Úc Lũy vừa thốt lên xong, toàn bộ Kinh Lôi điện đều im phăng phắc, Mấy người Phi Liêm Bình Ế trừng to mắt, không thể tin nổi nhìn Úc Lũy, Thần Đồ xách đầu Tiểu Cửu từ trong ngực ra, Tiểu Cửu không dám ngẩng đầu điên cuồng gật gật, khẳng định chuyện Úc Lũy nói, sau đó lại chui vào.
Hoa Linh vẫn còn ngồi trên ghế không lên tiếng, khẽ khàng rũ mì che dấu cảm xúc trong mắt, nhưng sống lưng vốn nhẹ nhàng lại hơi cứng còng.
Sau một lúc lâu, Bình Ế bình tĩnh lại mặt mũi tức giận, hắn cắn răng nói với Úc Lũy:
“Sao lại thế này?”
Úc Lũy xoa xoa miệng, nói:
“Tiên giới bên kia đáp ứng Phượng Tộc rồi, sẽ đáp ứng mọi yêu cầu của bọn họ, đặc biệt rất coi trọng thương thế của Hỏa Liễn, không chỉ bởi vì thân phận đặc biệt của Hỏa Liễn, là đứa con trai Phượng Vương yêu thích nhất, còn bởi vì cậu ta là niết bàn chi thể* mấy ngàn năm mới có một. Cho nên Vương Mẫu trở về Thiên cung rất chú ý chuyện Hỏa Liễn, Hỏa Liễn sau khi tỉnh lại, thương thế ổn định, thoạt nhìn không có trở ngại gì, Phượng Vương sau khi đến thăm cậu ta vài lần, liền chạy đến gặp Thái Bạch Kim Tinh, đưa ra yêu cầu muốn Hỏa Liễn kết hôn với Ngao Túc, Thái Bạch Kim Tinh bẩm báo Vương Mẫu, hôm nay ý chỉ tứ hốn của Thiên cung đã truyền tới Long Cung và Phượng Tộc.”
*Niết bàn chi thể: giải thích ở chương nào đó quên mất tiêu rồi. Đại khái Phượng tộc chia làm hai thuộc tính một là Ngũ hành gia trì, hai là trị liệu. Người Phượng tộc bình thường chỉ có một đặc tính, người từ nhỏ có cả hai loại thuộc tính này trên người, chính là niết bàn chi thể.
Bình Ế đỏ cả mặt, trong mắt lửa giận xen lẫn đau lòng Hoa Linh, Bình Ế tính tình ôn hòa, hiếm khi tức giận như vậy, giờ phút này, khuôn mặt búp bê đáng yêu nào còn vẻ dịu dàng như ngày thường, trong mắt sát khí ầm ầm.
“Ngao Túc thật là quá mức, khinh Ma giới ta không người à? Biến Ngân Linh thành bộ dạng này, hắn sao có thể xoay người liền kết hôn với Phượng Tộc.” Bình Ế nói.
Thần Đồ bây giờ vẫn tương đối bình tĩnh, hắn lại xách đầu Tiểu Cửu từ trong ngực ra, nói:
“Tiểu Cửu, em vừa rồi nói Ngao Túc sau khi hồi cung thì chưa từng bước ra khỏi phòng thí nghiệm?”
Tiểu Cửu gật đầu, đáng thương hề hề nhìn Hoa Linh nói:
“Đúng vậy, cho nên chuyện này là Phượng Tộc đơn phương tình nguyện, anh cả bây giờ vẫn chưa biết.”
“Thái độ của Long Vương đối với việc này như thế nào? Tiếp chỉ sao?” Thần Đồ tiếp tục hỏi.
Tiểu Cửu chép miệng, nói: “Phụ vương lúc trước đáp ứng Vương Mẫu rồi, chuyện này là do anh cả gây nên, cho nên chỉ cần Phượng Tộc đưa ra yêu cầu, Long Cung vì bồi thường đều sẽ đáp ứng, nhưng mà phụ vương mới đầu tưởng chỉ là bồi thường tiền, phụ vương không ngờ Phượng Tộc lại yêu cầu kết hôn. Nhưng mà lời đã nói, thánh chỉ Thiên cung đến cũng chỉ còn cách tiếp, mẫu hậu còn ở cữ trong hậu cung, sau khi biết việc này đã mắng cho phụ vương một trận, lúc em về, phụ vương còn đang dẫm nhím biển trên đá san hô.”
Nghe xong Tiểu Cửu nói, Bình Ế vẫn rất tức giận, hắn đau lòng nhìn cánh tay trái của Hoa Linh, cánh tay giả trong tay áo là ngày ấy hắn trở về Ma giới làm cho Hoa Linh, hắn nhớ rõ miệng vết thương ở khuỷu tay Hoa Linh khi đó. Bởi vì cánh tay là Hoa Linh tự mình bẻ gãy, cho nên máu thịt lẫn lộn, miệng vết thương lởm chởm khiến cho người ta sợ hãi.
Hoa Linh giúp Tiểu Cửu độ kiếp vừa mới mất đi Thiên Khôi Linh, nửa cánh tay tuy rằng da thịt mất hết, nhưng xương cốt vẫn còn, làm một cánh tay giả bằng cao su, cánh tay và ngón tay vẫn sử dụng bình thường, cơ bản sẽ không ảnh hưởng đến sinh hoạt hằng ngày, tuy rằng da thịt mọc chậm, nhưng qua mấy trăm năm, vẫn có thể phục hồi như cũ.
Nhưng bây giờ, Hoa Linh giật cánh tay từ khuỷu tay kéo xuống, ngay cả xương cốt cũng không còn, không thể phục hồi như cũ, Bình Ế chỉ phải dùng pháp thuật làm một cái tay giả, gắn vào khuỷu tay Hoa Linh, nửa cánh tay này, ngoại trừ nhìn cho có, thì đã chẳng sử dụng được nữa.
Bình Ế biết Hoa Linh thuận tay trái, ngày thường lấy đồ vật đều ưu tiên tay trái, bây giờ cánh tay chặt đứt, sinh hoạt của y rất bất tiện, ăn cơm lấy đồ có đôi khi y vẫn theo bản năng vươn cánh tay trái, sau một lúc lại thu về, đổi thành tay phải. Mỗi khi nhìn đến hình ảnh đó, Bình Ế rất đau lòng, hắn rất khó tưởng tượng dưới biểu cảm ra vẻ không có gì của Hoa Linh cất giấu nỗi đau cỡ nào, cũng không dám nghĩ lúc y dứt khoát chặt cánh tay, trong lòng đã tuyệt vọng đến mức nào.
Cho nên nói, từ nhìn thấy miệng vết thương kia của Hoa Linh, Bình Ế trong lòng cũng đã coi Ngao Túc thành kẻ thù. Mà lúc này nghe thấy cái tin tức như lửa đổ thêm dầu, lửa giận vẫn luôn đè nén trong lòng hắn bùng nổ.
“Ngân Linh, tớ và Phi Liêm đến Long Cung, đòi công bằng cho cậu. Nếu Ngao Túc không chịu ra, tớ sẽ đập nát phòng thí nghiệm của hắn.” Bình Ế nói.
Hoa Linh nghe xong Bình Ế nói, thân mình khẽ run lên, sau đó ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt nhỏ giận dữ của Bình Ế, Hoa Linh im lặng một lát, đôi mắt lại sáng lên, y mở miệng nói:
“Ế, tớ không có việc gì, từ ngày chặt đứt cánh tay, Ngao Túc hôn tang gả cưới đều không liên quan đến tớ.”
Tiểu Cửu mở to đôi mắt ầng ậc nước, nói:
“Hoa Hoa, anh cả sẽ không cưới Hỏa Liễn, anh đừng đau lòng.”
Hoa Linh nhìn về phía Tiểu Cửu, bật cười, mở miệng nói: “Tiểu Cửu, em ở thế gian xem rất nhiều phim truyền hình đúng không?”
Tiểu Cửu sửng sốt, sau đó ngây thơ mờ mịt gật gật đầu, nói: “Chủ yếu là loại tình yêu trời đất ……”
Hoa Linh tiếp tục nói: “Nhân vật chính và nhân vật phụ, em xem cái nào?”
Tiểu Cửu chớp chớp mắt nói: “Đương nhiên là vai chính.”
Hoa Linh gật gật đầu, đôi mắt trong veo, chậm rãi nói:
“Đời người cũng không khác phim truyền hình lắm, Ngao Túc đã từng là vai chính số một trong ta, mọi sự chú ý đều ở trên người hắn, mỗi hành động mỗi biểu cảm của hắn ta đều sẽ cân nhắc nửa ngày, phỏng đoán tâm tư của hắn, bởi vì thích nên mới để ý. Mà hiện tại, hắn ở trong cuộc đời ta xem như…… Lĩnh cơm hộp*, cho nên không có gì phải đau lòng, hôn sự này hắn có biết hay không, có đồng ý hay không đã không còn liên quan đến ta. Ta ngày hôm nay, cốt truyện vẫn sẽ tiếp tục, sau này sẽ có vai chính càng tốt hơn xuất hiện, em cảm thấy ta sẽ quay đầu để ý một pháo hôi* sao?”
*Lĩnh cơm hộp: ngôn ngữ mạng Tàu chỉ diễn viên hết vai diễn. Nguồn gốc là diễn viên quần chúng khi hết vai sẽ được nhận cơm hộp.
*Pháo hôi: vật hy sinh thường ngỏm sớm trong phim
Tiểu Cửu hai mắt đẫm lệ nức nở nói: “Chỉ là, em chỉ xem gương vỡ lại lành, không có xem diễn đến một nửa đổi vai chính……”
Hoa Linh ý cười bên môi càng sâu: “Thời đại tiến bộ, cốt truyện phong phú……”
Trong phòng mọi người im lặng không nói, tầm mắt đều dừng trên mặt Hoa Linh.
Hoa Linh xoa xoa ấn đường, đứng dậy nói: “Ế, bị một phần lễ vật đi, chọn ngày lành đưa đến Long Cung, rốt cuộc cũng coi như là người cũ, vui vẻ một hồi, về công về tư, Ma Vương Ma giới ta vẫn phải có phong độ.”
Dứt lời, Hoa Linh xoay người, bước nhanh rời khỏi Kinh Lôi điện.
Khoảnh khắc y xoay người, một giọt nước mắt vẫn trào ra từ khóe mắt, lướt qua mặt y, dọc theo mang tai, dừng ở ngực……
Thương con