục toả ra từ khắp nơi trên người Băng Liên.

Chứng kiến một màn hoá thân này, vị nam trung niên trên đài quan sát phía trên cao chợt trừng mắt lên, hai bàn tay không tự chủ siết mạnh vào tay vịn khiến nó bị nứt ra kèm theo âm thanh răng rắc.

Lôi Thiên ngồi bên cạnh trông thấy phản ứng của vị trung niên kia liền nhẹ giọng hỏi:

"Phục huynh sao lại bất ngờ như vậy?"

"Không có gì, chỉ là trông thấy dáng vẻ của tiểu cô nương kia làm ta nhớ lại chút chuyện trong quá khứ…" vị trung niên được gọi là Phục kia khẽ mỉm cười nhìn về phía Lôi Thiên trả lời.

"Phải chăng là người quen của lão huynh?" Lôi Thiên tò mò.

Lúc này lão Phục không muốn tiếp tục câu chuyện nữa nên chỉ mỉm cười rồi quay về hướng sân đấu tiếp tục theo dõi trận đấu.

Lôi Thiên trông thấy dáng điệu đó của lão Phục cũng có chút khó chịu nhưng cũng không có ý tiếp tục nên đành quay lại quan sát trận đấu.

Khi Băng Liên vừa hoàn thành việc biến đổi trạng thái thì cũng là lúc Hoả Long bắt đầu thế công của mình.

Cả người rực cháy như một ngọn đuốc, Hoả Long chỉ khẽ nhấn bàn chân xuống đất, cả thân hình anh ta liền biến mất trong không gian trước mặt.

"Băng Thiết, Càn huynh cẩn thận!!!" Băng Liên chợt hét lớn.

Ngay lúc đó, một bóng người đỏ rực như ma quỷ đột ngột xuất hiện phía sau lưng Băng Thiết và Băng Càn, trong tích tắc đã xuất ra hai quyền với uy lực hết sức khủng khiếp.

Tốc độ ra đòn nhanh đến mức Băng Thiết và Băng Càn không kịp phản ứng, chỉ còn biết đứng nhìn hai quyền kình cực mạnh áp sát đến trước mặt.

"Rầm!!!"

Đột nhiên một lớp băng phòng ngự dày kiên cố được dựng lên chắn ngay trước mặt hai người họ, trực tiếp lãnh trọn lực đạo khủng khiếp từ hai quyền uy dũng kia.

Dù lớp băng tường vô cùng dày và cứng, nhưng khi phải hứng trọn một lực công kích quá cường hãn như vậy thì ngay sau đó liền vỡ ra từng mảng rồi đổ sụp xuống.

Lúc này Băng Thiết cảm giác như hắn là một kẻ vô dụng phải để cho một nữ nhi là Băng Liên đỡ giùm một đòn. Sự tự ái cao ngất trời bên trong hắn liền bùng lên mãnh liệt, cả người hắn sau đó chợt bùng phát một nguồn băng lực khá cuồng bạo.

"Ngươi tưởng ta là tên vô dụng chỉ biết đứng yên cho ngươi đánh? Đi chết đi!" Băng Thiết gầm lên đầy giận dữ.

Băng lực từ cơ thể hắn phóng mạnh ra xung quanh biến thành vô số mũi thương băng to và nhọn bắn mạnh ra khắp nơi.

Một số mũi thương trong số đó bay thẳng về phía Hoả Nương và Hoả Ly. Hai nữ nhân này đã dồn toàn lực hỗ trợ cho Hoả Long nên sức lực đã cạn kiệt. Khi ngọn thương bay tới thì hai người không còn sức chống đỡ, chỉ còn cách bay người đi né tránh.

"Để ta giải quyết hai tên vô dụng các ngươi trước!" Nhìn thấy biểu hiện suy yếu của Hoả Ly và Hoả Nương, Băng Thiết nhếch mép cười đắc chí, phóng người về phía Hoả Nương và Hoả Ly.

"Băng Thiết, mau dừng lại!" Băng Liên trông thấy hành động của Băng Thiết liền lớn tiếng ngăn cản.

Tuy nhiên đã quá trễ, ngay đúng vào thời khắc Băng Thiết bay ra khỏi phạm vi phòng ngự của Băng Liên thì cũng là lúc Hoả Long với tốc độ vượt trội của mình đã áp sát trước mặt.

"Kẻ vô dụng chính là ngươi!" Hoả Long lạnh lùng nhìn thẳng vào mặt Băng Thiết mắng.

Liền ngay sau đó là một chưởng mang theo hoả lực kinh khủng đánh thẳng vào ngực Băng Thiết.

"Uỳnh!!!"

Hoả lực từ bàn tay của Hoả Long xuyên thẳng qua người Băng Thiết, bộc phát ra phía sau lưng của hắn. Một tiếng "hự" khẽ thốt ra kèm theo một dòng máu đỏ tươi bắn ra xối xả từ trong miệng của Băng Thiết. Khuôn mặt hắn giờ đây trông méo mó, nhăn nhó cực kỳ khó coi, cả thân người bị một chưởng cực mạnh của Hoả Long chấn bay vút về phía sau, mãi cho đến khi va vào hàng rào quanh sân đấu mới dừng lại được. Toàn thân Băng Thiết run lên bần bật, tứ chi cảm giác hoàn toàn vô lực. Gương mặt hắn lộ ra vẻ kinh hoàng kèm phẫn nộ nhưng không cách nào gượng dậy nổi. Chiêu vừa rồi có lẽ là một chiêu toàn lực của Hoả Long.

Nhìn thấy tình cảnh đó của Băng Thiết, Băng Liên chỉ còn biết cách lắc đầu đầy khó chịu. Gã Băng Thiết này vẫn chứng nào tật đó không chịu sửa đổi. Giờ đây từ lợi thế khắc hệ đã bị rơi vào thế dưới do thiếu người.

"Càn huynh hãy mau giải quyết hai cô nương kia, bọn họ đã kiệt sức rồi nên không đáng ngại lắm, để muội cầm chân Hoả Long!" Băng Liên thoáng ngưng lại vài giây định thần rồi mau chóng tiến hành điều khiển trận đấu.

"Được, cứ để đó cho huynh, muội hãy cẩn thận." Băng Càn mau chóng gật đầu rồi bay người về phía Hoả Nương cùng Hoả Ly.

Đột nhiên một thân ảnh màu đỏ thoắt ẩn thoắt hiện lập tức áp sát Băng Càn.

"Lại thêm một kẻ tự lao lên nộp mạng!" Hoả Long hét lên.

Hoả quyền mang theo kình phong ào ạt giáng thẳng về phía Băng Càn, uy lực cường hãn giống y hệt một chưởng lúc nãy hạ gục Băng Thiết.

"Oành!!!"

Thế nhưng lần này kết quả đã không lặp lại. Hoả quyền lúc này đang đánh vào một quả băng cầu to lớn và vững chắc. Lực đánh khủng khiếp của Hoả Long cũng chỉ làm nứt một đường dài trên bề mặt băng cầu mà không thể đánh vỡ được khối cầu bằng băng tinh khiết đó.

"Giờ thì cùng xem ai sẽ là người chiến thắng!" Băng Liên từ từ xuất hiện phía sau khối băng cầu, giọng nói trầm lãnh khiến cho ai nghe thấy cũng phải nổi gai óc.

"Được, tiếp chiêu!"

Hoả Long vận toàn bộ hoả lực trên người ra bên ngoài kèm theo Cuồng Long hoả khí khiến cho không gian xung quanh như khẽ nứt ra trước sức ép khủng khiếp đó.

Xung quanh người Hoả Long bây giờ xuất hiện ba luồng quang sắc. Một là màu đỏ rực từ hoả lực bên trong cơ thể. Kế đến là màu vàng lấp lánh đến từ Cuồng Long hoả khí. Cuối cùng là lớp khí màu tím xanh biểu hiện đặc trưng của cấp độ Điện Sắc Tiểu Tiên!

Đứng đối diện với Hoả Long, Băng Liên cũng không hề tỏ ra suy yếu. Băng lực vô tận từ bên trong cơ thể không ngừng tán phát liên tục ra xung quanh khiến không khí mỗi lúc mỗi âm lãnh và băng giá. Nếu không phải đối thủ sở hữu hoả lực thì giờ đây cũng đã ít nhiều bị ảnh hưởng bởi hàn khí khủng khiếp này từ Băng Liên.

"Nghe đồn khắc hệ thì lực công kích và phòng ngự sẽ bị giảm hai cấp bậc trong chiến đấu. Để ta tự mình kiểm chứng điều này xem có đúng như lời đồn hay không?" Hoả Long nghiến răng quát lớn.

"Thằng ngốc này, chuyện đó còn phải kiểm chứng sao?" Hoả Lân đứng bên ngoài lấy tay bưng trán lắc đầu cười khổ.

Trong lúc đó, Hoả Long đang dồn hoả lực cùng hoả khí vào bên tay phải tạo ra một con rồng lửa khổng lồ rồi chưởng về phía Băng Liên. Tay còn lại ngưng tụ Cuồng Long khí xung quanh nắm đấm khiến nó loé sáng cực kỳ chói mắt. Ngay sau đó Hoả Long liền lao thẳng về phía Băng Liên trực diện công kích.

Vừa thấy Hoả Long thi triển công kích từ hai phía, Băng Liên nhanh chóng dùng băng lực tạo thành một phượng hoàng băng cực đại rồi giương cao đôi cánh phóng thẳng về phía rồng lửa đang cuộn mình bay tới.

Một tiếng nổ kinh thiên động địa lập tức nổ ra. Băng lửa giao tranh, kết cục khó phân. Dù cho băng hệ là khắc chế của hoả hệ trong ngũ hành nhưng thế trận lần này có vẻ như khá cân sức, có thể là do sự hỗ trợ đến từ Cuồng Long khí mới có thể xoá bỏ được khoảng cách chênh lệch giữa hai hệ.

Hai chiêu thức cực mạnh liên tục điên cuồng cắn nuốt, thôn phệ lẫn nhau. Nhờ có sự hỗ trợ của Cuồng Long khí nên chiêu thức hỏa hệ của Hỏa Long mới có thể miễn cưỡng chống đỡ được chiêu thức băng hệ của Băng Liên. Thế trận giằng co cứ thế diễn ra, lực phá hoại từ hai chiêu thức này vô cùng uy mãnh khiến cho khói bụi mù mịt bay tứ tung khắp quảng trường. Cứ tiếp tục đà này thì trước sau gì hai bên cũng sẽ triệt tiêu lẫn nhau hoàn toàn.

Khi mà mọi người còn đang tập trung vào hai chiêu thức cường đại kia, một bóng người màu đỏ rực chợt xuất hiện phía sau lưng Băng Liên với sát khí ngút trời khiến cho Băng Liên vội dùng toàn bộ băng lực để tạo ra bức tường băng kiên cố nhất từ trước đến giờ để phòng ngự.

"Ầm!!!"

Sau tiếng va chạm kinh khủng đó, Băng Liên chợt nhận ra đây không phải là chân thân của Hoả Long mà chỉ là một hoả ảnh do năng lực của Hoả Long tạo thành.

"Nguy, trúng kế rồi!" Băng Liên hoảng hốt quay đầu về phía Băng Càn.

Đúng như Băng Liên dự đoán, hai chiêu vừa rồi chỉ là mồi nhử để Hoả Long thoát khỏi sự cản trở của Băng Liên. Mục tiêu thực sự của Hoả Long chính là Băng Càn!

Về phía Băng Càn, hắn ta cũng vừa đắc thủ loại bỏ được hai người Hoả Ly và Hoả Nương một cách dễ dàng, vừa định quay sang hỗ trợ Băng Liên thì đột nhiên một cảm giác nóng như thiêu đốt chợt xuất hiện sau lưng khiến hắn toát mồ hôi.

"Ngươi đã đánh gục hai người bên ta thì ngươi cũng nên nằm xuống đi chứ nhỉ?" Một thanh âm gằn đục đáng sợ vang lên bên tai Băng Càn.

Theo bản năng, Băng Càn liền dốc toàn bộ sức lực cùng băng lực để kết tinh thành một tấm khiên cực lớn chắn ngay phía sau lưng hắn ta.

"Ngươi có giỏi thì phá chiêu thức phòng ngự mạnh nhất này của ta thử xem!" Băng Càn gầm lên.

Nhưng thanh âm đó chưa kịp vang lên bao lâu thì một long trảo được bao bọc bởi Cuồng Long khí đã trực tiếp xuyên qua lớp băng thuẫn dày khủng khiếp kia, trực tiếp giáng một đòn cực mạnh lên tấm lưng to và săn chắc như lưng gấu của Băng Càn khiến hắn bị hất bay về phía trước hơn chục mét mới rớt xuống đất nằm bất động, vô tình lại đúng ngay vị trí mà Băng Liên đang đứng.

Chứng kiến đồng đội của mình bị đánh gục ngay trước mặt mình mà bản thân lại không thể làm gì, Băng Liên tự trách bản thân mình vô dụng, gương mặt vốn băng giá không một chút cảm xúc chợt run lên vì giận dữ, hai giọt lệ khẽ tuôn rơi trên lớp da lạnh như băng của nàng lập tức đóng băng rồi biến thành sương trắng hoà vào trong không khí lạnh lẽo xung quanh. Cả người nàng giờ đây toát ra một vẻ thê lương, lạnh lùng đầy chết chóc. Hàn khí tỏa ra ngày một dày đặc, tuyết đã bắt đầu đóng thành một lớp dày trên sàn đấu của Băng Liên.

"Giờ mới là trận chung kết thực sự. Hy vọng tên ngốc đó đủ bình tĩnh để chiến thắng." Hoả Lân nhìn cục diện trên sân, sắc mặt chợt nghiêm lại, âm trầm thầm nhủ.

"Không biết tỷ tỷ có sao không, con lo cho tỷ tỷ quá Băng Mị tổng quản!" Băng Thanh nhìn biểu cảm của Băng Liên chợt cảm thấy vô cùng bất an.

"Yên tâm, ta tin Băng Liên đủ khả năng xử lý tốt trận đấu này." Băng Mị đứng gần đó vỗ vai an ủi Băng Thanh.

Đúng vào giờ phút đó, Hoả Long cũng thay đổi nét mặt, chợt nghiêm nghị hơn trước rất nhiều.

Hai tay anh ta siết chặt lại, khí lực trong người đang dần tiêu thoát do tác dụng tăng phúc đã biến mất bỗng nhiên có cảm giác như được phục hồi trong tích tắc. Ngọn lửa từ hoả lực toả ra đang dần đổi màu, hoả diệm mỗi lúc một đậm đặc hơn, cảm giác như sức nóng mỗi lúc một tăng khiến cho sân đấu giờ đây trông giống như hai thái cực đối đầu giữa sức nóng và sự lạnh lẽo. Hoả ấn trên trán cũng phát sáng rực rỡ hơn bao giờ hết.

Về phần Băng Liên, băng ấn cũng mãnh liệt phát sáng trên trán, băng lực mỗi lúc một nồng đậm khiến cho tuyết rơi xuống mỗi lúc một dày đặc. Cảnh tượng trông thật kỳ quái.

"Cái này...thật không thể tin được, hai đứa trẻ này không lẽ nào lại là..." Vị thủ lĩnh linh thú biến dị chợt ngơ ngác lẩm bẩm.

"Bắt đầu thôi nào!" Cả hai người Băng Liên cùng Hoả Long đều đồng loạt hô vang, hai thân ảnh một trắng một đỏ bắt đầu lao vào nhau với một tốc độ và sức mạnh hết sức khủng khiếp!

Trận chung kết đến thời điểm này mới chính thức diễn ra...