Bạn Trai Ngây Ngô Của Tôi

Chương 7: Phụ đạo




Edit: Phưn Phưn

Hỏi: Yêu đương với nam sinh có EQ thấp là cảm giác thế nào?

Đáp: Giống như đang dạy một con Husky cách làm người vậy. 【 mỉm cười 】

Nguồn Internet.

Lời thuyết minh: Xác định đây không phải là đang sỉ nhục Husky đấy chứ?

Sau khi ăn cơm trưa xong, Cảnh Lỵ trở về ký túc xá nghỉ ngơi. Vừa cầm chìa khóa mở cửa ký túc, mới vào cửa liền bị ba chị em trong ký túc xá xông tới ép cô vào góc tường.

Cảnh Lỵ nhìn ba chị em trước mặt không hề có ý tốt gì, hơi khẩn trương hỏi: "Các cậu muốn làm gì?"

Vẻ mặt Thành Tuyết nham hiểm, nói: "Mau khai thật đi, cậu với Kinh Nhiên quen nhau thế nào?"

Ký túc xá có bốn chị em, tuy ba người còn lại không xinh đẹp như Cảnh Lỵ, nhưng diện mạo cũng khá ưa nhìn. Nhưng mà lên tới năm ba, bốn đóa hoa trong ký túc xá đều không hề quen bạn trai.

Mà bây giờ, Cảnh Lỵ dẫn đầu quen bạn trai, tuy rằng vẻ bề ngoài của bạn trai có hơi...

Lúc ăn cơm Cảnh Lỵ đã trao đổi xong với Kinh Nhiên, bây giờ cũng chỉ nhẹ nhàng nhún vai, nói: "Thì cậu ấy tỏ tình, nên tớ đồng ý."

Ngữ khí của Doãn Hải Linh mang theo sự nghi ngờ nói: "Cậu ta tỏ tình với cậu, nên cậu đồng ý? Ba năm qua cậu ở Đại học J được biết bao nhiêu cao phú soái* theo đuổi, mà cậu lại đồng ý với Kinh Nhiên?"

(Cao phú soái*: Cao to, giàu có, đẹp trai.)

"Đúng vậy, đúng vậy, lần trước tớ nói cậu với Kinh Nhiên rất xứng đôi, kết quả cậu còn mắng tớ, cậu có nhớ không?" Lý Nhụy Hoa tiếp lời.

"Cậu ấy tỏ tình rất thật lòng, nên tớ đồng ý." Cảnh Lỵ nói cứ như nó là sự thật.

Trình Tuyết hỏi: "Thật lòng, là thật lòng thế nào? Nhìn không ra, Kinh Nhiên mà lại đi tỏ tình đấy."

"Cậu ấy nói cậu ấy sẽ dạy tớ Toán cao cấp."

Phảng phất trên trán ba chị em trong ký túc xá đều nổi lên ba vạch đen, khóe miệng hơi run rẩy.

Còn có kiểu thao tác này nữa hả?

*

Buổi tối, ở thư viện Kinh Nhiên ngồi trong phòng tự học phụ đạo Toán cao cấp cho Cảnh Lỵ, còn Cảnh Lỵ thì lại như đi vào cõi thần tiên.

"... Như vậy vì hằng số C, tương đương Y... Hiểu chưa?"

Kinh Nhiên kết thúc một đoạn bài giảng khô khan nhàm chán, hỏi Cảnh Lỵ còn đang ngẩn người.

Cảnh Lỵ phục hồi lại tinh thần, phát hiện Kinh Nhiên đã nói xong. Lúc trước cô tìm bạn trai với điều kiện là Toán cao cấp phải được max điểm, như vậy anh ấy có thể dạy cô môn Toán cao cấp; nhưng mà đến khi bạn trai của cô thật sự được max điểm Toán cao cấp, thì cô mới phát hiện hình như chẳng có tác dụng gì cả, bởi vì thời điểm Kinh Nhiên giảng bài, bên tai cô giống như dựng lên một lá chắn, một chữ cũng không nghe vào.

Cảnh Lỵ lắc đầu: "Không hiểu."

Cuối cùng Kinh Nhiên cũng hiểu lời nói lúc ban ngày của giảng viên là có ý gì, thành tích của Cảnh Lỵ thật sự không tốt, nếu không tại sao một môn Toán cao cấp đơn giản như vậy mà cũng không hiểu?

Hai tay Cảnh Lỵ nắm lấy cánh tay Kinh Nhiên, lo lắng hỏi: "Nhiên Nhiên, làm sao bây giờ? Cuối tuần này tôi phải thi lại Toán cao cấp rồi, nhưng tôi không biết làm."

"Vậy cậu đừng làm việc riêng, nghiêm túc nghe tôi nói."

Cảnh Lỵ gật đầu: "Được."

Kinh Nhiên giảng lại đề luyện tập vừa rồi cho cô thêm lần nữa, còn tỉ mỉ hơn so với vừa rồi, mục đích chính là để cho Cảnh Lỵ có thể dễ dàng hiểu được nó.

Không biết giảng bao nhiêu lần, cuối cùng Cảnh Lỵ mới có dáng vẻ hiểu được hai ba phần: "Hình như tôi đã hiểu rồi!" Nhưng vẫn nói tiếp: "Nhưng chưa hiểu hết."

Kinh Nhiên nhìn gương mặt gặp khó khăn của Cảnh Lỵ, suy nghĩ: Sau này con của bọn họ có ngốc giống như Cảnh Lỵ không nhỉ, một cái đề Toán cao cấp nói tới mười lần cũng không hiểu? Thôi không sao, về sau anh cố gắng làm việc, nuôi mẹ con họ là được rồi.

"Haizz, khó quá à, người ta nghe không hiểu!"

Trước chỗ Kinh Nhiên và Cảnh Lỵ đang ngồi cũng có một đôi tình nhân đang học, đột nhiên nữ sinh đó làm nũng. Hai người bọn họ nghe được đều ngẩng đầu nhìn về cặp đôi phía trước.

Diện mạo của nam sinh trông lịch sự nho nhã, vừa nhìn là thấy đó là dáng vẻ của học bá: "Bé cưng, đề này không khó, anh giảng thêm lần nữa cho em nhé."

Nữ sinh tiếp tục làm nũng: "Đáng ghét, quá khó, không vui chút nào cả."

"Bé cưng vui lên nào, nếu không, em làm đúng một đề, anh hôn em một cái nhé."

"Vậy anh phải hôn em trước một cái, khích lệ chút đi."

"Chụt!"

Đột nhiên nam sinh cúi đầu hôn lên môi nữ sinh mội cái, nhẹ nhàng hỏi: "Được chưa?"

Nữ sinh thẹn thùng gật đầu, ngồi yên tiếp tục làm bài tập.

Đột nhiên không kịp đề phòng bị cặp tình nhân phía trước quăng đầy cẩu lương vào mặt.

Kinh Nhiên giống như tìm được điểm mấu chốt, nhìn Cảnh Lỵ nói: "Lỵ Lỵ, nếu cậu nghe hiểu một đề, thì tôi thưởng cậu một nụ hôn nhé?"

Cảnh Lỵ tức khắc hóa đá...

Quá đáng sợ...

Cái quỷ gì vậy...

Cô không những mất đi mối tình đầu, mà còn phải mất luôn cả nụ hôn đầu tiên.

Mấy giây sau mới phản ứng lại được, trả lời một cách lạnh nhạt: "Không cần!"

"Vậy làm sao cậu mới có thể nghe hiểu?" Từ nhỏ đến lớn không chuyện gì là làm khó được Kinh Nhiên, bất luận là đề Toán Olympic khó đến thế nào, hay là khách sạn trong nhà mà ba mẹ kinh doanh gặp vấn đề, anh đều có thể dễ dàng giải quyết. Nhưng mà, anh đã bị khuất phục bởi chỉ số thông minh của Cảnh Lỵ, khó khăn lắm mới nghĩ ra được biện pháp: "Nếu không, ngày mai tôi đưa cậu đi ăn óc heo, bà ngoại nói ăn nhiều óc sẽ thông minh."

Mặt Cảnh Lỵ tối sầm lại ——

Óc... Heo... Em gái cậu!!!

Làm ơn đừng cho cô ăn đủ loại món ăn kỳ quái như thế được không!!!