Hai luồng không khí nóng và lạnh không ngừng triệt tiêu lẫn nhau làm cho không khí trên võ đài biến đổi liên tục hết sức quỷ dị.
Đột nhiên Hoả Nương đạp mạnh chân xuống đất, ánh mắt nghiêm lại nhìn chằm chằm vào vị trí Băng Liên đang đứng phía sau lớp Băng Tường kiên cố kia, toàn thân bùng phát khí lực màu lam sắc mạnh mẽ cả thân người như trở thành một ngọn đuốc sống cháy hừng hực đầy dữ dội. Đây có thể là một đòn tổng lực của Hoả Nương.
Băng Liên nhìn thấy tư thế đó của Hoả Nương liền ngay lập tức thay đổi chiến thuật, hai tay Băng Liên phóng thích ra một cỗ băng lực dày đặc tạo thành một lớp sương trắng đục phủ toàn bộ khu vực Băng Liên đang đứng.
Lúc này do lớp băng sương dày đặc kia mà Hoả Nương không thể nào xác định được vị trí chính xác của Băng Liên, gián tiếp làm cho thế công bị ngưng trệ tạm thời.
"Băng Liên quả thật thông minh, kiểu này đối phương không cách nào tung ra đòn toàn lực được." Băng Càn đứng bên ngoài cảm thán nói.
Băng Mị cùng những người khác cũng gật đầu đồng ý. Cô nàng Băng Liên này luôn tạo cho mọi người một cảm giác yên tâm mỗi khi làm bất cứ việc gì dù lớn nhỏ.
"Đương nhiên rồi, vì đó là tỷ tỷ của muội mà!" Băng Thanh đứng bên cạnh được dịp vênh mặt lên tỏ vẻ tự hào. Cô bé này luôn thần tượng tỷ tỷ của mình một cách cuồng nhiệt.
"Hoả Nương gặp rắc rối rồi, đối thủ của nàng ta xem ra là một người chuyên dùng đầu óc để giành chiến thắng." Hoả Cương quan sát thế trận trên sân, hơi nhăn trán lẩm bẩm.
Trên sân lúc này, Hoả Nương không nhịn được nữa liền đạp mạnh một cái cả thân người liền phóng thẳng vào trong đám hàn khí trắng đục trước mặt.
Khi cả người Hoả Nương vừa lao vào bên trong khối hàn vụ kia thì đột nhiên cả người cô ta bỗng trở nên nặng nề và khó cử động. Cảm giác như các mạch máu trong người đang bị đông cứng lại, các cơ bắp cũng mất dần đi sức lực.
"Băng Ngục!"
m thanh lạnh lẽo và quyết đoán vang lên bên tai Hoả Nương khiến cô ta có chút kinh hãi. Kế tiếp là một chưởng lực cực mạnh giáng thẳng vào lưng Hoả Nương khiến cho cả người nữ tử này văng ra khỏi đám hàn sương dày đặc đó.
Lúc này trên khoé miệng Hoả Nương đã xuất hiện một vệt máu đỏ tươi. Gương mặt nàng ta có chút đau đớn sau khi lãnh một chưởng khá mạnh của Băng Liên.
Gương mặt Hỏa Nương hiện giờ đang lộ vẻ bối rối và lo lắng khi không biết nên tiếp tục như thế nào trước một đối thủ hơn mình về mọi mặt. Đây quả là một bài toán quá khó với Hỏa Nương.
“Dù sao cũng đã thượng đài thì ít nhất cũng phải dốc hết sức một phen, không thể để cho những cường quốc khác xem thường Hỏa Quốc được!” Trong lòng Hỏa Nương bỗng dâng trào một niềm tự hào của một thần dân Hỏa Quốc. Dù đánh không lại cũng quyết chiến đến hơi thở cuối cùng, tuyệt không ham sống sợ chết!
Ý chí mạnh mẽ trỗi dậy khiến cho cơ thể như được giải tỏa khỏi áp lực từ đầu trận đấu đến giờ, khí lực cùng hỏa lực liên tục chảy ào ạt bên trong khí quản, cả người Hỏa Nương lúc này vô cùng khoan khoái, khác xa cảm giác lo âu bồn chồn lúc nãy.
“Được, phá bỏ ma trận của ngươi trước vậy!” ánh mắt kiên định nhìn về cỗ hàn vụ dày đặc trước mặt, Hỏa Nương siết chặt bàn tay, lao thẳng tới trước.
“Hỏa Nương sao lại tự chui đầu vào bẫy của đối thủ vậy? chẳng phải vừa nãy đã bị dính một đòn phản công của cô ta rồi sao?” Hỏa Ly trông thấy Hỏa Nương cường hãn lao về phía đám băng sương do Băng Liên tạo ra chợt lo lắng lên tiếng.
“Yên tâm, lần này chắc chắn Hỏa Nương đã có chuẩn bị, cùng chờ xem thôi!” Hỏa Long nhìn vào biểu hiện trên gương mặt của Hỏa Nương, trong lòng chợt có cảm giác rất tin tưởng lần công kích lần này Hỏa Nương sẽ làm nên chuyện.
“Địa Ngục Hỏa”
Hỏa lực trên tay Hỏa Nương phóng thẳng xuống mặt đất khiến cho toàn bộ mặt sân đấu lúc này bốc cháy dữ dội. Khí nóng làm cho lớp băng sương kia nhanh chóng bốc hơi đi mất, để lộ ra vị trí của Băng Liên lúc này đang đứng phía sau Băng Tường để tránh sự xâm lấn của hỏa lực từ chiêu thức Địa Ngục Hỏa.
“Tóm được ngươi rồi!” Hỏa Nương chỉ chờ có thế, toàn thân dồn lực vào một quyền, hỏa quang chợt phát sáng đỏ rực nơi đầu quyền, bàn chân đạp mạnh một cái, cả thân người liền như một mũi tên được giương lên hết cỡ phóng đi vun vút về phía Băng Liên. Thế công dũng mãnh như mãnh hổ vồ mồi khiến cho những người chứng kiến đều kinh ngạc.
Băng Liên giờ đây không kịp né tránh do đang bị bao vây trong biển lửa, chỉ còn cách tăng cường lực phòng ngự để chống đỡ đợt cuồng công này của Hỏa Nương.
“Tứ Phương Băng Bích” Băng Liên chưởng mạnh xuống đất hét lớn.
Sau tiếng hét, bốn phía xung quanh Băng Liên liền xuất hiện bốn lớp băng cực kỳ vững chắc và kiên cố, bao phủ bên ngoài lớp Băng Tường ban đầu. Hàng phòng ngự này của Băng Liên thật sự là vô cùng chắc chắn.
Tuy nhiên điều đó cũng không làm giảm uy thế tiến công của Hỏa Nương. Chiến ý cuồn cuộn trào dâng, tất cả sức lực đều dồn hết vào trong một đòn này. Nhất định phải đánh tan lớp phòng thủ trước mặt.
Hai bên một khiên, một thuẫn đối đầu với nhau. Một thanh âm đinh tai nhức óc vang lên kèm theo một đợt dư chấn cực mạnh quét ra khắp quảng trường. Khói bụi mù mịt kèm theo luồng không khí ẩm thấp cực kỳ khó chịu tán phát ra khắp nơi. Băng vụn vỡ ra từ lớp phòng ngự hai tầng kiên cố của Băng Liên bắn ra tứ tung, nhiều mảng lớn bay ra phía ngoài võ đài lao thẳng tới vị trí những người đang quan sát khiến họ phải nhanh chóng dùng khí lực để phòng vệ. Cảnh tượng lúc này cực kỳ hỗn độn!
Mọi người lúc này đều đang tập trung sự chú ý cao độ về phía trung tâm sân đấu, nơi tạo ra chấn động khủng khiếp này.
“Ai là người chiến thắng?” Băng Thiết lúc này cũng bị cao trào của trận đấu làm cho tò mò không nhịn được phải lên tiếng dò hỏi.
“Nha đầu Hỏa Quốc cũng thật liều mạng, nếu thực lực yếu hơn đối thủ thì lần này chắc chắn bị thương không nhẹ. Lũ Hỏa Tộc này cũng thật điên cuồng quá đi!” Một vị cường giả bên phía Lôi Tộc lẩm bẩm.
Khói bụi vừa tan cũng là lúc kết quả của màn đọ sức vừa rồi được phơi bày trước mắt mọi người. Trên sân đấu hiện giờ đang là Băng Liên đứng vững vàng dù trên y phục đã có dấu vết bị trúng đòn công kích. Tay áo đã bị đánh tan nát để lộ ra một cánh tay ngọc thon dài trắng nõn không chút thương tích. Có lẽ là kết quả của chiêu thức vừa rồi do Hỏa Nương thi triển. Điều này chứng tỏ đòn đánh vừa rồi của Hỏa Nương đã xuyên thủng được hàng phòng thủ hai lớp vững chắc của Băng Liên. Thật sự là một kỳ tích!
Có điều khi nhìn về phía Hỏa Nương thì tình trạng của cô nàng trông khá thê thảm. Sau đòn toàn lực vừa rồi, có vẻ như Hỏa Nương cũng đã dính phải một đòn phản kích khá nặng từ Băng Liên. Hai đầu gối khụy xuống sàn, toàn bộ khu vực từ vai trái xuống đến bàn tay trái đều phủ một lớp băng trắng đục không ngừng tỏa ra hàn khí đầy âm lãnh. Gương mặt Hỏa Nương cũng tỏ ra vô cùng đau đớn, tay phải ôm lấy tay trái rồi liên tục dùng hỏa lực trong cơ thể để trục xuất băng lực ra khỏi cơ thể mình.
Trong lúc đó, Băng Liên từ từ tiến đến phía trước mặt Hỏa Nương, chưởng lực đầy hàn khí đưa lên trước mặt Hỏa Nương, chậm rãi nói:
“Ngươi thua!”
Tình hình hiện giờ trên sân quả thật không còn hy vọng nào cho Hỏa Nương. Dù rất muốn đứng lên tiếp tục chiến đấu nhưng lực bất tòng tâm. Hỏa Nương đành cắn răng cúi đầu nhận thua.
Thấy vậy Ngưu Minh liền tiến về phía trước hai đấu thủ, tuyên bố người thắng trận này là Băng Liên của Thủy Quốc!
Ngay sau đó là một tràng vỗ tay kéo dài khắp quảng trường. Một phần vì khâm phục ý chí kiên cường mãnh liệt của Hoả Nương, dù yếu thế nhưng không khuất phục cam chịu thất bại mà vẫn dốc hết sức mình để chứng tỏ bản thân. Phần còn lại là sự tán thưởng dành cho màn thể hiện cực kỳ xuất sắc của Băng Liên cùng khả năng che dấu thực lực đáng sợ của cô bé. Sau khi trận đấu kết thúc thì mọi người vẫn chưa biết được Băng Liên rốt cuộc đã sử dụng chiêu thức gì trong làn sương băng mờ mịt kia để đánh bại Hoả Nương. Điều này khiến cho những đấu thủ khác phải kiêng dè khi đối đầu với nàng.
"Tỷ tỷ, tỷ không sao chứ?" Vừa trông thấy Băng Liên bước tới, Băng Thanh liền rối rít lao vào trong lòng tỷ tỷ của nàng để hỏi thăm.
"Tỷ không sao, chỉ là bị rách một phần y phục mà thôi. Nhưng lần này đúng là có chút ngoài dự liệu. Không ngờ đối thủ của tỷ lại kiên cường và quyết liệt như vậy. Thật sự rất đáng khâm phục." Băng Liên hướng mắt về phía Hoả Nương đang được đồng đội dìu ra khỏi khu vực thi đấu khẽ mỉm cười tán thưởng.
"Lần này con biểu hiện rất tốt, Băng Liên. Chúng ta đã khiến cho các đối thủ khác có chút e dè khi đối đầu với Thủy Quốc." Băng Mị rất hài lòng với màn trình diễn vừa rồi, vỗ tay khen ngợi.
Băng Liên cũng mỉm cười và khẽ gật đầu khi nhìn về phía Băng Mị. Lần này quả đúng là một đòn tâm lý khá tốt để cho các đội khác phát sinh tâm lý kiêng kỵ mỗi khi giao đấu với người của Băng Tộc.
Xung quanh quảng trường hiện giờ cũng xuất hiện không ít ánh mắt tò mò và theo dõi hướng về khu vực của đội Thủy Quốc, đa phần trong số đó là từ những cường giả của tứ đại đế quốc.
"Tiểu cô nương kia thực lực sâu không thấy đáy, là một ứng viên cho vị trí quán quân năm nay." Một vị cường giả Mộc Quốc cảm khái nhận xét.
Phong Trúc đứng bên cạnh cũng cảm thấy có chút ghen tị với Băng Liên, nhưng trong thâm tâm cô nàng, Phong Trúc cũng cảm thấy có chút lo lắng khi phải đối đầu với một địch thủ bí ẩn như vậy.
Như vậy tình cho đến thời điểm hiện tại thì mỗi đội đã thi đấu được hai trận và kết quả đều là một trận thắng và một trận thua. Điều này cho thấy thực lực của dàn thí sinh lần này rất đồng đều. Tuy nhiên trong số đó vẫn có những cá nhân xuất sắc và nổi bật. Hai vòng thi đấu cuối mới là những trận mang tính quyết định cuối cùng để xác định xem đội nào sẽ được tiếp tục tiến vào vòng trong.
Sau một hồi chờ đợi, Ngưu Minh nhanh chóng bước lên võ đài trịnh trọng đọc tên hai đối thủ của trận kế tiếp giữa Kim Quốc và Thủy Quốc.
Phía Kim Quốc không ai khác ngoài người duy nhất còn khả năng chiến đấu, chính là Lôi Minh. Nếu như trận này họ không thể chiến thắng thì khả năng bị loại sẽ rất lớn do đội hình hiện tại chỉ còn một mình Lôi Minh là hoàn toàn sung sức, hai người còn lại một người thì bị trúng độc mát khả năng chiến đấu, người thì bị suy kiệt thể lực nên rất khó đảm bảo có thể đánh bại được đối thủ sắp tới.
Chính vì điều đó nên Lôi Minh bước lên võ đài với tâm lý hết sức cẩn trọng. Trong đầu anh ta giờ đây luôn suy nghĩ làm sao có thể kết thúc trận đấu một cách nhanh nhất và ít hao tốn thể lực nhất.
Tuy nhiên điều này là cực kỳ khó khăn khi đối thủ lần này là người thuộc Băng Tộc nổi tiếng về khả năng trị liệu cùng phòng ngự vững chắc. Chưa kể người lên thượng đài cũng chính là người có kinh nghiệm phong phú nhất bên phía Thủy Quốc, Băng Càn.
Băng Càn là nhân vật thuộc nhóm sư huynh trong đội Thủy Quốc. Nam tử này là người có thiên phú khá cao, từng đứng trong top năm người mạnh nhất Băng Tinh Các. Sau khi Băng Liên và Băng Thiết xuất hiện thì vị trí của Băng Càn có vẻ bị lu mờ đi không ít. Tuy vậy anh ta cũng không bận tâm mấy về điều này mà ngược lại đây chính là điểm mạnh của anh ta. Tính tình trầm ổn cùng phản xạ linh hoạt và thể lực dồi dào chính là ưu thế nổi trội của Băng Càn.
Khi cả hai người Lôi Minh và Băng Càn vừa bước tới vị trí chuẩn bị thi đấu, cả hai đấu thủ đã phát ra hai khí thế trái ngược nhau. Một bên có phần hấp tấp và lo lắng còn một bên lại bình tĩnh và thư thái. Chính điều này sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến kết quả của trận đấu này.
"Trận thi đấu chính thức bắt đầu!!!"
m thanh đầy uy lực của Ngưu Minh vang lên, chính thức khai màn trận thi đấu chính thức tiếp theo.
Giống như quan sát ban đầu, Lôi Minh là người chủ động tấn công. Dưới áp lực buộc phải thắng, Lôi Minh lập tức xuất ra những đòn cực mạnh với hy vọng mau chóng kết thúc trận đấu.
Lôi quang bộc phát mãnh liệt, vô số chiêu thức công kích mang uy lực khủng khiếp được đánh ra liên tiếp về phía Băng Càn.
Lúc này Băng Càn cũng nhanh chóng thiết lập thế trận phòng ngự quen thuộc của mình, tầng tầng lớp lớp băng khối dày đặc liên tiếp xuất hiện trước mặt anh ta để chống đỡ lại lực phá hoại cực lớn đến từ Lôi Minh.
"Lũ Băng Tộc các ngươi toàn là kẻ hèn nhát vậy sao? Suốt ngày chỉ biết chạy trốn rồi né tránh. Thật là nhục nhã!" Lôi Minh vừa ra sức cuồng công, vừa dùng chiêu tâm lý chiến dụ dỗ cho đối phương mất bình tĩnh.
"Thằng khốn đó nói cái gì? Có ngon đánh với ta thử xem. Ta sẽ cho ngươi quỳ xuống mà van xin tha mạng!" Băng Thiết đứng bên ngoài nghe thấy liền lớn tiếng chửi.
Nhưng tiếc là trên sân, Băng Càn hoàn toàn không bị ảnh hưởng chút nào từ đòn tâm lý chiến đó. Hàng rào phòng ngự vẫn được dựng lên vô số để cản thế công như vũ bão của đối phương.
Nhận thấy đối thủ không trúng kế khích tướng của mình, Lôi Minh có chút bực bội. Cứ đánh kiểu này thì sớm muộn gì hắn cũng bị kiệt sức, cần nghĩ ra cách giải quyết thật nhanh gọn.
Đột nhiên Lôi Minh ngưng hẳn thế công điên cuồng của mình, hô hấp như chậm rãi lại, cảm giác như Lôi Minh đang ngưng tụ lại nguồn năng lượng bên trong cơ thể để có thể hình thành một liên kết với nguồn lôi lực bên ngoài tự nhiên tương tự như những lần Lôi Lạc hay Lôi Phách đã làm trước đây.
Bất chợt một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên. Tất cả mọi người đều ngước nhìn lên bầu trời thì đúng lúc đó một luồng sét cực đại đánh thẳng xuống vị trí của Lôi Minh khiến cho khu vực đó trong chớp mắt trở nên sáng rực. Sàn thi đấu bị lôi lực khủng khiếp đó chấn cho nứt ra thành từng mảng lớn, điện tích lan rộng ra khắp nơi trên võ đài, biến nơi đây thành địa lợi cho người của Lôi Tộc.
Nhận thấy được sự biến hoá đầy bất lợi trên sân, Băng Càn lập tức thay đổi chiến thuật. Băng lực từ hai tay cuồn cuộn tuôn ra sau đó nhanh như chớp phóng về phía Lôi Minh.
"Hừ, giờ mới chịu động thủ à, tiếc cho ngươi là đã chậm một bước rồi." Lôi Minh vừa thấy Băng Càn di chuyển liền nhếch mép cười khinh thường.
"Lôi Thiểm Bộ Hành"
Lôi quang sáng loáng loé lên, tốc độ di chuyển của Lôi Minh tăng lên một cách khó tin. Chỉ thấy vừa động đã vòng ra sau lưng của Băng Càn lúc này vẫn đang lao về phía vị trí ban nãy của Lôi Minh.
"Lôi Chấn Kích"
Ầm một tiếng, quyền kình đầy uy lực nện thẳng vào lưng Băng Càn không chút nương tay khiến cho Băng Càn đang trong thế lao về trước bị lực đánh mạnh đến nỗi cả thân hình to lớn của anh ta lại càng văng mạnh về phía trước.
Vừa ngã xuống đất, Băng Càn nhanh chóng bật dậy để ngăn chặn đối thủ thừa cơ tung liên hoàn công kích. Tuy nhiên khi vừa ngước mắt nhìn về phía Lôi Minh xuất hiện ban nãy thì giờ đây đã không còn một bóng người ở đó.
"Ngươi đang kiếm ta?" Thanh âm trầm lãnh chợt vang lên phía sau lưng Băng Càn.
Theo phản xạ, Băng Càn vội ngưng tụ Băng Cầu để phòng ngự toàn bộ cơ thể. Nhưng khi Băng Cầu còn chưa kịp thành hình thì một trọng cước lại tiếp tục giáng vào lưng Băng Càn khiến cho tấm lưng to lớn của anh ta như bị oằn đi vì lực đá kinh khủng đó.
"Hự!!!"
Băng Càn nhăn mặt, cắn răng khẽ rên lên một tiếng vì đau đớn. Một cước này uy lực phải cỡ gấp đôi trọng quyền khi nãy.
Liên tiếp lãnh hai đòn công kích cực mạnh từ Lôi Minh, Băng Càn lập tức nhận ra ưu thế của Lôi Minh chính là tốc độ cực nhanh cùng lực công kích cực mạnh nhờ sự gia cố của tốc độ khủng khiếp kia. Chính vì thế điều cần làm là phải tìm cách kìm hãm ngay tốc độ quái dị kia lại, nếu không kết quả sẽ nghiêng về bên Lôi Minh.
"Băng Ngục"
Băng Càn dậm mạnh chân xuống sàn đấu, băng lực từ trong cơ thể bộc phát dữ dội ra bên ngoài làm cho không khí xung quanh nơi Băng Càn đang đứng như bị đông cứng lại, mọi chuyển động khi rơi vào trong khu vực của khối băng lực này đều giảm mạnh, thậm chí có thể bị đóng băng và ngưng lại hoàn toàn!
Lôi Minh lúc này vẫn còn đang trong tâm trạng cực kỳ phấn khích, không thèm để ý đến kỹ năng khống chế đó của Băng Càn, vẫn hùng hổ lao nhanh về phía Băng Càn tiếp tục đợt tấn công kế tiếp.
"Để ta xem chiêu thức này của ngươi có thể làm gì được tốc độ của Lôi Thiểm Bộ Hành hay không!" Lôi Minh tự đắc, cười khẽ, lôi quyền mang theo lôi lực cực mạnh nhắm thẳng về phía trước ngực của Băng Càn mà đánh tới.
Chỉ thấy lúc này Băng Càn dùng chân vẽ một vòng tròn màu trắng đục dưới mặt sàn bao quanh vị trí đang đứng, sau đó hai tay chưởng mạnh xuống đất hét lớn:
"Địa Băng Kích"
Khi Lôi Minh vừa tiến vào phạm vi của Băng Ngục, tốc độ tuy có giảm xuống nhưng nhìn chung vẫn không ảnh hưởng quá nhiều. Lôi quyền đầy uy lực vẫn tiếp tục phóng thẳng tới.
Nhưng chính sự suy giảm tốc độ nhìn có vẻ không đáng kể đó lại giúp cho Băng Càn kịp thời phát hiện động tác chiêu thức của Lôi Minh. Chỉ trong khoảng thời gian một phần mười của giây thôi, hàng trăm cây băng chông từ dưới sàn đấu trong phạm vi bán kính hai thước đồng loạt đâm thẳng lên trên khiến cho Lôi Minh đang trong thế công cực nhanh không có cách gì thu lại được, ngay tức khắc bị vài cọc băng chông đâm trúng rồi hất văng lên trời.
Trên không trung không một điểm tựa sẽ không có cơ hội chạy trốn hay né tránh đòn công kích. Đây là điều mà ai ai cũng biết. Thời khắc quyết định trận đấu đã đến.