Bàn Về Chiến Lược Tiến Công Của Thiên Tài

Chương 96: Bảng xếp hạng đổi mới




Túc Mạc lập tức rụt tay về, ngẩng lên lại đối diện với ánh mắt Úc Trăn. Người kia vẻ mặt lạnh nhạt, không có bất cứ phản ứng gì với hành vi vừa rồi của cậu, giọng nói vẫn bình thản, có vẻ như là mới trở lại.

"Không có gì, em..." Túc Mạc khựng lại: "Em xem thử thôi."

Đúng lúc tiếng nhắc nhở lò rèn đã xong, lập tức hóa giải sự xấu hổ của Túc Mạc.

Cậu quay sang nhìn lò rèn, trong đó đã có một trang bị được rèn xong: "Quần áo rèn xong rồi, hình như chỉ số khá ổn?"

Đồ rèn không bị lệch, một phát tăng đúng mấy thuộc tính mấu chốt, chỉ số cũng khá cao. Rèn đúc trang bị ở cái game Thiên Hoàn này cũng rất ngẫu nhiên, nhất là vụ rèn luyện, một khi rèn luyện thất bại, người chơi còn phải tốn tiền gỡ đống vật liệu ban đầu ra rồi rèn lại.

Ai tay thối có khi rèn cả trăm lần cũng không được, cuối cùng chỉ có thể mặt mày xám xịt dùng tạm.

Trang bị được gửi vào kênh đội ngũ, lập tức khiến mấy người kia chú ý.

Hồng Quả Quả: "Oa thuộc tính của anh cao thế, quần áo ra chỉ số cao như này thì đỡ tiền rồi."

Mỗi trang bị đều yêu cầu các loại vật liệu khác nhau để rèn luyện, trong đó vật liệu rèn quần áo là quý nhất, thường thì tiền rèn một bộ quần áo đã chiếm một nửa tiền rèn bộ trang bị.

Thanh Phong đang livestream, thấy thuộc tính này lập tức vãi chưởng: "Trang bị pvp vàng của nghề triệu hoán sư vốn nhiều thuộc tính hơn mấy nghề khác, ra chuẩn dòng thì đúng đỉnh luôn. Bộ này của đại ca cộng hết vào vật công với pháp công, chính xác cũng cao, tốt nghiệp luôn rồi còn gì?"

Túc Mạc ở phương diện rèn trang bị luôn là nửa hên nửa xui, hôm nay có khởi đầu tốt đẹp, món đầu tiên rèn khá tốt: "Hình như mua nhiều vật liệu rồi."

Hồng Quả Quả kịp thời xum xoe: "Không sao đâu anh, em sẽ hữu nghị mua lại bằng giá gốc, không kiếm của anh một đồng."

Để rèn một món trang bị cũng cần thời gian, Túc Mạc bỏ vật liệu vào lò xong lại lén quan sát Úc Trăn. Trận pháp sư vẫn đứng đó, không hề nhúc nhích. Cậu cẩn thận nhìn mấy lần, chợt bắt gặp đôi mắt kia, vội vàng nhìn đi chỗ khác.

3

Đến khi nhìn lò rèn, Túc Mạc đã có chút phân tâm.

"Anh?? Anh treo máy à?"

Thanh Phong gọi liên tục mấy tiếng, Túc Mạc mới giật mình, chuyển sang kênh đoàn đội hỏi: "Có việc gì?"

"Là thế này. Có mấy bạn trong phòng phát sóng của em đang hỏi ải thứ hai đánh như thế nào." Thanh Phong ngàn dặm xa xôi chạy đến khu rèn ở thành chính, thấy Hành Chỉ Vô Câu cũng ở đây: "Anh Hành cũng ở bên này à?"

Úc Trăn: "Ừ."

Cửa thứ hai của Mưa Gió Chung Đường không có bất cứ trừng phạt nào, nhưng cũng không dễ qua. Từ 7 giờ mở cửa thứ 2 đến bây giờ đã qua hơn 2 tiếng, cả server cũng chỉ có nhóm của Túc Mạc thành công. Ban đầu nhóm người chơi vào cửa thứ 2 còn rất vui, vì cửa này không thiết lập bất cứ trừng phạt nào, cũng không giới hạn thời gian vượt ải. Nhưng không có trừng phạt, không có nghĩa là đầu não tốt bụng.

Vì có một quy tắc ẩn, trừ khi người chơi vượt qua hoặc cả đoàn tử vong, còn không họ không thể từ bỏ hoặc rời khỏi phó bản.

[Huhuhuhuhu đại lão cứu bọn em với.]

[Đoàn bọn em kẹt trong mê cung mấy tiếng rồi.]

[Bọn em cũng ở trong hang không ra được!]

[Đồng đội của tôi còn ác hơn, chúng nó offline luôn, làm đoàn bọn tôi chỉ còn 8 người, sau đó đầu não ghép thêm mấy bé đáng thương khác vào ngồi tù chung với bọn này.]

"Tôi không để ý lắm." Túc Mạc nghe xong, thờ ơ nói: "Vậy cả đoàn tự sát là được mà? Dù sao cũng không có trừng phạt."

Không giống đoàn bọn họ, còn có giới hạn quá 3 tiếng không được thưởng.

[???]

Thanh Phong giải thích: "Họ không ra được, có đoàn kẹt luôn trong mê cung. Chỗ đó lại không có gì để tự sát, cả đoàn người cứ thế vật vờ, online offline đều ở trong phó bản."

Hồng Quả Quả: "Vãi, đầu não chơi ác thế?"

Thanh Phong thở dài: "Thì đó. Ai bị ghép vào mê cung là thảm nhất luôn, không thể ra ngoài cũng không thể tự sát, chỉ có ngồi đợi đến khi hoạt động kết thúc mới ra được. Fan tôi không biết phải làm sao nên mới chạy tới đây cầu cứu đó."

Cậu ta nhìn sang Momo: "Anh, anh cứu bọn họ đi, anh muốn vật liệu gì em mua cho anh."

Túc Mạc nghe cũng có hứng thú, đằng nào cũng phải đợi lò rèn. Cậu dứt khoát nhìn sang màn hình phát sóng của Thanh Phong, bên trên đang hiển thị mưa đạn: "Cơ chế như thế nào? Nói nghe thử đi."

Cửa thứ hai được gọi là cửa ngồi tù, tạm thời có các bản đồ như Núi Tuyết Thần Bí, Núi Rừng Mờ Sương, Hang Động Biển Sâu, Mê Cung Vô Tận. Giải thích từ màn đạn có hạn, Túc Mạc chỉ có thể căn cứ vào vài từ mấu chốt để nắm trọng điểm, nhưng mỗi người có một cách miêu tả khác nhau, rất khó phân rõ tình huống.

Qua chừng 10 phút, hệ thống tin nhắn bạn bè đột nhiên vang lên tiếng nhắc nhở.

Túc Mạc nghe tiếng, thấy trong kênh chat riêng có một tệp tin: "Anh?"

Úc Trăn vừa gửi cho cậu: "Chi tiết thảo luận trong nhóm thám hiểm, em đọc cái này sẽ hiểu rõ hơn."

Nhóm thám hiểm miêu tả chi tiết rõ ràng hơn, Túc Mạc đọc một hồi cũng nắm được đại khái tình huống của cửa thứ hai. Cậu sắp xếp lại mạch suy nghĩ rồi nói với người xem.

"Cơ chế ở cửa thứ hai không khác lắm với những gì chúng tôi trải qua, qua một bản đồ thì sẽ nắm được đại khái ý tưởng thiết kế phó bản." Túc Mạc nói đơn giản: "Mọi người có thể căn cứ vào cơ chế và mục tiêu nhiệm vụ, nhanh chóng tìm ra điểm mấu chốt."

"Trước khi di chuyển, mọi người hãy thăm dò địa hình hoàn cảnh đi, xem trong bản đồ có tiêu chí nào rất rõ ràng, hoặc là chỗ nào kì lạ. Trước hết nói mê cung nhé, mê cung chưa từng xuất hiện kỹ năng tổn thương, nó lại không lớn, độ khó cũng chỉ 5 sao, nhưng khó ở chỗ nó không ngừng biến đổi khung cảnh."

"Mọi người có thể thử quan sát những vật giống nhau xuất hiện trong mỗi cảnh, thử xoay tròn, hoặc lộn ngược, tạo mô hình đại khái xem." Túc Mạc nói tiếp: "Tôi đọc chi tiết của mấy người thì có vẻ chỉ có khung cảnh là biến hóa, chỗ rẽ bên trái biến thành bên phải, các cậu thử để ý sự khác biệt giữa trái và phải là sẽ tìm ra được con đường chính xác."

[!!!! Đúng là có mấy lần em thấy chỗ rẽ thay đổi, nhưng vèo một cái nó đã biến về như cũ.]

[Tôi cũng thế. Kẹt mãi ở chỗ mê cung, biết là nó thay đổi, nhưng lại không biết đổi chỗ nào uhuhuhuhu.]

"Vậy các cậu có thể để ý sự biến đổi của hai bên trái phải. Tôi đọc miêu tả thì có vẻ mê cung có rất nhiều chỗ rẽ, có thể là cái này không phải mê cung, mà là quy luật. Ví dụ như mấy phút đầu chỉ rẽ bên trái, mấy phút sau chỉ rẽ bên phải, mọi người thử xem có tìm ra được quy luật không. Đi theo quy luật thì sẽ gặp được đồng đội."

[Làm vậy được à!?]

[Đã hiểu, để bé về thử với chỉ huy.]

"Núi Tuyết thì không khác lắm với bản đồ của bọn tôi, tôi đoán chắc nó cũng là tổn thương quần thể + dịch chuyển + thỉnh thoảng có kĩ năng sát thương."

"Hang động sẽ tương tự với mê cung, để ý sự biến hóa của hai bên hang, thỉnh thoảng đếm thời gian, không đếm được thì xem thời gian tích lũy trên thanh nhiệm vụ ấy."

...

Túc Mạc nói một hồi, ngẩng lên định kiểm tra lò rèn thì chợt bắt gặp ánh nhìn của Úc Trăn.

"Sao thế?" Úc Trăn hỏi.

"Không có gì." Túc Mạc né tránh ánh mắt anh, dời sự chú ý về lò rèn.

Úc Trăn không nói chuyện, cũng không di chuyển.

Anh lẳng lặng nghe Túc Mạc giảng cơ chế cho đám người trong phòng phát sóng. Ánh mắt một mực đặt trên người cậu, cũng nhận thấy nhiều lần đối phương né tránh hoặc có biểu hiện chột dạ.

"Rốt cuộc anh hỏi em thông tin chi tiết để làm gì? Bọn mình vừa đánh xong ải 2 mà?"

Tiếng Hai Vạn Năm vang lên bên tai.

"Với cả, rốt cuộc anh với Momo là sao vậy! Ở cửa thứ nhất anh toàn buff khiên cho cậu ta, về sau còn ôm nhau lăn cùng một chỗ. 8 giờ tối nay thì online cùng nhau, ban nãy ở trong phó bản anh cũng chỉ toàn nói chuyện với cậu ta. Trước kia em đánh phó bản với anh mà sao không biết anh nói nhiều như vậy."

Úc Trăn hỏi: "Thế à?"

"Ừ!! Trước kia anh chả giải thích cho ai bao giờ, Đạp Vân Trung cũng phải nói là giờ anh đổi tính rồi. Anh biết trước kia anh như nào không? "Cũng được" "Không tệ lắm" "Được" "Ok"... Mấy em gái từng đi chung có quá nửa nhận xét anh chẳng mở miệng bao giờ."

2

"Anh với Momo là thế nào vậy, có phải hai người quen biết nhau không?"

"Không đúng, lần trước em tới Sao Thủ Đô gặp anh, anh còn bảo là không có bạn nào chơi Thiên Hoàn."

"Anh rất là bất thường nhé, em quan sát hai hôm nay rồi. Hễ Momo mở miệng là anh sẽ nói, Momo không nói gì anh cũng im, Momo mà hỏi anh đảm bảo sẽ đáp lời..."

Úc Trăn tắt chat với Hai Vạn Năm: "Xong rồi à?"

2

Túc Mạc sửng sốt, trả lời: "Vâng."

Lò rèn đã luyện tới món thứ sáu, mấy món đầu Túc Mạc còn hên, đến đoạn sau là bắt đầu đen. Có một cái lệch trời Nam đất Bắc, cậu chỉ có thể gỡ vật liệu ra rèn lại.

"Anh thiếu gì, em đi mua liền!" Thanh Phong quay đầu chạy tới khu chợ trong thành tìm vật liệu cho cậu, fan trong phòng phát sóng còn chỉ đường cho cậu ta tới quầy nào bán rẻ nhất.

Hồng Quả Quả: "Má, ông mua Nước Phù Nhãn mà không tìm tôi!"

Thanh Phong: "Ông bán những 3000 vàng, ăn cướp đấy à! Người ta bán có 2800 thôi!"

Hồng Quả Quả: "Anh em tiền nong phải rõ ràng! Tôi với em trai tôi cũng vậy đấy. Thằng ranh đó hôm nay sửa giúp tôi cái máy còn đòi 3500 tinh tệ kìa! Hôm nay ông đây lỗ nặng. Ông mua của tôi đi, đừng có để phù sa vào túi gian thương khác. 2790 được chưa, rẻ hơn người ta những 10 vàng rồi nhé."

2

Túc Mạc nghe vậy hỏi: "Tôi nhớ hôm trước cậu bán tôi có 2400 thôi mà?"

Hồng Quả Quả thở dài: "Anh à, nói bé thôi, đó là giá VIP đặc biệt dành riêng cho anh. Truyền ra ngoài thì em làm ăn thế nào nữa."

Túc Mạc: "Ồ."

Thanh Phong: "??? Ông đây không chấp nhận 10 vàng bố thí đó."

Hồng Quả Quả giao hàng tận cửa, chạy thẳng tới khu rèn ép mua ép bán: "Được rồi được rồi, 2700 vàng, ông mua của người ta còn đắt hơn những 100 vàng, bán rẻ cho người nhà đấy."

Hai người bắt đầu cãi cọ chuyện giá cả bên cạnh lò rèn. Túc Mạc đứng một hồi, đột nhiên nhận được yêu cầu giao dịch của Úc Trăn. Mở ra xem thì bên trong có mấy vật liệu đặc biệt: "Anh?"

"Trước đó rèn đồ còn thừa, để trong kho cũng chỉ tích bụi."

Úc Trăn nói: "Vừa rồi em bảo là thiếu Cỏ Viêm Nguyên mà đúng không? Cái này khó mua, em lấy dùng trước đi."

Túc Mạc thoáng im lặng: "... Sao anh không treo lên quầy giao dịch?"

"Quầy của anh đầy rồi, không có chỗ." Úc Trăn nhấn xác nhận: "Cứ cầm trước đi."

Túc Mạc nghĩ tới giá trước đó mình mua, bèn thả vào thanh giao dịch số vàng theo giá thị trường: "Cảm ơn anh."

Tới tận 10 giờ tối, Túc Mạc mới rèn xong trang bị. Mấy món xui xẻo nhờ đống vật liệu của Thanh Phong mà tẩy ra được thuộc tính như ý.

Úc Trăn nhìn thông tin trang bị cậu gửi vào trong kênh, nhận xét: "Thuộc tính không tệ, chắc sẽ tăng khá nhiều điểm đánh giá chung."

"Chắc là sẽ tăng được một chút." Túc Mạc tẩy xong thuộc tính mặc trang bị vào. Lúc đối mặt với Úc Trăn thoáng khựng lại, sau đó nói: "Em off trước đây, hôm nay bận bịu cả ngày, đi ngủ sớm một chút."

Úc Trăn: "Ừ, lát nữa anh vào làm nốt daily cho, còn thiếu mấy cái."

Túc Mạc mới nhớ ra hôm nay chưa làm nhiệm vụ hàng ngày: "Muộn rồi, một hôm không làm không sao đâu."

Úc Trăn lại nói: "Tiện thể thôi, anh cũng chưa làm."

4

Túc Mạc không nghĩ nhiều, nhanh chóng logout.

Hôm nay mới từ trường về, bôn ba cả đường, Túc Mạc vốn cho rằng mình sẽ rất mệt, offline xong lại không thấy gì. Cậu vội vàng đi lấy dụng cụ chữa bệnh kiểm tra chỉ số cơ thể, bất ngờ khi thấy mọi thứ đều bình thường: "Hình như hôm nay không mệt lắm."

Nhạc Nhạc lại gần nhìn máy chữa bệnh: "Số liệu bình thường, cậu rất khỏe mạnh."

Túc Mạc khá là bất ngờ, thử đo lại thêm mấy lần.

"Vừa rồi có người máy mang đồ tới, là canh thuốc ngài Úc Trăn gửi." Nhạc Nhạc bưng chén canh ra khỏi bếp: "Tiêu chuẩn phù hợp để uống vào đêm, tớ kiểm tra rồi, cậu uống được."

Túc Mạc sửng sốt, mở tin nhắn của người máy, phát hiện trên đó ghi chú là bữa khuya.

Tối nay ra ngoài cậu không ăn mấy, quả thật có hơi đói.

"Nhạc Nhạc, cậu nói xem tại sao anh Trăn lại đối xử tốt với tớ như vậy?"

1

Nhạc Nhạc nghiêng đầu, màn hình điện tử hiện biểu cảm khó hiểu: "Ngài Úc Trăn là người tốt."

Túc Mạc cầm thìa khuấy bát canh, suy tư.

Nhạc Nhạc lại thúc giục: "Canh nguội mất!"

Túc Mạc bưng bát lên: "Biết rồi."

Đêm khuya, diễn đàn game vô cùng náo nhiệt. Vô số con cú đang thảo luận cửa ải ngồi tù hôm nay của Mưa Gió Chung Đường, một đống bài chửi rủa chễm chệ trên trang đầu, đồng thời cũng có không ít người chạy lên đăng bài hướng dẫn. Có đủ loại hướng dẫn, nhưng nội dung nhìn chung là giống nhau.

Hot nhất là hướng dẫn vượt ải mê cung, chủ bài là một người chơi thường xuyên xuất hiện trên diễn đàn, bài đăng nhanh chóng được đẩy lên top.

[Lần này thật sự cảm ơn đại lão Momo đã cung cấp ý tưởng. Đoàn bọn tôi kẹt hơn 2 tiếng, vẫn luôn không nắm được quy luật, cuối cùng đại lão bảo bọn tôi để ý thời gian giữa mỗi lần biến hóa, hay lắm, chuẩn vấn đề luôn! Hướng dẫn có ở trên rồi, ai cùng kẹt ở mê cung có thể xem thử!]

[Thật hay giả vậy? Momo siêu thế á?]

[Ải ngồi tù đúng không? Mấy ông có thể vào phòng phát sóng của Thanh Phong Đến Đây xem lại lịch sử. Tầm 9 giờ hơn có đoạn Momo nói kĩ xảo vượt ải đó!]

[Hình như là mấy đại lão trong nhóm thám hiểm tổng kết chi tiết, Momo không nói là đánh như thế nào, chỉ đề ra mấy ý tưởng cho bọn tôi thử thôi.]

[Đúng đúng! Mê cung hình như là xếp ngẫu nhiên vài quy luật, đoàn bọn tôi lúc ấy xem được phát sóng nên mới qua, vấn đề đúng là nằm ở lối rẽ bên trái với bên phải.]

Mọi người không ngừng thảo luận dưới bài đăng, đúng lúc này có một người chơi vội vàng chạy tới báo ---

[Vãi, mấy ông xem bảng xếp hạng đổi mới lúc rạng sáng chưa! Top 1 triệu hoán sư thay người rồi!]