Trong lòng phiền não không có nguyên nhân.
Sáng sớm hôm sau khi cô còn chưa tỉnh lại, hắn đã đứng trong phòng lặng yên mà ngắm cô. Hắn cứ đứng ngắm cô, không muốn đánh thức.
Hắn không biết phải nói như thế nào để giữ cô lại, cứ thế mà đứng ở trước cửa phòng hai chục phút, lưu luyến mãi nhưng rồi vẫn rời đi. Hắn không thể cứ loanh quanh bên cô mãi, vẫn còn những việc khác cần phải làm. Nếu cô thật sự không muốn lưu lại đây vì hắn, thì thôi, dù sao hắn cũng không để bụng! Thực ra không để bụng chỉ là cách nói mà thôi, nếu không tại sao lại cứ muốn nhìn cô ngủ, do dự không biết có nên giữ cô lại không.
~~~~~~~
Sau khi hắn đưa tiểu quỷ đi xong quay trở lại tiểu khu đã thấy cô đứng ở cửa. Mặt cô hướng về phía cửa lớn của tiểu khu, trên người còn mang theo túi xách nhìn dáng vẻ có lẽ là mới quay trở về. Từ bên ngoài quay trở về?
Hắn lái xe tới gần, trên môi không tự giác mà cong lên. Cô gái của hắn đi ra ngoài dạo một vòng rồi trở lại! Trong lòng hắn có cảm giác ngọt ngào cùng hưng phấn dâng lên. Hắn chỉ muốn đem cô kéo lên xe, sau đó... nhưng lại sợ cô....
hắn chạy xe sát bên cô quay sang nói: “Tông Ưu tuyền, không phải là tối qua bị doạ ngu rồi chứ. Trời nắng to như vậy mà đứng đây phơi, ngất xỉu rồi thì buổi tối trực tiếp có thể nhìn thấy quỷ đúng không?”
Vốn dĩ tâm tình đang tốt lại bị cô trả lời: “nhìn thấy anh là quỷ thai còn đáng sợ hơn nhiều. “ Tâm tình hoàn toàn bị hủy hoại.
Quái vật!
Lại xem hắn là quái vật phải không?!
“Lên xe!”
Dù ngay sau đó cô đã Ý thức được là mình lỡ lời, xin lỗi hắn, nói biết bao lời hay với hắn, nhưng hắn cũng nhớ cô nói hắn là quái vật, kể cả ngữ điệu, tốc độ, và biểu tình của cô khi nói hắn đều nhớ rõ ràng. Hắn sẽ trả thù, sẽ biến mình trở thành quái vật, phải cho cô biết từ quâi vật là thế nào.
Hắn nương theo ý của cô, đối xử tốt với cô, ngay lúc cô cho rằng nguy cơ đã được giải trường thì hắn đã trực tiếp kéo quần của xuống ngày bồn nước trong bếp. Việc này đối với hắn mà nói thì thật dễ dàng. Còn phải cô dì không có khả năng phản ứng lại. Cứ thế hắn bắt đầu trả thù, mặc cho cô kêu la sợ hãi, khóc thút thít, run rẩy dưới thân.
Thật sự hắn chưa từng phủ nhận sự thật rằng mình là quỷ thai, Mình là quái vật!
Hắn cắn tay mình, trên người cô vẽ rất nhiều huyết phù. Những cái này có thể bổ sung được năng lực của cửu thiên phù cũ, vừa khiến những thứ quỷ quái tiếp cận cô ngày càng nhiều sẽ phải né xa cô khi thấy ký hiệu của hắn.
Hắn thích cái cảm giác nhìn máu đỏ tươi của hắn trên người cô, trên làn da trắng nõn nà của cô. Hắn nhìn, không kìm được mà nở nụ cười. Hắn biết sở thích này của mình đối với người bình thường cũng có chút biến thái, nhưng hắn thật sự không thể chối cãi đam mê này được.
Hắn chính là quỷ thai, còn Tông Ưu Tuyền dưới thân hắn chính là người phụ nữ của hắn.
Mặc kệ hắn là quái vật cũng được, quỷ thai cũng được, cô cũng đều không trốn thoát.
Nhìn cô suy yếu ngã xuống, hắn ôm lấy cô. Thật lòng cơ thể của cô đã chủ động tiếp nhận máu của hắn. Đó chính là máu của quỷ thai, có thể làm cho hai linh hồn gắn chặt với nhau, càng lúc càng chặt, dù cho khoảng cách rất xa cũng có thể gặp ứng được sự tồn tại của cô. Chỉ có một điều hắn chưa từng nói qua với cô.
Gia gia từng nói hắn, máu quỷ thai có tác dụng kết nối hai hồn phách, một khi huyết khế hình thành thì hai người sẽ gắn chặt sinh tử cùng nhau.
Cả đời này của hắn chỉ có thể cùng cô, sinh con đẻ cái. Và cũng chỉ có thể có một người phụ nữ là cô mà thôi.
Đồng nghĩa hắn là của cô, hắn thuộc về ngừoi phụ nữ mềm mại dưới thân này, là quái vật của cô.
Tông Thịnh gắt gao ôm lấy cô, thì thầm bên tai
“ mặc kệ em thấy anh thế nào, anh vẫn mãi mãi thuộc về em. Cho dù em coi anh là quái vật, hay là chó, thì anh cũng chỉ thuộc về em mà thôi.”
Chỉ là cô đã sắp ngất đi do đó cũng không nghe được hắn đang nói gì.