Băng Đế

Quyển 2 - Chương 14: Gặp lại sư tỷ




Hiển nhiên thông qua biểu hiện vừa rồi, Mông Tiên Âm đã xem Tô Phong chính là cừu nhân của Tàng Gia. Coi như bây giờ ba tên Tàng Gia tu sĩ mới chính là người gặp nguy hiểm.

Đồng thời vừa rồi Tô Phong còn nói bốn tên Tàng Gia tu sĩ kia lại không xứng để cho người thanh niên tóc trắng đằng sau ra tay. Tô Phong tựu ra tay đã khủng bổ như vậy. Vậy người thanh niên tóc trắng kia chẳng phải lại càng biến thái sao?

Đón nhận ánh mắt lạnh lùng của Tô Phong, lão đại ngập ngừng sợ hãi, hắn nói:

- Chúng ta chính là người của Đại Doanh Đế Đình Tàng Gia.

Tô Phong gật đầu mình cười nói:

- Hảo hảo hảo.... Ta giết chính là người của Đại Doanh Đế Đình Tàng Gia, hắc hắc......

Nói xong bày tay trái của Tô Phong lại vỗ về phía trước, Tử Diễm Băng Viêm lập tức rời khỏi lòng bàn tay của hắn bay thẳng tới ba tên tu sĩ Tàng Gia.

Thấy Tô Phong ra tay, ba tên tu sĩ Tàng Gia lập tức kinh hãi. Băng chưởng kia cùng với băng chưởng của Mông Tiên Âm vô cùng giống nhau. Nhưng bất kể hình thể hay là hàn khí đều muốn cường thịnh hơn rất nhiều. Mọi người ai cũng nhận ra được chỉ một băng chương kia thôi nhưng mà hàn khí vô cùng vô tận.

Trong nháy mắt băng chưởng đã xuất hiện trước mặt ba người, trực tiếp miểu sát ngay tại chỗ.

- Đa tạ đạo hữu cứu giúp, ta có thể đi sao?

Bốn tên tu sĩ Tàng Gia vừa bị miểu sát, Mông Tiên Âm lập tức hạ giọng nói.

Bốn tên Tàng Gia tu bị miểu sát. Khó trách được Mông Tiên Âm cũng phải sinh ra một tia sợ hãi mà muốn bỏ chạy. Vừa rồi với thủ đoạn của Tô Phong, Mông Tiên Âm tự biết bản thân mình không phải là đối thủ của đối phương. Nhưng dù sao thì người ta cũng đã cứu mình, cứ như vậy mà bỏ chạy sợ rằng chọc giận đối phương. Chính vì thế mà nàng mới mở lời hỏi Tô Phong.

Tuy là nói lời cảm tạ nhưng trên mặt Mông Tiên Âm vẫn lạnh như băng không có gì thay đổi. Tuy nhiên thực lực của Tô Phong thực khiến cho nàng phải kinh ngạc không thôi. Nhưng trêm mặt nàng vẫn không có lộ ra nửa phần hứng thú đối với Tô Phong.

Mông Tiên Âm được xưng là băng sơn, biểu tình lạnh như băng vậy, quả thực không sai một chút nào.

Tô Phong nhìn về phía Mông Tiên Âm gật đầu. Mông Tiên Âm lập tức hóa thành một đạo hào quang phi độn mà đi. Chẳng mấy chốc mà nàng biến mất trong tầm mắt của Tô Phong.

Lấy địa đồ ra nhìn, lối vào Băng Cung tầng thứ mười ngay tại trung tâm của cung điện dưới địa cung tầng thứ chín. Tuy nói rằng các tu sĩ khác không có được địa đồ hoàn chỉnh như của Tô Phong. Nhưng cung điện dưới địa cung tầng thứ chính tựu cũng không có lớn lắm, muốn tìm đến đó có lẽ cũng không có khó. Cuối cùng đến khi tất cả các tu sĩ đều tìm được lối vào Băng Cung tầng thứ mười thì đó chính là nơi mà chúng tu sĩ hội tụ.

Tô Phong đem địa đồ thu hồi lại rồi nói:

- Ngô Tinh đại ca, lại phiền toái huynh đi theo đệ một chuyên rồi.

Ngô Tinh mỉm cười nói:

- Ta cũng đã chờ đợi một vạn năm rồi. Hiện tại cũng không quan tâm đến một chút ít thời gian cỏn con này. Ta cùng với ngươi đi tìm sư tỷ của ngươi. Có cái gì cần giúp đỡ cứ nói với ta. Chỉ cần ngươi muốn người nào chết, ta liền đem bọn chúng giết sạch cho ngươi.

Tô Phong lắc đầu nói:

- Những người này bản thân ta có thể giải quyết được, đại ca chỉ cần bang trợ sư tỷ ta khu trừ hàn khí là được.

Tô Phong biết rõ, trong nội tâm Ngô Tinh luôn cảm thấy thiếu nợ bản than hắn một tâm nhân tình. Không sớm gì muộn thì hắn cũng muốn giúp Tô Phong giết những người khác ở trong địa cung. Đến lúc đó nếu không thể khu trừ được hàn độc cho Hư Tử Uyên thì cũng có thể tạo ra lối thoát cho mình.

Tô Phong tự nhiên cũng không có ngu ngốc mà tự đẩy mình ào thế khó. Chúng tu sĩ trong di chỉ địa cung, hiện tại Tô Phong đều có thể thừa sức đối phó. Hắn làm sao có thể lãng phí ân tình của Ngô Tinh cho được. Cho dù Tô Phong không có mở miệng thì cho dù Ngô Tinh có giết bao nhiêu người đi chăng nữa cũng không bằng hắn giúp sử tỷ Hư Tử Uyên khu trừ hàn độc trong người ta. Nhưng với kiến thức và tu vi của Ngô Tinh nếu như không thể khu trừ được Huyền Âm Hàn Khí thì cũng có thể hỗ trợ Tô Phong tìm kiếm phương pháp giải tự. Tự nhiên so với việc Tô Phong tự thân tìm tòi thì dễ dàng hơn nhiều.

Tô Phong và Ngô Tinh tiếp tục hướng tới dải đất trung tâm trong cung điện dưới địa cung tầng thứ chín. Đi về phía trước chừng dai dặm đường, phía trước lại truyền đến tiếng đánh nhau. Đại bộ phận chúng tu sĩ đều ta có mặt ở tầng chứ chín. Bọn họ tại đây tranh đấu so với những tầng trên thực sự nhiều hơn nhiều lắm.

Hai người nhìn nhau, lập tức bước nhanh hơn về phía trước. Chuyển qua một đầu sơn động, phương viên phía trước rộng chừng ba mươi trượng là một đại sảnh cực lớn, xuất hiện trước mắt hai người.

Trong sảnh động hắc khí cuồn cuộn, tràn ngập toàn bộ không gian trong động. Tô Phong cũng chỉ có thể dựa vào phương hướng mà xác định phương hướng. Có hai gã hắc y tu sĩ đang ngồi xếp bằng trên mặt đất, trong tay nắm lấy một kiện trận khí, tay kết pháp ấn, đạo đạo hắc khí thoe trận khí không ngừng dũng mãnh bay vào trong trong trận pháp.

Trên người hai tên hắc y tu sĩ này đều có Âm Dương ấn kỳ đồ án. Bọn họ chính là tu sĩ của Âm Dương Ma Tông.

Hai người ngồi ở gần kề nhau, lại nhìn bộ dáng động sảnh, Tô Phong lập tức đoán biết được hai tên tu sĩ Âm Dương Ma Tông ở chỗ này bố trí một hồi trận pháp đang vây công địch nhân trong trận. Mặc dù hắc khí cuồn cuộn, nhưng cũng không ảnh hưởng tới tầm nhìn của Tô Phong.

- Là sư tỷ bị nhốt trong trận.

Nội tâm Tô Phong cả kinh, nhìn hai tên tu sĩ Âm Dương Ma Tông, Tô Phong lập tức nổi giận lôi đình. Trận hắc khí này quá lớn, trừ Tô Phong và Ngô Tinh có thể nhìn thấu, còn những kẻ khác thì không thể nào thấy được. Có thể dễ dàng nhận thấy trận pháp này uy lực vô cùng to lớn. Tuy sư tỷ ở bên trong trận pháp có được Cực Quang Bảo Kính hộ thể nhưng mà bị trận pháp vây côn chỉ sợ là cũng phải chịu thiệt ít nhiều. Bị nhốt trong trận pháp cho dù nàng có phóng xuất ra Huyền Ân Hàn Khí thì cũng không thể công kích được địch nhân mà lại còn làm tổn hại đến chính bản thân mình.

Hai người Tô Phong, Ngô Tinh xuất hiện bên ngoài động phủ, hai tên tu sĩ Âm Dương Ma Tông rất nhanh trông thấy. Trong chốc lát liền có hai tên tu sĩ đứng ra chặn đường trước mặt Tô Phong.

Hai tên tu sĩ này là một nam một nữ. Nam tử mặc một bộ xích bào như hỏa diễm thiêu đốt. Nữ tử mặc thải ý bó sát người lộng lẫy xa hoa. Hai người đều là tu sĩ Dẫn Hồn trung kỳ, trước ngực đều có thêu ấn ký Âm Dương.

Âm Dương Ma Tông, còn có tên là Âm Dương Hợp Hoan Tông. Trong tông môn, đệ tử cũng như trưởng bối tất cả đều song tu, bọn họ cũng không bao giờ hành động một mìn. Vừa ra mặt bao giờ ít nhất cũng là một nam một nữ. Bởi vì song tu là nam nữ tu sĩ pháp lực giao hòa cùng một chỗ, chặt chẽ tương liên. Hai người liên thủ thì uy lực tăng lên gấp đôi. Hai gã tu sĩ Dẫn Hồn trung kỳ liên hợp cơ hồ có thể so sánh với một gã tu sĩ Dẫn Hồn hậu kỳ.

Nhìn Tô Phong, nữ tu sĩ Âm Dương Tông cười khanh khách một tiếng, mị nhãn trương lên nói:

- Sư huynh, lại có một tiểu tử Hư Thiên Tông đưa tới của, hì hì.....

Tên nam tu Âm Dương Tông gật đầu, ánh mắt hắn hướng tới Ngô Tinh đảo qua một lượt, cười nói:

- Còn mang kèm theo một tặng phẩm nữa a. Ha ha!......

Ngô Tinh hướng tới Tô Phong liếc mắt, hai tay đặt trước ngực làm bộ dáng. Hắn biết rõ địa cung dưới lòng đất này không một ai có thể uy hiếp được Tô Phong. Muốn Tô Phong mở miệng để cho hắn ra tay là điều hiển nhiên không có khả năng.

Tô Phong không mở miệng, những con tôm nhỏ này Ngô Tinh cũng không muốn động thủ giết đi, lại để cho mình Tô Phong giải quyết, còn bản thân mình đứng ở một bên xem náo nhiệt.

Tô Phong để tâm sư tỷ bị nhốt ở trong trận sẽ bị thương tổn, hắn cũng không hề giả trang làm kẻ yếu đuối để có thể khiến cho đối phương chậm rãi buông lơi sự cảnh giác làm gì. Nam tu Âm Dương Tông vừa mới nói xong, Tô Phong cũng lười nói thêm.

Trong nháy mắt Tô Phong xuất hiện ở trước mặt hai tên tu sĩ Âm Dương Tông, tung ra hai quyền mãnh liệt hướng tới phía trước công kích.

Hai tên tu sĩ Âm Dương Ma Tông biến sắc. Bọn họ thực không có ngờ được tốc độ của Tô Phong lại có thể nhanh đến như vậy. Trong lòng hai người khẽ giật mình, đồng thời cũng nhanh chóng đánh ra một chưởng.

Hai chưởng tương đối, Âm Dương ấn ký theo bàn tay hai người lập tức sinh ra một cự đại Âm Dương một đen một trắng cùng với Thái Cực Đồ của Đạo gia giống hệt nhau. Nhưng khí chất lại khiến cho người ta cảm giác được sự bất đồng giữa chúng.

Đạo gia Thái Cực Đồ khiến cho người ta cảm giác được sự hiền hòa, tự nhiên. Mà Âm Dương gia Âm Dương ấn ký lại là cảm giác quỷ đạo, yêu dị vô cùng.

Đạo gia cùng Âm Dương gia cùng có chung một lý niệm tu chân. Đều dùng linh hồn tu luyện làm chỉ. Chủ trương Âm Dương điều hóa. Bất quá phương pháp tu luyện lại khác nhau hoàn toàn.

Đạo gia cho rằng tu sĩ có thể đem pháp lực tự hóa thành Âm Dương lực lượng của một người là được câu thông từ Chư Thiên đạt tới Tiêu Dao chi cảnh. Trong quá trình tu luyện luôn phải bảo ứng tấm thân đồng tử đồng nữ.

Âm Dương gia tu sĩ lại cho rằng nam là dương, nữ là âm. Âm Dương điều hòa phải là nam nữ cùng tu, như vậy mới có thể bước được vào đại đạo. Trong quá trình tu luyện nam nữ thường xuyên phải giúp nhau giao hợp.

Đạo gia tu luyện độc hóa Âm Dương, Âm Dương gia tu luyện cần nam nữ giao hợp. Lý niệm hai nhà tương tự nhưng đường đi trên thực tế là trời đất cách biệt.

Vừa là chính đạo vừa là tà ma.

Âm Dương ấn ký sinh ra liền ngăn chặn trước mặt hai tên tu sĩ Âm Dương Tông, như một tấm chắn bát quái. Oanh một tiếng vang thật lớn, Âm Dương ấn ký lập tức rạn nứt chia làm hai đoạn. Hai đạo cương quyền của Tô Phong theo sau đó mà đánh tới lập tức chấn nát Âm Dương ấn ký. Hai đạo cương quyền uy thế không giảm, một trái một phải nện xuống ngực hai tên tu sĩ Âm Dương Ma Tông.

Hai tên tu sĩ Âm Dương Tông không thể nào tin được, cho dù là một tu sĩ Dẫn Hồn hậu kỳ đi chăng nữa cũng không thể trong vòng một chiêu đánh nát Âm Dương ấn ký mà hai người liên thủ tạo ra. Nhưng mà sự thật cuối cùng Âm Dương ấn ký của bọn họ lại bị Tô Phong đánh cho nát bấy.

Hai người còn chưa có kịp phản ứng thì thân thể đã bị hai đạo cương quyền của Tô Phong nện lên, song song phun ra hai ngụm máu tươi. Máu tưới hướng vào trong động sanh bay tới, chui vào trong hắc khí trận pháp.

Người khác không biết được hai tên tu sĩ này sống chết ra sao nhưng trong nội tâm Tô Phong tin tưởng hai quyền vừa rồi của bản thân đều đã dung nhập Tử Diễm Băng Viêm cùng với Phần Thiên Viêm Hỏa, hai người sớm đã chết, hiện tại không thể chết thêm lần nữ.

Hai tên tu sĩ song tu Âm Dương Ma Tông trong nháy mắt đã bị Tô Phong chém giết tại chỗ. Ngay sau đó Tô Phong dùng Tử Diễm Băng Viêm biến thành một thanh phi kiếm, Tô Phong hướng tới hai tên tu sĩ Âm Dương Tông chủ trì trận phát chỉ một ngón tay quát:

- Tật........

Phi kiếm lập tức hóa thành một đạo hòa quang, hướng tới một tên tu sĩ chém tới. Trong mắt người này vừa lộ ra vẻ hoang mang sợ hãi thì đã bị phi kiếm chém bay đầu, một cỗ hắc khí theo cổ hắn bay ra. Hắn đã mất mạng. Phi kiếm lại đổi phương hướng, chém tới tên tu sĩ Âm Dương Ma Tông thứ hai.

Trừ hai tên tu sĩ bố trận ra thì Âm Dương Ma Tông còn có hai tên tu sĩ một nam một nữ là nhàn rỗi. Hai người này cũng nhanh chóng bị Tô Phong giết chết, tựu không một ai có thể ngăn cản được hắn.

Hai tiếng kêu thảm thiết vang lên, lúc này lại có thêm hai tên tu sĩ Âm Dương Ma Tông bị Tô Phong một kiếm giết chết.

Hai tên tu sĩ duy trì trận pháp chỉ có tu vi là Dẫn Hồn sơ kỳ, hai ngươi này vừa chết thì trận pháp thiếu đi mất hai người chủ trì không còn được duy trì hoàn mĩ như trước nữa, lập tức tán loạn, hắc phí tiêu tán đi không ít.

Tô Phong bước nhanh vào bên trong sảnh động. Rất nhanh hắn nhìn thấy trong đó có sáu tên tu sĩ ở bên trong trận pháp. Trong đó có hai gã Dẫn Hồn trung kỳ và bốn gã Dẫn Hồn hậu kỳ.

Hắc khí ngột ngạt, Tô Phong chứng kiện tình cảnh trong trận. Không chỉ có sư tỷ Hư Tử Uyên, Vô Chân mà còn có Bạch Ngọc Tiên , Vân Tuyết của Huyền Thiên Tông cũng bị vây ở bên trong trận.

Hai gã tu sĩ Dẫn Hồn trung kỳ, sáu gã Dẫn Hồn sơ kỳ bố trí một hồi trận pháp tựu vây khốn được tu sĩ Dẫn Hồn hậu kỳ. Bạch Ngọc Tiên có được thực lực tương đương với tu sĩ Dẫn Hồn hậu kỳ lại thêm Hư Tử Uyên và Vân Tuyết hai người, có thể thấy được trận pháp của Âm Dương Ma Tông vô cùng lợi hại.