Tin tức đoàn đầu tiên hoàn thành hoạt động Mưa Gió Chung Đường đã lan truyền trên diễn đàn, hầu hết người chơi là thấy thông báo chính thức mới biết hóa ra hoạt động còn có đường tắt, mà muốn mở ra thì phải chết được sự kiện cực hung. Thông báo trong game và thông báo trên web chính thức cùng được đưa lên diễn đàn bàn tán, càng lúc càng đông người vây xem.
ID của thành viên đoàn tiên phong đã có trên thông báo trong game, mở xếp hạng phó bản cũng thấy được chi tiết, bao gồm tổng thời gian, mức độ hoàn thành hoạt động, độ khó tổng thể, vân vân. Cho nên khi người chơi nhìn thấy độ khó cấp S+ 6 sao đều sợ ngây người, vì đây là đội ghép ngẫu nhiên. Tuy là trong này có rất nhiều đại thần nhưng đội ngẫu nhiên chưa chắc đã đánh được ra thành tích tốt.
Thậm chí ghép lung tung như thế sẽ còn nâng độ khó lên mấy cấp bậc, có người phạm sai lầm là kéo lại tiến độ của cả đoàn.
Nhưng cũng chính vì độ khó cao như vậy, một đội ghép ngẫu nhiên lại giành được tiên phong của hoạt động, thậm chí còn hoàn thành khiêu chiến ẩn. Vì thế mà có không ít bài thảo luận ra đời, có người phân tích đội hình đoàn, có người phân tích lối đánh, thậm chí có người còn vào buôn drama của người trong đội.
Khu hướng dẫn của diễn đàn là náo nhiệt nhất, trong thời buổi phó bản kỳ văn chạy đầy đất, sẩy chân một cái là mất tiền mất kinh nghiệm, người chơi tới đi dạo khu vực này cũng ngày một đông, một tin đồn có đại lão đã vượt qua gì đó đều trở nên cực kì quan trọng.
Lúc này, trong khu hướng dẫn có một vị người chơi cấp bậc đại thần đang tiến hành tổng kết, phân tích độ khó phó bản từ góc độ của đoàn tiên phong, căn cứ vào các thông tin kĩ năng đã biết để đặt nền tảng cơ bản cho người chơi khác.
[Căn cứ vào đội hình ghép ngẫu nhiên thì thực tế đoàn này rất khó để chơi, Ngục Tù Cơ Quan là kiểu phó bản linh hoạt, tránh cai ngục hay cơ quan đều cần độ linh hoạt cao. Hai chiến sĩ, Đạp Vân Trung và Mướp Đắng đã phối hợp rất nhiều lần, về cơ bản có thể ổn định hàng trước, điểm ấy không cần lo. Mấu chốt nằm ở thích khách cận chiến và các nghề tầm xa. Cận chiến đa số là máu giấy, mấy nghề tầm xa lại ít DPS cao, đạo sĩ còn thiên hệ khống chế...
Độ khó 6 sao S+, từ thông tin công khai có thể thấy, boss là kiểu cao công rất linh hoạt, cơ chế kỹ năng phức tạp, DPS tầm xa của đoàn tiên phong chắc chắn cực kì ưu tú. Cái này thì phải khen Momo, cậu ấy thật sự quá mạnh. Đây là lần đầu Đạp Vân Trung hợp tác với cậu ấy mà đánh xong cũng phải khen hết lời trong nhóm chat, tôi thật sự rất hiếm khi thấy Đạp Vân Trung và đại lão Quy Chân cùng khen một người (sốc nặng luôn á).
Nhưng không khuyến khích mấy đoàn khai hoang về sau mang quá nhiều nghề máu giấy như vậy, từ nhóm thám hiểm tôi biết được đoàn tiên phong là bạo lực giết boss, các đoàn khác vẫn nên bình tĩnh thăm dò cơ chế kĩ càng thì hơn.]
[Bạo lực giết boss 6 sao á... Các đại lão cũng can đảm thật.]
[Lầu trên phân tích rất đúng, boss này không có cơ chế thoát chiến, chết là hết, các đại lão một lần đã qua được thì đúng đỉnh!]
[Momo chỉ huy đỉnh lắm ý, bạn tui là trị liệu trong đoàn tiên phong đó, đánh xong nó cũng khen luôn mồm.]
[???? Lầu trên nghiêm túc hả? Phó bang tôi đánh phó bản về bắt đầu dở hơi rồi á, tự dưng ổng đòi làm thích khách hệ may mắn.]
[Nghe nói Momo chỉ huy rất đỉnh, nhưng khả năng làm người ta phát điên cũng không phải dạng vừa đâu.]
[Chẳng lẽ Đại Ma Vương sắp lên ngôi vương bảng pve!? Xếp hạng phó bản của ổng tăng nhanh lắm luôn ấy! Thêm mấy cái nữa ăn chắc top 1 rồi.]
[Từ từ... Đại lão Quy Chân cũng khen Momo??? Chủ nhà nói chi tiết hơn được không?]
[Họ lại gặp nhau ở nơi tôi không biết.]
"Trên diễn đàn toàn bài đăng, ông hỏi Momo xem cậu ấy có định ra hướng dẫn không, bên tôi có nhiều người hỏi lắm." Đạp Vân Trung nói được một nửa thì chú ý thấy trận pháp sư bên cạnh không nói gì, bèn hỏi lại: "Quy Chân, có nghe không vậy?"
"Đây." Úc Trăn hoàn hồn: "Để tối tôi hỏi cho."
Sáng nay Túc Mạc không online, cũng không đi tập thể dục, tầm 7 giờ hơn nhắn trong nhóm là hôm nay không chơi game, không giải thích thêm gì khác.
Úc Trăn đọc hết tin nhắn, mở chương trình chuẩn bị treo hai tài khoản đi làm nhiệm vụ yêu ma: "Tuần này mấy ông không đánh Trận Doanh Chiến à?"
"Có chứ, nhưng có quản lý trong bang chỉ huy. Bên Thiên Giới chỉnh đốn cũng nhanh, bọn nó tìm ra cách đối phó với đạo cụ thăm dò rồi." Đạp Vân Trung nghi hoặc nhìn anh: "Đánh quy mô nhỏ thôi, mấy tuần rồi ông vẫn không online nick xạ thủ à?"
"Để xem, chắc là tham gia ké cái phần thưởng cấp thấp." Úc Trăn nói xong thêm tài khoản của Momo vào đội: "Trận Doanh Chiến vẫn chưa ổn định mà, phải không?"
"Lối chơi vẫn còn đang điều chỉnh, nhưng cũng gần hoàn thiện rồi, mấy đường con đánh ác lắm." Đạp Vân Trung thấy tài khoản của Momo: "Ông treo hai nick à?"
Úc Trăn đáp: "Ừ, nên tối tham gia kiếm cái rương cấp thấp thôi."
Treo hai nick đánh Trận Doanh Chiến... Đạp Vân Trung không biết phải nói sao, một lúc sau mới mở miệng: "Hôm nay bọn họ mở ải thứ 4, giống như Momo nói, đi lại cửa thứ 2. Bản đồ lần này có hơi khác với ải 2, nhưng cơ chế tổng thể vẫn vậy. Ông có rảnh thì hỏi hộ tôi đi, không quấy rầy ông làm nhiệm vụ nữa, tôi về bang đây."
Sau khi tách ra với Đạp Vân Trung, Úc Trăn tổ đội cùng đám Hồng Quả Quả làm nhiệm vụ, thời gian trôi rất nhanh.
Đến trưa anh offline, chiều vào game vẫn không thấy Momo đâu, trong nhóm chat cũng không có tin nhắn mới của cậu, chắc là hôm nay bận lắm.
Phòng khách rất náo nhiệt, bà Trình đang say mê xem phim truyền hình bản thực tế ảo.
Úc Trăn vào bếp chuẩn bị bữa tối, nhìn một lượt nguyên liệu nấu ăn trong tủ lạnh, ngẫm nghĩ rồi nhắn tin cho Túc Mạc.
Ước chừng qua nửa tiếng bên kia mới trả lời, nói là đang ở nhà.
"Con định đi đâu vậy?" Bà Trình hỏi.
Úc Trăn sắp xếp dược thiện đã hầm xong: "Con qua nhà Túc Mạc một chuyến."
Chung cư của hai người cách nhau không xa, lúc Úc Trăn nhấn chuông, mở cửa là một gương mặt xa lạ.
Người này cao gần 1 mét 9, mặc bộ com lê đuôi tôm màu đen, tóc ngắn, khuôn mặt khôi ngô tuấn tú.
1
Úc Trăn sững sờ, nhà Túc Mạc rất hiếm khi có khách, chứ đừng nói là còn chủ động ra mở cửa.
Anh quan sát người này, cuối cùng chú ý tới cái khuyên bên tai trái, người máy?
"Ngài Úc Trăn?" Người đàn ông mặc áo đuôi tôm mở miệng.
Úc Trăn ngập ngừng: "Nhạc Nhạc?"
Để tạo sự khác biệt giữa người máy mặc da mô phỏng với người thật, tất cả da mô phỏng cho người máy sẽ có một cái khuyên ở tai bên trái để đánh dấu. Túc Mạc vừa thay da mô phỏng cho Nhạc Nhạc? Anh nhớ Nhạc Nhạc là mẫu cũ nên các loại da mô phỏng phổ biến trên thị trường đều không tương thích với nó, chắc đây là hàng đặt làm riêng.
"Vâng." Nhạc Nhạc mở rộng cửa.
Úc Trăn vào nhà thì thấy các loại linh kiện rải đầy sàn, có vài cái đã được thu dọn vào góc, có vài cái thì để lung tung. Túc Mạc mặc đồ lao động đứng ở trước cửa một căn phòng, đầu còn đeo kính thấu thị, vừa mới lắp ráp xong. Cậu thấy Úc Trăn thì tươi cười: "Anh Trăn tới ạ, đợi em chút nhé, em lắp nốt cái này."
"Không sao, em cứ bận việc đi." Ánh mắt Úc Trăn không khỏi dừng trên người Túc Mạc, đây là lần đầu tiên anh thấy Túc Mạc mặc trang bị thí nghiệm.
Cậu không dùng loại trang bị cao cấp thường thấy ở sở nghiên cứu, mà là một mẫu cũ từ rất lâu rồi, trên độ đồ tạp nham đủ màu, có rất nhiều vết lắp ráp. Anh chưa thấy bao giờ nên không khỏi nhìn nhiều hơn.
Sáng nay Túc Mạc không có thời gian online, cậu bận đổi da mô phỏng cho Nhạc Nhạc.
Da mô phỏng mới này còn cao hơn Túc Mạc dự đoán. Đổi da xong, Nhạc Nhạc hóa thành bộ dạng hoàn toàn khác, nếu không phải nó mở miệng vẫn là giọng điệu cũ thì cậu thật sự không quen. Đổi da mô phỏng cần phải gỡ hết lớp vỏ ngoài, tháo ra rồi Túc Mạc lại ráp như cũ, định bỏ vào kho làm kỉ niệm.
Không ngờ lại loay hoay hết một ngày, đến giờ vẫn chưa xong.
"Anh Trăn để đó đi lát em làm được rồi." Túc Mạc thấy Úc Trăn giúp cậu sắp xếp linh kiện thì bảo.
Úc Trăn đưa dược thiện cho Nhạc Nhạc, quan sát tiến độ dọn dẹp, xắn ống tay áo: "Đống phụ tùng này là xếp theo mã số đúng không?"
Cậu thấy Úc Trăn thuần thục phân nhặt linh kiện thì ngây ra, suýt quên mất, anh Trăn trông như dân văn phòng tinh anh thế thôi, chứ thực tế cũng là người quản lý dự án máy đăng nhập, rất quen thuộc các loại linh kiện, có khi còn biết nhiều hơn cậu.
Linh kiện nhanh chóng được thu gọn, Úc Trăn giúp Túc Mạc dọn dẹp xong cũng không ở lại thêm: "Đồ trong lồng giữ nhiệt, em nhớ uống lúc còn nóng, anh về trước đây."
Túc Mạc vừa ngồi xuống: "Anh về luôn ạ?"
Ánh mắt Úc Trăn dừng trên mặt Túc Mạc hồi lâu, rút khăn tay trong túi ra đưa cho cậu: "Lau đi, trên mặt dính dầu máy kìa."
Anh nói: "Anh về luôn đây, em đừng làm lâu quá, mấy chuyện lắp ráp này cũng không vội."
"Vâng." Túc Mạc tiễn người ra cửa, nhìn Úc Trăn đi mất, cảm giác kì lạ nào đó trong lòng càng sâu.
Nhạc Nhạc đột nhiên hỏi: "Có phải da mô phỏng của tớ không đẹp không?"
Túc Mạc đóng cửa lại, nghi hoặc nhìn Nhạc Nhạc: "Đẹp vậy còn gì?"
Khuôn mặt này cậu và Nhạc Nhạc đã tìm rất nhiều mặt người Hoa trên mạng để tỉ mỉ nặn ra, lúc đặt hàng chủ tiệm còn hỏi hai người lấy số liệu ở đâu.
"Nhưng tớ đi lại rất nhiều lần trước mặt ngài Úc Trăn, ngài ấy đều không nhìn tớ." Nhạc Nhạc hơi cau mày, âm thanh điện tử rầu rĩ: "Cơ sở dữ liệu cho thấy, con người sẽ thưởng thức các sự vật tốt đẹp, ngài Úc Trăn không thưởng thức tớ."
"..." Túc Mạc: "Nhạc Nhạc, cậu phải biết là nhìn chằm chằm vào mặt người khác là mất lịch sự, tương tự như vậy, nhìn chằm chằm mặt người máy cũng không lịch sự."
Nhạc Nhạc nghe vậy nghiêng đầu: "Ngài Úc Trăn không nhìn tớ, nhưng ngài ấy nhìn cậu rất nhiều lần."
2
Túc Mạc khựng lại: "Nhìn tớ?"
Nhạc Nhạc gật đầu, đi đến chỗ ban nãy Úc Trăn đứng, lặp lại động tác ghé mắt nhìn.
Da mô phỏng khiến khả năng bắt chước của người máy càng thêm chân thực, nhất là khi bắt chước động tác của con người, có thể nói là phục chế 1:1.
Nhạc Nhạc làm xong lại hỏi: "Túc Mạc, có phải ngài Úc Trăn đang nhìn trộm cậu không?"
3
-
Buổi tối, game rất náo nhiệt.
"Hôm nay chả thấy đại ca đâu hết, anh ấy làm gì vậy?" Hồng Quả Quả vừa tranh thủ được một cái rương cấp thấp từ Trận Doanh Chiến, về khu thành chính bầy quán làm trang bị.
"Chắc là có việc gì đó." Thanh Phong rảnh rỗi định livestream, giờ vẫn còn có không ít người vật lộn trong hoạt động Mưa Gió chung Đường, bọn họ xong trước lại thành nhóm thoải mái nhất.
Hồng Quả Quả nhìn sang Thanh Phong: "Sao tối nay ông rảnh thế? Không cùng Chỉ Qua đi dã ngoại chém người à?"
"Không đi." Thanh Phong thở dài: "Không biết Chỉ Qua có việc gì, sáng nay làm nhiệm vụ thường ngày đúng không? Làm xong em gái tự dưng không để ý tới tôi nữa, cứ ở trong thành chính, tôi nhắn tin cũng không thấy trả lời."
"Chắc là có việc treo máy đi ra ngoài? Đại ca cũng bận mà? Vừa rồi anh Hành còn mang nick ổng ra dã ngoại tham gia Trận Doanh Chiến kiếm danh vọng, chính chủ thì chả thấy đâu, chắc tối nay cũng không đánh mấy phó bản thường ngày được." Hồng Quả Quả thở dài: "Ban nãy anh Hành cũng không để ý tới tôi, không biết là làm gì."
[Vãi, cuối cùng chú cũng livestream.]
[Mau lên diễn đàn đi! Cắn nhau rồi!!!]
[Mau đi bảo vệ bé Chỉ Qua!!]
Thanh Phong vừa livestream được mấy phút thì thấy fan spam đầy màn hình, cậu ta không khỏi ngây ra: "Hình như xảy ra chuyện rồi."
"Xảy ra chuyện gì?" Hồng Quả Quả hỏi.
Thanh Phong vội vội vàng vàng mở diễn đàn xem, bài đăng ở trang đầu hầu hết là các bài về hoạt động hoặc Trận Doanh Chiến. Khu tám chuyện mới là cháy to, có một bài đăng chỉ đích danh Chỉ Qua, có tới mấy trăm tầng, sắp hot rồi.
"Mau lên diễn đàn!!!"
Túc Mạc vào game thì đã tối muộn, cậu đang đứng ở một nơi nào đó khá kín đáo ngoài thành, treo máy kiếm điểm danh vọng Trận Doanh Chiến. Liếc nhìn danh sách nhiệm vụ thì thấy tất cả nhiệm vụ hàng ngày đã làm xong.
Trong đội còn 3 người, nhưng không ai nói gì, cực kì yên tĩnh.
Túc Mạc bất ngờ, tưởng là mình không bật tiếng, đang định xem cài đặt thì đột nhiên nhận được một tin nhắn.
Tin nhắn đến từ một người bạn trong game đã rất lâu không liên lạc --- Bánh Gấu Nhỏ.