Editor: Vivi
Hỏa Liễn đi rồi mà Hoa Linh vẫn không thể bình tĩnh. Cứ nghĩ đến cái câu ngày nhận lời tỏ tình của Hỏa Diễm đêm thông đồng với Ngao Túc của Hỏa Liễn là y lại thấy uất ức. Rõ ràng là chả có chuyện gì, thế mà nói một hồi lại thành y chân đạp hai thuyền, đã thế còn bị chế nhạo, đội lên đầu cái mác dâm đãng.
Hoa Linh ức chế, y còn oan hơn cả Thị Kính! Mà cái này từ Ngao Túc mà ra cả! Đúng thế, mục đích Hỏa Liễn đến khiêu khích y chính là vì Ngao Túc. Hoa Linh do dự một chút, cảm thấy so với nghẹn đến nội thương còn không bằng sảng khoái nói rõ ràng một lần với Ngao Túc. Thế nên y lấy điện thoại ra, bấm số Ngao Túc gọi đi.
Nửa giây sau, Hoa Linh còn không kịp nghe tiếng tút đã trực tiếp nghe được giọng Ngao Túc: “Hoa Linh?”
Hoa Linh sửng sốt, tốc độ bắt máy này khiến y hơi giật mình, nhưng y không để ý đến nó nhiều, tức giận mắng: “Ngao Túc, quản vợ chưa cưới của cậu cho tốt! Nếu hắn còn chạy đến diễu võ dương oai trước mặt tôi lần nữa tôi sẽ không khách khí đâu. Quà cưới Bình Ế sẽ chuẩn bị, thiệp mời thì xin miễn, Ma giới không ai rảnh đến dự, chờ chữa xong cho Hình Thiên thì hai người đi chỗ nào càng xa càng tốt, tốt nhất là đừng đến Ma giới bọn tôi nữa, mắc mệt!”
Ngao Túc trầm mặc một lát mới chậm rãi trả lời: “Vợ chưa cưới?”
Hoa Linh cả giận nói: “Đúng, tôi đã nói rõ với cậu rồi, giữa hai chúng ta không có bất cứ quan hệ gì nữa. Truyền thông ba giới từng bôi đen bêu xấu tôi đã đành, nhưng từ nay về sau tôi không muốn trông thấy tên tôi và tên hai người đi cùng với nhau nữa! Phiền cậu bảo Hỏa Liễn không cần phòng tôi như phòng cướp, cậu muốn cưới gả gì tôi chả quan tâm, còn cả chuyện yêu hay không yêu nữa, hai người không để ý nhưng tôi thì rất sợ sẽ ảnh hưởng tới danh dự của tôi.”
Hoa Linh nói một lèo, uất ức trong ngực tiêu tan bớt, y cầm điện thoại thở phào nhẹ nhõm. Đầu dây bên kia rất an tĩnh nghe Hoa Linh oán thán xong mới nói: “Đã lấy được di cốt của Hình Thiên, tôi muốn mang về phòng thí nghiệm ở Long cung xử lý một chút, sau đó bắt đầu tiến hành chữa trị cho Hình Thiên, ngày mai chờ tôi quay lại chúng ta nói chuyện tiếp.”
Nghe thấy Ngao Túc dời đề tài, lửa giận của Hoa Linh bị cưỡng ép dập tắt, cách điện thoại di động, Hoa Linh vẫn nghe ra trong giọng Ngao Túc mang theo vài phần uể oải. Lúc này Hoa Linh mới nhớ ra, từ lần Kiền Thích bùng nổ, Ngao Túc dành hết thảy tinh lực đi nghiên cứu cách chữa trị cho Hình Thiên, hôm qua sắc mặt hắn cũng tái nhợt hơn bình thường. Ngày còn ở chung, Hoa Linh từng may mắn được cảm nhận sự chấp nhất của Ngao Túc, hắn có thể vì nghiên cứu mà ở một chỗ ba ngày ba đêm nhìn chằm chằm màn hình, mất ăn mất ngủ, thế nhưng lúc đó Hoa Linh không hề thấy hắn lộ ra nét mặt uể oải như hôm qua. Nghĩ đến đó, tim Hoa Linh như bị kim châm, không biết là tê tái hay đau đớn, tràn ngập toàn bộ lồng ngực. Y cắn răng, giả bộ trấn định “Ừ” một tiếng sau đó cúp máy.
Vốn là vì xả giận mới gọi một cú điện thoại, kết quả gọi xong tâm tình lại kém hơn, Hoa Linh giận mình dễ dàng bị Ngao Túc làm rối loạn, rõ ràng đều là lỗi của Ngao Túc, có phải khoét tâm cắt thịt cũng phải làm để bù đắp lỗi lầm của hắn. Nhưng tại sao nhìn bộ dáng mệt mỏi của Ngao Túc trong lòng y lại nổi lên một tia gợn sóng, không biết là đau lòng vì Ngao Túc hay vì mình không kiên định mà đau trứng.
Thế nên Hoa Linh cũng chả còn tâm trạng đi đùa giỡn Phi Liêm cùng Bình Ế, tức giận trở lại Vạn Hoa Điện tố khổ với con trai.
Cùng lúc đó, người tâm tình không tốt còn có Ngao Túc ở Phàm gian. Kết thúc cuộc gọi với Hoa Linh, Ngao Túc mở máy truyền tin trong tay ngay trên xe, lên mạng tìm kiếm tin tức liên quan tới hắn và Hoa Linh, mấy trăm tít giật gân xuất hiện trên hình ảnh ba chiều. Ngao Túc nhanh chóng tìm được tin tức mình và Hỏa Liễn đính hôn, đi kèm với bức ảnh Đông Hải Long Vương cùng Phượng Vương bắt tay là cái tít: Long Phượng tái hợp sau 66 năm, Long Vương Phượng Vương bắt tay 80 giây lận!
Ám Ly ngồi cạnh Ngao Túc nhìn Đại Hoàng tử đọc tin tức liên quan tới Ma Vương nhà mình, lát sau nhịn không được mở miệng: “Đại hoàng tử điện hạ, truyền thông Tiên Giới thật ghê gớm, lúc ấy bêu xấu ném đá Linh Vương điện hạ thiệt là thảm, Liêm Vương điện hạ sợ ảnh hưởng đến tâm tình của ngài ấy nên đã cắt xén một phần.”
Ngao Túc nghe vậy, nâng mắt nhìn Ám Ly, trong mắt không nhìn rõ là tâm trạng gì, hắn chỉ vào bức ảnh Long Phượng Vương bắt tay, hỏi: “Chuyện này là thật?”
Ám Ly nghe vậy, suýt nữa thì sặc nước miếng, tin hỉ sự đã truyền khắp ba giới rồi mà nam chính vẫn chưa biết mình đã đính hôn? Ám Ly trợn mắt, trấn định lại nói: “Chắc, không phải giả đâu…. Nghe nói… Ngày cưới cũng đã định rồi, là mồng một tháng sau…”
Ngao Túc hạ mắt, trên mặt không có biểu tình gì lớn nhưng Ám Ly lại cảm thấy trong xe tràn ngập áp suất lạnh như băng.
Thì ra Hoàng tử Long cung cũng sẽ “bị kết hôn”, đổi thành người thường sợ là tâm tình cũng sẽ không tốt được, trong lúc nhất thời, Ám Ly mơ hồ có chút đồng tình với Ngao Túc.
Suốt toàn bộ hành trình tiếp theo Ngao Túc không hề mở miệng nói chuyện, hắn yên lặng xem hết toàn bộ những bài báo mắng chửi Hoa Linh, bao gồm cả đồng nhân văn cẩu huyết trên diễn đàn.
Sau khi xem xong, Ngao Túc lấy máy vi tính trong túi ra, mở cơ sở dữ liệu, xóa tất cả địa chỉ IP liên quan, sau đó xâm nhập vào hệ thống quản lí mạng, thiết lập hai chữ Hoa Linh vào mục không thể tìm kiếm. Đồng thời gõ một đoạn mã vào txt, gửi thẳng cho đám truyền tin của mấy nhà đài ném đá Hoa Linh nhiều nhất. (Đoạn này Vi chém đại)
Ám Ly xem không hiểu Ngao Túc đang làm gì, nhưng nhìn thao tác của Ngao Túc là biết đang làm mấy chuyện rất trâu bò. Mười mấy phút sau, Ám Ly thấy điện thoại nhận được một thông báo mới, xem xong, Ám Ly lập tức sùng bái nhìn Ngao Túc.
Chỉ trong mười mấy phút, Ngao Túc dẹp sạch tất cả tin tức về Hoa Linh, đồng thời đưa Hoa Linh liệt vào mục không thể tìm kiếm, nếu có người tìm kiếm hai chữ Hoa Linh hoặc Linh Vương thì phía dưới sẽ có một nhắc nhở nho nhỏ: “Người này quá đệp giai, vì hòa bình ba giới, ngăn chặn tin tức liên quan.”
Mà mấy nhà đài bêu xấu Hoa Linh sau khi mở hòm thư lập tức bị nhiễm virut, tất cả thư từ email gửi đến đều bị xóa, tất cả các máy tính nếu tiếp tục viết xem bài về Hoa Linh đều sẽ rơi vào trạng thái khóa 30 phút.
Trong lúc nhất thời, truyền thông nổ tung, nhưng cũng không có tác dụng gì, kêu la một buổi trưa vẫn không có người tìm được cách sửa chỉ đành yên lặng nuốt giận. Từ đó về sau, hai chữ Hoa Linh liền thành từ cấm kỵ của truyền thông —— Điện hạ chớ gọi tên ra.
Nhìn Ngao Túc yên lặng tắt máy tính, bình tĩnh tiếp tục nghiên cứu phương thức dung hợp di cốt Hình Thiên, Ám Ly đột nhiên hối hận năm đó không theo học ngành nguyên lý kỹ thuật, nghề lập trình viên này thực không tồi, chỉ với mười ngón, vừa suất vừa khiêm tốn.
Nhưng mà hắn nghĩ lại nghĩ, vẫn cảm thấy không đi học là sáng suốt, dù sao có Ngao Túc điều chỉnh chương trình phía trên, bất kỳ chương trình nào cũng không thoát khỏi số mệnh bị nghiền ép.
Một tiếng sau, xe đến cửa Long cung, Ám Ly và Lưu Sa ôm thiết bị và hộp đựng di cốt Hình Thiên theo sau Ngao Túc, ba người chuẩn bị đi vào thì thấy một người từ trong Long cung bước ra.
Người đến một thân đỏ rực, lúc nhìn thấy Ngao Túc trên mặt tràn ngập vui mừng, nhanh chóng bước tới chính là Hỏa Liễn.
Ám Ly và Lưu Sa nhìn nhau, hai người này gặp mặt, có phải bọn họ nên trán đi không?