Bàn Về Chiến Lược Tiến Công Của Thiên Tài

Chương 190




"6 giờ 45! Chỉ còn 15 phút nữa là bắt đầu trận cướp đoạt, hai trận doanh đã hoàn tất xác nhận. Tuần trước trận doanh Huyền Dương chiếm lĩnh cứ điểm Hạ Thu, trận doanh U Minh chiếm lĩnh cứ điểm Đông Xuân." Diệu Thủ Không Không tóm tắt tình huống tuần trước: "Hai bên đã tập hợp ở trước cứ điểm, chuẩn bị chiến đấu. Đại lão Uốn Tóc, trong trận cướp đoạt này, là một chỉ huy của Huyền Dương, anh thấy trận doanh U Minh sẽ xuống tay với cứ điểm nào trước?"

"Hạ Thu có lẽ sẽ tiếp tục là điểm giao tranh. Từ hệ thống nghề trong trận doanh U Minh có thể thấy, so với buff phòng ngự, buff công kích sẽ giúp ích cho họ ở dã ngoại hơn." Đêm Khuya Uốn Tóc: "Tuy là trong trận tài nguyên tuần này, U Minh đã lợi dụng buff để phá cách, nhưng đội phòng ngự như vậy có rất nhiều biện pháp khắc chế. Tuần này chỉ là bất ngờ, tuần sau Huyền Dương sẽ có chuẩn bị, muốn đánh lén và câu giờ sẽ khó hơn rất nhiều. Nếu tôi là Quẻ Không Đồng Nhất, đại khái sẽ tiếp tục tấn công Hạ và Thu."

Phòng phát sóng bàn luận qua lại, trong lúc đó, hai trận doanh đã tập hợp xong.

Kênh chỉ huy của trận doanh U Minh, hai mươi người sẵn sàng đón địch. Nhóm chỉ huy nhìn đội hình mới, hoàn toàn không biết kế hoạch của Momo là gì.

Dâu Tây phụ trách dẫn một đoàn chủ lực hỏi: "Anh Mo, chúng ta mai phục trước hay là lên luôn?"

Kênh chỉ huy im re, một lúc sau, giọng nói bình thản của triệu hoán sư vang lên.

Cậu nói: "Tốc chiến tốc thắng, tôi không thức đêm."

Sắp tới 7 giờ, hai trận doanh đã tập hợp xong xuôi. Phòng phát sóng chiếu giao diện 1000 vs 1000 biểu hiện tất cả người chơi đã xác nhận. Chỉ một lúc sau, màn hình hiện thông báo sẵn sàng, người của hai trận doanh được dịch chuyển vào bản đồ cướp đoạt.

Giao diện phòng phát sóng cũng thay đổi, danh sách người chơi của hai phe hiện lên.

Cùng lúc đó, tất cả người xem nhìn thấy ở trên cùng danh sách của trận doanh U Minh, đằng sau con dấu tổng chỉ huy là ID [Momo].

[!!!!]

[Huyền Dương là Đạp Vân Trung, U Minh là Momo!]

[Ván này U Minh chơi lớn nha! Momo chưa từng đánh trận cướp đoạt mà nhỉ? Quẻ Không Đồng Nhất lại yên tâm giao cho cậu ta?]

[Chắc là từng đánh rồi? Không biết nữa. Tóm lại là giờ tôi thấy Momo là háo hức lắm.]

"Chỉ huy của Huyền Dương là Đạp Vân Trung, chỉ huy của U Minh là Momo. Chúng ta thấy hai bên bắt đầu chọn điểm hồi sinh, Huyền Dương chọn cứ điểm Hạ, U Minh lại chọn cứ điểm Đông." Diệu Thủ Không Không thấy vậy rất bất ngờ. Trận doanh U Minh lại không chọn cứ điểm Xuân làm điểm hồi sinh.

Trong trận cướp đoạt, có hai loại điểm hồi sinh là điểm hồi sinh lân cận, và điểm hồi sinh xa được khóa lại với cứ điểm.

Điểm hồi sinh lân cận cần tổng chỉ huy dùng tài nguyên kích hoạt, mở ra ở một khu vực, điểm hồi sinh đó chỉ có tác dụng trong một thời gian nhất định, hết giờ sẽ biến mất. Nhưng điểm hồi sinh xa lại khác. Nó không tiêu hao bất cứ tài nguyên nào, tổng chỉ huy có quyền chọn một cứ điểm bên mình sở hữu làm điểm hồi sinh cho tất cả người trong trận doanh. Hồi sinh ở đây còn reset toàn bộ CD, máu mana hồi đầy, giúp người chơi khôi phục lại tất cả trạng thái.

Điểm hồi sinh cự ly xa chỉ có hiệu lực khi người chơi cách khoảng 1000 mét, rất phù hợp cho đoàn lớn ra ngoài chinh chiến, không ảnh hưởng tới đoàn giữ nhà.

Tức là, điểm hồi sinh này thường được chọn ở gần cứ điểm của địch, để giúp người chơi tử vong có thể mau chóng tập hợp với đoàn lớn.

Cứ điểm Hạ của trận doanh Huyền Dương không có vấn đề gì, vì họ phải thủ nó, khóa cứ điểm Hạ giúp Huyền Dương có thể tập hợp với tốc độ nhanh nhất. Nhưng lựa chọn của trận doanh U Minh lại rất khó giải thích. Nếu họ xác định tấn công cứ điểm Hạ, vậy khóa với cứ điểm Xuân gần cứ điểm Hạ sẽ phù hợp hơn là cứ điểm Đông ở xa nhất.

Đêm Khuya Uốn Tóc: "Khóa với cứ điểm Đông, vậy rất có thể là họ muốn đánh Thần Mùa Thu."

Mới bắt đầu trận doanh U Minh đã bỏ cứ điểm Hạ, cái này có hợp lí không?

Thiên Hạ Vấn Đỉnh thuận theo nói tiếp: "Giờ chúng ta cùng xem phân bố của hai bên. 20 đoàn bên Huyền Dương, hiện có 8 đoàn thủ cứ điểm mùa Hạ, 4 đoàn thủ cứ điểm mùa Thu, 4 đoàn tấn công cứ điểm Đông, 4 đoàn tấn công cứ điểm Xuân."

"Phân bổ khá là bình quân, xem ra mục tiêu chính của Huyền Dương là phòng thủ cứ điểm Hạ, nghĩ cách tấn công hai cứ điểm Đông Xuân." Diệu Thủ Không Không nói: "Cái này có vẻ hơi khác với những chiến lược trước đó của Huyền Dương. Xem ra ám ảnh với đoàn phòng ngự trong trận tài nguyên, Đạp Vân Trung không muốn để U Minh tiếp tục cầm hai buff phòng ngự và trị liệu nữa."

[Tôi thà nhường Thu cho họ cũng không muốn để họ lấy trị liệu.]

[Không đánh thì không biết, đánh rồi mới thấy gớm.]

[Đạp Vân Trung làm tốt lắm.]

[Á đù, gì kia, U Minh sắp xếp cái kiểu gì vậy!?]

Trong phòng phát sóng, khán giả phán đoán vị trí của các đoàn là căn cứ vào dấu hiệu đoàn trưởng của mỗi trận doanh và số người trong từng khu vực.

Thiên Hạ Vấn Đỉnh xem hết phân bố của Huyền Dương thì đi kiểm tra vị trí các đoàn của U Minh, sắc mặt lập tức trở nên khó nói.

Bởi vì phân bố của U Minh thật sự quá loạn. So với Huyền Dương chỉnh tề ngay ngắn thì 20 đoàn của U Minh xé lẻ rối một nùi, bọn họ căn bản không phân phối theo đoàn, mà là theo các đội nhỏ.

Thiên Hạ Vấn Đỉnh chỉ có thể tìm đánh dấu đoàn trưởng để phân biệt: "Loạn quá, chúng ta xem vị trí của các đoàn trưởng nào. Cứ điểm Xuân 3 đoàn, cứ điểm Hạ 9 đoàn, cứ điểm Thu 4 đoàn, cứ điểm Đông... 3 đoàn?"

Mấy cứ điểm kia thì có thể căn cứ vào quỹ tích hành động để phán đoán, nhưng cứ điểm Đông quá kì lạ.

Nếu đoàn giữ nhà thường sẽ chui ở trong cứ điểm, thì 3 đoàn ở cứ điểm Đông lại không hoàn toàn ở trong, mà là rải rác bên ngoài cứ điểm, ở trong cùng với boss chỉ có 1 đoàn rưỡi.

[Tôi mới xem danh sách người tham gia của U Minh, phát hiện lần này họ có tới 50 trị liệu sư!!]

[Kì lạ... Mang nhiều trị liệu sư như vậy để làm gì? Bọn họ có cắt giảm y sư không?]

[Từ từ... Bọn họ khóa điểm hồi sinh ở Đông mà, tại sao tấn công cứ điểm Thu lại chỉ lèo tèo vài đoàn này??]

[U Minh chắc chắc muốn lấy cứ điểm Hạ, nhưng chọn điểm hồi sinh kì vãi...]

Khi tất cả còn đang thắc mắc với hành vi không ai hiểu nổi của U Minh, bên trong bản đồ, hai phe đã bắt đầu di chuyển. Số người rải rác quanh cứ điểm Đông có dấu hiệu tập trung lại, Diệu Thủ Không Không nói: "Xem ra trận doanh U Minh đang cho người bài binh bố trận, các đoàn phân tán trước đó đang tập trung lại, gần hang động đã có khoảng 3 đoàn người."

Thiên Hạ Vấn Đỉnh: "Người của Huyền Dương sắp tới rồi, đoàn đang tiến về phía cứ điểm Đông là một nhánh của đoàn chủ lực, khoảng 4 đoàn. 4 đoàn đánh 3 đoàn, Huyền Dương đã có ưu thế, bọn họ chắc sẽ giằng co một thời gian."

Nơi đầu tiên bùng nổ xung đột là cứ điểm Thu. Nơi này mỗi bên đều có 4 đoàn, giao tranh bắt đầu là đánh cho khó bỏ khó phân. Sau đó là cứ điểm Hạ, 9 đoàn của U Minh đang dồn ép 8 đoàn của Huyền Dương, xung đột diễn ra ở ngọn núi ngoài cứ điểm Hạ dễ thủ khó công.

-

Kênh chỉ huy của trận doanh Huyền Dương, Đạp Vân Trung đang nghe người chơi phụ trách phán đoán nhân số báo cáo.

Bọn họ không có thông tin rõ ràng như phòng phát sóng, muốn biết số người của đối phương chỉ có thể dùng mắt thường và đạo cụ để phán đoán. Họ cũng không biết điểm hồi sinh khóa lại của đối phương nằm ở đâu, gián điệp cũng cần thời gian để tìm hiểu tình báo.

"Cứ điểm Hạ và Thu chắc sẽ giằng co khá lâu đấy, chúng ta phải nghĩ cách đột phá một cứ điểm của U Minh."

Nghe xong báo cáo số người ở cứ điểm Hạ Thu, Đạp Vân Trung nói: "Họ dồn đa số binh lực để đánh cứ điểm Hạ, phòng thủ ở hai cứ điểm kia chắc chắn sẽ có chỗ yếu kém. Trước hết tìm hiểu quân số đi rồi chọn hướng."

"Ngô Liêu, đoàn của ông tới cứ điểm Đông chưa?"

Tất nhiên là Ngô Liêu đã tới. Bốn khu vực của bản đồ trận cướp đoạt đều có đặc sắc riêng, tiếp tục áp dụng thiết lập từ phó bản Ly Hồn Tứ Tượng. Bản đồ của Thần Mùa Đông là trời tuyết đất băng, mà boss thì nằm ở trong hang động trên đỉnh núi băng giữa cánh đồng tuyết.

4 cứ điểm trong bản đồ, cứ điểm Xuân là thảo nguyên, cứ điểm Hạ là hồ nước giữa rừng núi với địa hình phức tạp, cứ điểm Thu là tòa nhà cổ giữa núi rừng, cứ điểm Đông là hang động băng tuyết.

Trong đó, cứ điểm Xuân là nơi khó phòng thủ nhất, Hạ Thu có thể lợi dụng địa hình và chướng ngại vật, dễ thủ khó công, mà khó phán đoán nhất chính là cứ điểm Đông. Vì cứ điểm Đông là hang động và tuyết, người chơi xuất hiện ở đây hết sức rõ ràng, nếu không có ẩn thân thì đúng là nhìn không sót gì. Trận doanh Huyền Dương muốn chiếm cứ điểm Đông thì phải thông qua cánh đồng tuyết tới được hang động của boss rồi đẩy vào, cơ bản là thẳng một đường. Nói dễ cũng dễ, mà khó cũng khó, chủ yếu vào xem số người của hai bên.

Nếu các cứ điểm khác còn có thể dùng kế sách để câu giờ thì cứ điểm Đông rất trực tiếp, đẩy vào được là đẩy, đẩy không vào là chịu.

Ngô Liêu dẫn đoàn tới cánh đồng tuyết ở cứ điểm Đông, điều đầu tiên phải làm là xác định quân số của địch: "Đổi sang thời trang màu trắng đi, đừng nổi bật quá."

Gã nói với Đạp Vân Trung: "Bọn tôi đẩy vào trước nhé, nếu bên họ ít người thì chắc vào trong được luôn, khi đó ông mở một điểm hồi sinh ở gần là được."

Đạp Vân Trung nói: "Được, cẩn thận đấy."

Ngô Liêu thầm nghĩ, cẩn thận thì cũng không cần phải cẩn thận quá, dù sao bên kia không thể có nguyên đoàn thịt được.

Bên thủ mới là bên khó cướp boss. Trận tài nguyên đông người thì còn áp dụng được trò chặn đường câu giờ, nhưng trận cướp đoạt chỉ có ngần ấy, đoàn phòng thủ có thể phòng lại khó mà phòng được 4 đoàn chủ lực của họ tấn công. Bên kia bắt buộc phải có DPS mạnh thì mới giữ được boss không cho họ cướp.

Boss cứ điểm chỉ bên công có thể đánh, bên thủ không thể đánh, chỉ có thể bảo vệ.

Đoàn phòng thủ quả thật có thể phòng ngự, nhưng phòng thủ là chết, boss là sống, bọn họ chỉ cần dùng Trào Phúng kéo Thần Mùa Đông ra ngoài rồi kite nó. Hàng phòng ngự bên kia có linh hoạt mấy cũng không chống được bọn họ luân phiên tấn công. Đoàn phòng thủ không giết được họ, mà họ cũng chẳng cần đánh đoàn phòng thủ, chỉ cần đẩy vào đánh chết boss là họ thắng.

Ngô Liêu rất tự tin, chắc chắn bên kia sẽ không dùng đoàn phòng ngự, cho tới khi gã dẫn người tới trước hang động của boss. Vừa khóa mục tiêu vào hàng trước đã thấy mười mấy chiến sĩ phòng thủ cao có tiếng của U Minh, đằng sau còn một bầy trị liệu sư...

Nói không hề khoa trương, những người này đều là gương mặt thân quen, hai ngày qua bọn họ đã đụng độ vô số lần. Cái đám này từng giây từng phút đều nhắc nhở gã về cơn ác mộng hai ngày vừa rồi.

Ngô Liêu lảo đảo: "Đệt..."

"Sao?" Đạp Vân Trung.

Ngô Liêu: "Tôi thu hồi lời trước đó, Momo điên thật ạ."

"Bên ngoài cứ điểm Đông toàn là chiến sĩ và vú em, có triệu hoán sư và thích khách, tôi thấy dấu hiệu của 2 đoàn trưởng, hẳn là có 2 đoàn." Ngô Liêu báo lại cho Đạp Vân Trung: "Momo thật sự định dùng đoàn phòng thủ canh giữ cứ điểm Đông!?"

Đạp Vân Trung: "Đẩy thẳng vào đi, đoàn phòng thủ thì không cần lo."

Nói xong hắn lại bổ sung: "Mọi người cố lên, xông lên đánh là xong rồi."

Ngô Liêu: "..."

Gã không muốn cố cho lắm!

Phó đoàn trưởng hỏi: "Ngô Liêu, lên không?"

Hắn cảm thấy người bên kia không đông, cũng không biết đoàn trưởng của họ đang sợ cái gì.

Ngô Liêu khóa mục tiêu vào Mướp Đắng, thấy Mướp Đắng cũng đang khóa mục tiêu vào mình. Gã nghẹn một câu không biết nên chửi đâu, tới đây rồi chẳng lẽ lại không đánh? Chỉ có thể gồng lên thôi.

Gã cắn môi: "Lên, kệ đám thịt, giết hết máu giấy rồi đẩy vào trong."

Bên ngoài cứ điểm Đông chiến đấu hết sức căng thẳng, Ngô Liêu an ủi bản thân rằng đang trong trận cướp đoạt, cùng lắm thì gã không đánh thịt, đẩy vào thôi không được sao! Chỉ là ý tưởng của gã đã bị dập tắt ngay khi bước vào hang động. Một trời mưa tên rơi xuống khiến gã đang ẩn thân trong đám người phải hiện hình. Lúc này Ngô Liêu mới chú ý sau lưng chiến sĩ và trị liệu sư còn có còn có một bầy thích khách và xạ thủ. Họ đã lên kế hoạch từ trước, tập thể bắn mũi tên về phía cửa hang.

"Đệt!!! Không phải đoàn phòng ngự, là đoàn thích khách của chúng nó!"

Đoàn ở lại canh giữ Thần Mùa Đông chính là một đội quân hoàn chỉnh, hàng trước có chiến sĩ phòng thủ cao, có một lượng lớn trị liệu sư, đằng sau là khoảng 10 xạ thủ ngồi canh ở vị trí cố định, bắn tên về phía thích khách của địch, còn lại đều là triệu hoán sư, thích khách các loại.

Gã mới xông qua được hàng trước đã bị lít nha lít nhít chữ đỏ dọa sợ, không ngờ đằng sau đoàn phòng thủ này còn có nguyên một đoàn thích khách, chỉ đợi họ xông vào!

Còn gì ghê tởm hơn là hàng trước toàn thịt, hàng sau toàn thích khách với xạ thủ không?

Mặc dù thịt của bên kia di chuyển chậm, nhưng thích khách gần như xen kẽ trong biển người tránh công kích, chiến sĩ rất có trật tự vừa bảo vệ thích khách vừa đánh. Momo đúng là không bày trò phá rối nữa, nhưng cậu ta lại dùng loại đội hình công thủ toàn diện khiến người ta khó có thể chống đỡ.

Ngô Liêu vừa xông vào đã cảm nhận được chênh lệch quân số rõ rệt.

Gã hiểu ngay tại sao bên kia lại dùng trị liệu sư. Trị liệu sư dùng vật triệu hồi để trị liệu, đồng thời cũng thành vật che chắn cho thích khách. Nhiều lần gã hoán đổi mục tiêu vẫn không khóa được thích khách, toàn khóa phải vật triệu hồi hoặc là chiến sĩ.

Cứ điểm Đông là nơi dễ đẩy vào nhất, nhưng nếu bên địch đông hơn thì lại cực kì khó. Một đống chữ đỏ ở đây, người chơi Huyền Dương vừa đột phá được vòng vây chiến sĩ thì bị biển chữ đỏ hù cho, đang nghĩ cách để tìm một đứa máu giấy trong hàng trăm chữ đỏ này để giết thì lại bị chiến sĩ vòng về đánh bay ra ngoài.

Bọn họ đẩy vào chưa được 10 mét đã bị người chơi trận doanh U Minh đưa hết ra ngoài.

"Người của tụi nó xông vào bên mình phá này!"

"Nhiều thích khách vãi! Tao bị tụi nó giẫm bẹp luôn rồi."

"Má! Sao lắm vật triệu hồi thế!"

"Lại là chiến sĩ."

"Không vào được, lạc đàn cái là chết."

Đạp Vân Trung nghe tình huống của cứ điểm Đông, cau mày hỏi: "Ngô Liêu, tình hình sao rồi!?"

"Không phải đoàn phòng thủ! Người ở đây đông lắm không đếm hết được, tôi thấy dấu hiệu 3 đoàn trưởng, nhưng cảm giác người còn đông hơn ấy!" Ngô Liêu chỉ có thể rút lui: "Chênh lệch quân số quá lớn, bọn tôi không đẩy vào được."

Đạp Vân Trung nhíu mày: "Ra ngoài hang thả đạo cụ trinh thám đi, xem bên trong rốt cuộc có bao nhiêu người."

Chủ lực của bên kia là thích khách, xạ thủ và triệu hoán sư hỗ trợ, lại thêm trị liệu sư không phải là vú em bình thường, khả năng hỗ trợ được đề cao thêm một bước. Đội hình như vậy có thể heal có thể đánh, trong tình huống bên mình ít người hơn, họ thật sự không đẩy vào được. Mà dù có vào được thì cũng chỉ lèo tèo vài người, kiểu gì cũng sẽ bị thích khách bên kia giết sạch.

Trước kia U Minh luôn để thích khách làm đoàn cơ động, rất hiếm khi dùng thích khách để thủ cứ điểm.

Người của U Minh còn rất phách lối, không chỉ đẩy họ ra ngoài, còn hung hăng vọt lên bao vây cửa hang, đánh cho người của Huyền Dương phải lùi mấy chục mét. Trận doanh Huyền Dương thấy người bên kia đông hơn, chỉ có thể tiếp tục lùi lại. Nhưng U Minh cũng không quá ham chiến, đẩy lùi người Huyền Dương ra ngoài rồi nhanh chóng trở lại thủ cửa hang, canh giữ ở đó không đi.

Người trận doanh Huyền Dương nhìn bọn họ rút về, một lát sau cũng mon men trở lại.

Lần này họ không liều lĩnh xông lên nữa, mà đứng xa xa nhìn đám người U Minh ở cửa hang.

Ngô Liêu chỉ có thể cho người tới vách núi bên ngoài hang thả đạo cụ thăm dò. Kể ra thì cái đạo cụ này vẫn do Momo sáng chế ra để do thám hiệu quả kĩ năng, bản đồ nhỏ thì phạm vi cũng bị hạn chế. Họ đặt nó ở bên ngoài hang động để thăm dò tình huống bên trong. Đạo cụ trinh thám có thể thăm dò dấu vết kĩ năng, từ đó thấy được phạm vi kĩ năng của đối thủ rộng cỡ nào, rồi ước lượng ra vị trí của quân địch.

Chờ người đi lắp đạo cụ trở lại, thấy trên đạo cụ thể hiện một rừng đỏ rực, Ngô Liêu không khỏi chửi bậy: "Dấu vết dùng kĩ năng bao phủ gần như cả hang động, người của họ ở bên này ước chừng phải gần 5 đoàn."

Từ dấu vết và khoảng cách để đoán thì U Minh có khoảng hơn 4 đoàn, gần 5 đoàn ở đây.

Bọn họ chỉ có 4 đoàn, bên kia 5 đoàn, còn có nhiều chiến sĩ và vú em như vậy, căn bản không đẩy vào được. Ban đầu nhìn bên ngoài tưởng là U Minh chỉ có 2 đến 3 đoàn, thực tế trong hang có một đống người canh, rõ ràng là muốn dụ binh lực của họ vào trong, nói đơn giản là lừa vào nhà rồi giết.

Tử vong cũng tiêu hao tài nguyên, lần này tài nguyên của họ không nhiều như bên kia, không cần thiết lãng phí ở một cứ điểm không thể cướp.

Đạp Vân Trung nghe được báo cáo của Ngô Liêu, ngập ngừng, hắn cứ cảm thấy số người không đúng lắm: "Người của họ đã rút lui hết về?"

"Rút rồi, không xông ra nữa, đang đứng chặn ở cửa hang." Ngô Liêu nói: "Ngoài cùng là chiến sĩ và trị liệu sư, thích khách được họ bảo vệ bên trong, chúng ta rất khó giết."

"Để ý cửa hang, bảo xạ thủ theo dõi thích khách." Đạp Vân Trung tiếp tục nói: "Ông chọn vài đội tới giúp cứ điểm Xuân đi, tôi sẽ cho mấy xạ thủ tới chỗ ông theo dõi. Tập trung đánh cứ điểm Xuân, để lại một ít giằng co với cứ điểm Đông, trước hết cứ câu giờ đi, đừng xông vào, cũng đừng cho họ chạy."

Ngô Liêu: "Thả cứ điểm Đông à?"

"Không thả." Đạp Vân Trung: "Cứ theo dõi đi, đoàn thích khách ở đó là chuyện tốt."

Cứ điểm Đông có 5 đoàn là kế hoạch thường dùng của U Minh, bên kia còn có nhiều thích khách, cũng có lợi cho họ, phải nghĩ cách giữ đám thích khách đó ở cứ điểm Đông.

Ngô Liêu nghe Đạp Vân Trung sắp xếp, nhìn đoàn đội xếp hàng ở cửa hang cách đó không xa, đứng đầu tiên là Mướp Đắng, vẫn khóa mục tiêu vào gã.

Trước đó là gã chỉ có thể đánh thịt, giờ là bị ép phải đánh thịt.

Gã đã chấp nhận số phận với đoàn phòng thủ, nhưng sao giờ đối đầu với loại đoàn này, gã khóa mục tiêu vào đâu vẫn thấy thịt vậy!!! Thích khách bên kia rén thế à? Có giỏi thì đừng núp sau tường thịt nữa, ra đây solo với ông!!

Phó đoàn trưởng hỏi: "Vậy chúng ta đẩy vào à?"

"Không đẩy, tử vong hồi sinh sẽ lãng phí tài nguyên, cứ nhây ở cửa hang với tụi nó, giữ chân tụi nó ở đây." Ngô Liêu nói: "Chú ý đạo cụ trinh thám, bây giờ không đẩy, nhưng xem có cơ hội thì đẩy."

Gã mới nói xong, mấy chiến sĩ phòng thủ cao bên kia lại đi ra ngoài chừng vào mét, động tác hết sức thoải mái, còn mở kênh phụ cận la hét, không ngừng khiêu khích họ.

Phó đoàn trưởng nói: "Tụi nó vênh vãi."

Ngô Liêu nhìn Hỏa Thụ Ngân Hoa ở bên kia đang gửi nhãn dán cho mình, bất động như núi, hiếm hoi mà giữ được bình tĩnh: "Đừng manh động, chúng ta không đẩy."

Lừa ông đánh thịt hả, không có cửa đâu.

-

Khán giả chứng kiến toàn bộ trận giao tranh ở cứ điểm Đông.

"Có lợi thế quân số, sao Huyền Dương không tiếp tục xông vào hang động?" Diệu Thủ Không Không dò hỏi: "Đội hình của họ cũng phối hợp rất bài bản, đáng lẽ không nên bị đẩy ra khỏi cửa hang mới đúng."

"Vừa rồi đoàn đấu với Huyền Dương thật ra là đoàn thích khách. Lần này U Minh có khá nhiều thích khách, tổng cộng là 2 đoàn lớn."

Đêm Khuya Uốn Tóc thấy tình huống này, lập tức triển khai phân tích cho họ: "Trận doanh U Minh có khá nhiều người ở hàng trước, đội hình thiên thịt, như vậy rất dễ chia cắt chiến trường của đối thủ. Mọi người thấy rồi đấy, dù hơn về số lượng, nhưng khi Huyền Dương xông vào, lại không đủ người để đột phá hàng chiến sĩ trong hang thì rất dễ bị thích khách mai phục ở đằng sau giết."

[Nói tóm gọn là dùng thịt phá trận hình của họ, sau đó thích khách nhặt chỗ tốt?]

[Đúng, mà họ còn nhiều trị liệu sư nữa, trong hang toàn vật triệu hồi của trị liệu sự, nhìn đã thấy hoa mắt.]

[Thế thì tốt quá rồi còn gì, 3 đoàn lại giữ được 4 đoàn, lời quá!]

Thiên Hạ Vấn Đỉnh lại nói: "Bảo là có lợi thì vẫn hơi sớm, 1000 người để bài binh bố trận, bọn họ tập trung thích khách ở đây đúng là có thể phá đội hình bên kia. Nhưng vấn đề là nhiều thích khách ở đây như vậy, những nơi khác sẽ bị suy giảm khả năng công kích. Đoàn thích khách là đoàn cơ động, dùng để giữ nhà đúng là lãng phí."

Đêm Khuya Uốn Tóc đồng ý: "Đúng, nếu đoàn thích khách ở đây, Đạp Vân Trung sẽ nghĩ mọi cách để giữ họ bên này. Nếu có thể cầm chân cứ điểm Đông thì U Minh có muốn điều đoàn cũng sẽ khó khăn, tóm lại là thích khách bị nhốt ở trong hang."

Góc quay ở cứ điểm Đông được chuyển tới trận doanh Huyền Dương, quả nhiên nhìn thấy hai đội ngũ rời đi, lại có vài xạ thủ gia nhập. Bọn họ không cố đẩy vào mà đứng bên ngoài canh, đúng như lời Uốn Tóc nói, họ chọn chặn cửa.

Hang động dễ đẩy vào, chặn cửa cũng dễ.

Dù sao cũng chỉ có một đường, chặn cửa hang lại, thêm xạ thủ đứng canh, đoàn thích khách bên trong có muốn ra cũng khó. Cầm chân được cứ điểm Đông, Đạp Vân Trung lại tập trung công kích cứ điểm Xuân, tất cả đều hiểu kế hoạch. Nhưng khi góc quay hoán đổi, khán giả chợt phát hiện bất thường.

[Từ từ!? Vừa rồi nhìn mini map nên không để ý, có phải người ở cứ điểm Đông ít hơn rồi không!?]

[Tôi nhìn nhầm à?]

[Không nhầm, vừa rồi tôi còn cố ý kéo góc quay để kiểm tra, người trong hang động đúng là ít hơn.]

[Vừa rồi có người chạy tới chi viện mà? Sao họ không thấy!]

[Kì lạ, trận doanh Huyền Dương không phát hiện à?]

Góc quay đã được mở rộng, vị trí cửa hang vẫn tập trung ngần ấy người, nhưng số người ở trong khu vực đã thay đổi. Trận doanh Huyền Dương vẫn có chừng 4 đoàn, nhưng trận doanh U Minh từ 3 đoàn ban đầu đã giảm bớt.

Thiên Hạ Vấn Đỉnh ngạc nhiên: "Chờ chút, không phải bị chặn lại rồi sao?"

Diệu Thủ Không Không: "Họ mở điểm hồi sinh tạm thời?"

Thiên Hạ Vấn Đỉnh suy nghĩ: "Có hồi sinh tạm thời thì cũng phải chết rồi mới đi được, có thể là mở điểm truyền tống tạm thời."

Điểm truyền tống tạm thời cũng tiêu hao tài nguyên, mà còn tiêu hao rất nhiều. Thường thì chỉ huy của hai bên sẽ lợi dụng điểm hồi sinh để dịch chuyển vị trí, có tài nguyên mở điểm truyền tống thì thà mua thêm mấy cái buff.

Đêm Khuya Uốn Tóc không cho rằng trận doanh U Minh sẽ làm vậy: "Điểm truyền tống rất tốn tài nguyên, trận doanh U Minh không cần phải làm vậy. Nếu thế thật thì ban đầu họ không cần phải để đoàn thích khách ở đây, vẽ thêm chuyện còn tốn tài nguyên."

Hắn nói: "Đạp Vân Trung không ngốc, chắc chắn hắn có người canh chừng điểm truyền tống, nhiều người truyền tống như vậy, chẳng lẽ lại không phát hiện?"

Máy quay chuyển tới điểm truyền tống gần cứ điểm Đông, vẫn không thấy ai.

[Hệ thống lỗi à!?]

[Sao mà lỗi được.]

[Không lỗi thì sao không thấy người, mà Đạp Vân Trung còn không phát hiện chứ??]

[Đúng rồi, người bên kia thiếu thì đẩy luôn vào là giành được cứ điểm Đông rồi còn gì?]

Đêm Khuya Uốn Tóc cũng rất khó hiểu. Vừa rồi chiến đấu, hắn cũng thấy Ngô Liêu cho người đi thả đạo cụ trinh thám, không thể nào phán đoán quân số sai được. Mà hai bên lại đang giằng co ở gần cửa hang, hiển nhiên là trận doanh Huyền Dương kiêng kị số người bên kia, không muốn tạo thành hi sinh vô ích nên mới chặn cửa...

Nếu như thật sự chỉ có 75 người, vậy Huyền Dương với lợi thế 4 đoàn, xông vào là thắng chắc.

"Đạo cụ trinh thám sẽ không dò xét sai." Đêm Khuya Uốn Tóc nói: "Mà lúc đánh họ vẫn có thể xem điểm đỏ trên mini map, bên kia có bao nhiêu người vẫn ước lượng được."

Thiên Hạ Vấn Đỉnh: "Chẳng lẽ là lỗi hệ thống thật?"

"Làm ơn chuyển góc quay vào trong hang động được không ạ." Diệu Thủ Không Không nói.

Máy quay chuyển tới bên trong hang, vừa vào thì tất cả nhìn thấy một đống người và vật triệu hồi.

Người là phân thân của thích khách.

Vật triệu hồi của là trị liệu sư và triệu hoán sư.

[Cái đờ...]

[Cái đờ mờ!!!]

[Gì vậy!?]

[Thôi xong, nếu không phải hệ thống biểu hiện 75 người thì tôi cũng không đếm nổi rốt cuộc có bao nhiêu...]

"Tự dưng tôi nhớ ra, điểm đỏ phán đoán phạm vi kĩ năng... Phân thân của thích khách và vật triệu hồi của Ngự Linh Cư đều được tính là điểm đỏ." Thiên Hạ Vấn Đỉnh nói: "Cho nên thực tế trong hang động không có nhiều người như vậy, chỉ là đợt thứ nhất Huyền Dương xông vào thất bại nên tưởng là bên trong rất đông."

Đêm Khuya Uốn Tóc sững sờ: "Đây là không thành kế..."

Dùng thủ thuật che mắt và tạo áp lực, khiến đối thủ hiểu lầm trong hang động có rất nhiều người.

Mà để làm được như vậy thì không thể bỏ qua bố cục và đội hình được lựa chọn trước đó. Thế nên U Minh mới xếp cho đoàn này một lượng lớn trị liệu sư và thích khách, bổ sung thêm vài triệu hoán sư có nhiều khống chế và xạ thủ phụ trách giết thám tử.

Chiến sĩ và trị liệu sư dùng để phân tán trận hình đối thủ và tạo trở ngại, vừa phá được đội hình bên kia, vừa yểm hộ cho thích khách hành động. Xạ thủ không cần nhiều, bởi vì chỉ có một đường vào hang, bịt con đường đó lại, cộng với kĩ năng phản ẩn Hỏa Nhãn Kim Tinh, trận doanh Huyền Dương không thể phái thích khách vào trong tìm hiểu tình huống, vì vào là ngang với tự sát.

Muốn dùng thích khách làm thám tử vào trong thám thính? Xạ thủ bắn chết.

Muốn tìm hiểu từ bên ngoài? Vậy cũng bó tay, vì cửa hang có chiến sĩ và trị liệu sư trông coi, ngay vòng ngoài đã là tường đồng vách sắt số 1 rồi.

Vậy thì chỉ có thể phán đoán từ chấm đỏ trên mini map và đạo cụ trinh thám.

Nhưng tiền đề của những thứ này là nhất định phải khiến chỉ huy của bên kia cho rằng trong hang thật sự có nhiều người như vậy. Đạp Vân Trung tất nhiên sẽ nghĩ tới thủ thuật che mắt, muốn thủ thuật thành công, điểm cơ bản nhất là phải khiến Đạp Vân Trung tin.

Nên ban đầu trong hang thật sự có 3 đoàn người, mà 3 đoàn đó cũng áp đảo được trận doanh Huyền Dương.

Chỉ là ngay khi đợt giao tranh đầu tiên kết thúc, trận doanh U Minh đã thần không biết quỷ không hay rút bớt 3 đoàn đó còn một nửa.

[Đờ mờ... Sao làm được vậy?]

[Trị liệu sư và thích khách che mắt, đùa, mạnh thật chứ.]

[Chiêu này ác thật, không đẩy vào trong thì hoàn toàn không biết tình huống.]

[Nhưng Huyền Dương không dám đẩy! Bọn họ chỉ canh ở bên ngoài thôi!]

Mục đích là của trận doanh Huyền Dương là giữ chân đoàn thích khách, nên bọn họ muốn dùng lượng tài nguyên nhỏ nhất và thương vong thấp nhất để giằng co với U Minh. Nếu là người trận doanh U Minh lao ra, bọn họ sẽ đẩy vào, giờ đã có xạ thủ, không sợ thích khách ẩn thân bỏ trốn.

Nếu trận doanh U Minh mở điểm truyền tống, vậy tốt quá, 4 đoàn bọn họ sẽ xông vào trong giết boss luôn.

Trận doanh Huyền Dương đã tính sẵn bài, bên kia không chạy thì họ câu giờ, bên kia chạy thì họ xông vào đoạt cứ điểm.

Nhưng bàn tính này lại đúng ý của U Minh, họ chỉ ước gì Huyền Dương không xông vào, vĩnh viễn dùng 1.5 đoàn giữ chân 4 đoàn, nhà nhà đều vui.

[Cái đệt, là Huyền Dương thì xông vào đi trời!!]

[Mà khoan, thế 1.5 đoàn kia đi đâu rồi?]

Số người hiển thị trên màn hình chỉ bao gồm người của hai trận doanh trong cứ điểm và ở gần boss, nếu muốn xem những khu vực khác không trong phạm vi cứ điểm thì chỉ có thể mò. Nên khi số người của trận doanh U Minh ở cứ điểm Đông giảm xuống còn 75, khán giả đều ngỡ ngàng.

Ban nãy họ có khoảng 150 người, giờ một nửa đống đó đi đâu rồi?!

Tự dưng biến mất à?!

-

Bên ngoài cứ điểm Đông, Mướp Đắng lại gửi nhãn dán cho Ngô Liêu, quay lại hỏi: "Sao Ngô Liêu không tới?"

Hỏa Thụ Ngân Hoa nói: "Để em thả thú triệu hồi tới chơi với cậu ta."

Nói rồi cho Cô Lang xông về phía bên kia. Thú triệu hồi mới ló mặt đã bị Ngô Liêu giết. Gã giết xong lại đứng im một chỗ, làm lơ khiêu khích của Hỏa Thụ Ngân Hoa.

Hồng Quả Quả thấy hai người chọc chó, thầm nghĩ khiêu khích trắng trợn như thế thì có ai ngu mà tới không?! Y bèn nói: "Cậu như thế không được đâu, quyến rũ cũng phải có kĩ thuật."

Hỏa Thụ Ngân Hoa khiêm tốn thỉnh giáo: "Ồ?"

"Biết muốn chối từ lại ra vẻ mời chào không? Tức là mình muốn dụ người ta, nhưng không phải thật sự muốn khiêu khích cho đoàn bọn họ tới." Hồng Quả Quả hắng giọng, bắt đầu giảng: "Diễn kịch ấy mà, phải tùy trường hợp tùy kĩ thuật nữa..."

1.5 đoàn ở cứ điểm Đông đang biểu diễn, đột nhiên chuyển sang nghe khóa học diễn viên do đại sư Hồng Quả Quả giảng dạy.

Mướp Đắng chuyển kênh, nói với người trong kênh chỉ huy: "Bọn họ không đẩy nữa. Đạp Vân Trung để họ trông coi bọn anh, bọn anh có khiêu khích thì họ cũng chỉ đánh tới cổng rồi chạy, không vào trong."

"Vậy mọi người diễn tiếp đi, đừng để bên kia phát hiện là được, cho thêm hai buff, nhớ vừa phải thôi, đừng chơi quá đà." Chỉ huy tối cao Momo mua thêm cho cứ điểm Đông hai cái buff công kích, sau đó quay sang theo dõi Thu.

Úc Trăn nói: "Thủ thuật che mắt không lừa được lâu, chúng ta chỉ thủ mãi không công, Đạp Vân Trung sẽ phát hiện vấn đề."

"Biết mà, nên phải nhanh chóng đánh cứ điểm Thu." Túc Mạc nhìn chằm chằm bản đồ: "Trước khi hắn kịp phát hiện."

Quẻ Không Đồng Nhất hỏi: "Dưa Hấu, ông dẫn được người ra chưa?"

Dưa Hấu nói: "Ra rồi, đang chạy tới cứ điểm Thu đây."

Đoàn người lặng lẽ biến mất khỏi cứ điểm Đông của trận doanh U Minh không phải là tự dưng biến mất, mà là đã tìm trước đường, nhân lúc hỗn loạn chạy ra ngoài. Khu vực mùa Đông nhìn một cái là thấy hết, nên thường người ta sẽ chỉ chú ý tới đoàn lớn. Một nửa đoàn chuồn êm ra ngoài là thích khách, mặc trang phục màu trắng, ẩn thân đi theo sau đoàn lớn.

Trước kia đúng là cứ điểm Đông có 3 đoàn U Minh, nhưng sau đợt giao tranh đầu tiên, chỉ huy Momo đã lặng lẽ điều một nửa người ở cứ điểm Đông ra ngoài.

Lúc diễn ra đợt tấn công thứ nhất, Mướp Đắng dẫn người đẩy Huyền Dương ra ngoài hơn 10 mét, bọn họ đã lấy đó làm yểm hộ, dùng Lẩn Trốn, áp sát vào vách núi nhanh chóng rời khỏi hang động. Ban đầu tới khu vực mùa Đông, họ đã phân tán ra ngoài để tìm đường chạy trốn, tránh điểm hồi sinh tránh điểm truyền tống gần cứ điểm Đông, sau đó chỉ đợi phe mình đẩy ra là tranh thủ lúc hỗn loạn rời đi.

Đương nhiên họ cũng không vội đi ngay, mà còn ẩn núp ở gần hang động một lúc lâu, hỗ trợ đoàn trong hang đẩy Huyền Dương ra hẳn phía ngoài. Xác định trận doanh Huyền Dương đứng canh đúng như lời Momo nói, mới lợi dụng khả năng di chuyển và ẩn nấp của thích khách, lặng lẽ rời khỏi chiến trường, nhanh chóng chạy tới cứ điểm Thu khá gần cứ điểm Đông.

Khi trận doanh Huyền Dương nghĩ ra trò chặn cửa thì đã muộn.

Vì thích khách đã không còn trong hang, mà đang tránh mini map, rải rác ở núi tuyết đằng sau hang động, ẩn mình trong đống tuyết.

Người trong kênh chỉ huy trước đó còn rất khó hiểu. Cứ điểm Đông, nói đơn giản là hoàn toàn dựa vào quân số để đánh, càng đông càng có lợi thế. Trước kia khi trận doanh U Minh chỉ có hai cứ điểm, bọn họ luôn để ít nhất là 4 đoàn thủ cứ điểm Đông, cho nên khi thấy Momo chọn người thủ cứ điểm, họ rất là sốc.

Vì cậu ấy chỉ định để 1 đoàn rưỡi ở đó.

Mà đoàn này chủ yếu là chiến sĩ và trị liệu sư, chiếm 38 người.

Thêm 12 trường hợp ngoại lệ gồm 8 xạ thủ và 4 triệu hoán sư.

Đội hình như vậy hợp thành một đoàn, còn lại là nửa đoàn 25 thích khách, tức là thủ cứ điểm Đông chỉ có 75 người, so với 200 trước đó là chênh lệch quá lớn. Tới khi trận chiến diễn ra, họ mới hiểu được bố trí tỉ mỉ của Momo.

Đó là kế trong kế, mục đích là để lợi dụng số người ít giữ chân Huyền Dương.

Cho nên chiến sĩ có thể chia cắt chiến trường là không thể thiếu, thích khách phụ trách làm mồi nhử và DPS chính cũng phải có, trị liệu sư có thể yểm hộ có thể tấn công cũng cần thiết... Tất cả để kéo dài thời gian, tranh thủ cho họ cơ hội đánh cứ điểm Thu.

"Dưa Hấu, người của cậu đâu rồi?" Túc Mạc lại hỏi.

Dưa Hấu: "Đang chạy mà, leo núi cũng khổ lắm chứ!"

Còn không cho dùng khinh công, bắt họ phải chạy men theo núi, đi đường vòng xa như thế để tới cứ điểm Thu. Chẳng lẽ không tốn thời gian à? Né thám tử cũng cần thời gian chứ bộ?

Dưa Hấu dẫn 1.5 đoàn thích khách tất tả chạy đi, cuối cùng từ bản đồ mùa Đông đặt chân lên mảnh đất mùa Thu, một đám thích khách trong đoàn gã vẫn còn rất phấn khởi, như mấy thằng ngu chịu mệt nhọc chạy lâu như vậy.

"Ấy chà, cảm giác hôm nay bọn mình sẽ lại là nhân vật mấu chốt."

"Chứ sao, cứ điểm Thu đó, anh em lại chẳng quen quá, tuần trước nhảy dù đỉnh vãi."

"Tuần trước tôi không tham gia, tuần này mấy ông nhớ chỉ đấy nhé."

"Không thành vấn đề, toàn dân lão luyện cả, chỉ tiếc tuần này người anh em Cá Vàng Nhỏ không tới.

Dưa Hấu: "..."

Đừng nhớ nữa, người anh em Cá Vàng Nhỏ của chú sẽ không tới đâu.

Cứ điểm Đông, trận doanh Huyền Dương bất động như núi, quán triệt tư tưởng thủ tới cùng, không cho một thích khách nào trong hang chạy thoát. Hỏa Thụ Ngân Hoa nhìn tình huống bên ngoài, nói với người bên cạnh: "Do bọn mình diễn dở quá à? Ngô Liêu thận trọng thế em không quen."

Mướp Đắng nói: "Thận trọng là tiêu chí của một người đàn ông trưởng thành."

"Cho nhiều xạ thủ tới thế, bọn nó thèm đánh thích khách tới mức nào vậy." Hồng Quả Quả ngó ra ngoài, kết nối với đoàn thích khách ở bên kia: "Dưa Hấu, cũng may ông đi rồi, bọn nó có cả đống xạ thủ tới để canh chừng tụi mình nè."

Trong kênh nhỏ, Dưa Hấu hỏi: "Bao nhiêu?"

Hồng Quả Quả: "Đông lắm."

Giọng Dưa Hấu khó nén sự vui vẻ: "Càng tốt, thêm mấy thằng nữa đi, tốt nhất điều hết xạ thủ sang đó."

Mắt thấy đã tiến vào đường chính của cứ điểm Thu, Dưa Hấu cắt kết nối với đoàn ở cứ điểm Đông, kết nối với kênh đoàn Quẻ Không Đồng Nhất.

"Bọn tôi tới rồi, đang ở điểm mai phục."

Quẻ Không Đồng Nhất nói: "Bọn tôi cũng đông đủ rồi, chờ một chút, để bắt đầu buff trạng thái."

Dưa Hấu ok, vừa di chuyển vừa nói với thích khách trong đoàn: "Chúng ta ở đây trông coi, đợi đoàn bên kia xác định..."

Gã còn chưa nói hết, bỗng chú ý tới cách đó không xa xuất hiện một chấm đỏ.

"Vãi nồi chấm đỏ trên mini map kìa!"

"Đang ẩn thân mà, đừng hoảng!"

"Hình như là người mới hồi sinh của bên họ."

Dưa Hấu bình tĩnh nói: "Đừng hoảng, đừng đánh rắn động cỏ!"

Gã đổi mục tiêu, khóa vào chữ đỏ cách đó không xa.

Xui xẻo làm sao, đó là một xạ thủ.

Dưa Hấu: "Đ*t!"

1

Một đoàn thích khách: "..."