Bạn Trai Kỳ Lạ Của Tôi

Chương 228-2




Bạn Trai Kỳ Lạ Của Tôi - Chương 228-2

Tông Thịnh rốt cuộc thủng thẳng nói: “Cô ấy thích tới thì tới, trong nhà không thiếu một người như cô ấy đi làm. Cô họ bao năm có đi làm đâu, chẳng phải vẫn luôn như vậy sao?” hắn nói là sự thật, vẫn còn một cô họ ở quê chưa gả kìa, vốn luôn nghĩ Tông Gia này sớm muộn gì cũng thuộc về cô ta nên không buồn đi làm. Tông Thịnh quay sang tôi nói: “Cuối tuần em bận gì? Cuối tuần anh không đi làm, để anh đi cùng với em.” 

Tông Đại Hoành lại ở kia lầm bầm: “Ngươi đi làm hay không đi làm cũng không khác nhau a, muốn tới thì tới, muốn đi thì đi.”

Tông Thịnh còn muốn nói cái gì, tôi vội kéo tay anh, không nên cự cãi với Tông Đại Hoành làm gì. “Vì anh cuối tuần không đi làm nên em muốn anh đi công viên trò chơi với em đó. Anh bao năm ở ngoài chắc chưa từng đi công viên trò chơi chơi qua nhỉ. Chúng ta cùng đi.”

Tông Thịnh có chút ngoài ý muốn nhìn tôi, do dự rồi vẫn gật đầu đáp lời, tiếp tục cúi đầu ăn cơm. Anh chắc chắn không tưởng tượng được tại sao tôi lại muốn kéo anh đi công viên trò chơi.

Tâm tình thật tốt khiến cho bữa cơm ăn thật ngon miệng.

Buổi chiều tôi theo Tiểu Trần sang bộ phận kinh doanh địa ốc tuyển hai nữ nhân viên sang bộ phận bán nhà của tòa nhà Linh Linh. thật ra, lúc trước tôi cũng đi làm ở bộ phận kinh doanh, giờ gặp lại mọi người không biết họ có ngạc nhiên không. Hơn nữa, Tiểu Mễ lúc trước cũng nói không có ai muốn sang làm ở bộ phận kinh doanh cho tòa nhà Linh Linh, do bên này chưa hoàn chỉnh. Bất quá, bên dự án bên kia cũng sắp kết thúc, chuyện bị điều lại đây cũng chỉ là sớm muộn mà thôi.

Tiểu Trần lái xe công ty chở tôi về phía văn phòng, vừa lái xe vừa nói: “Tông tiểu thư…”

“Anh gọi tôi là Ưu Tuyền là được rồi.”

“À, Ưu Tuyền, sau này chúng ta làm việc cùng nhau, coi như bạn bè tôi muốn hỏi cô một chút.”

“Anh hỏi đi.” 

“Nghe trong công ty người ta nói, cô là định thân từ bé với cậu chủ à?”

“Đúng vậy.”

“Ha hả, thời buổi này còn có định thân từ bé à? Nhìn cậu chủ, nhìn bản vẽ thiết kế của cậu ấy thì hẳn là kiến trúc sư có tài, sao lại chấp nhận chuyện định thân này chứ?”

“À, chuyện này, đại khái là anh ấy thấy không sai biệt lắm, mà tôi cũng cảm thấy anh ấy  không có gì không ổn.”

“Thật là kỳ quái a. Người như cậu chủ thì trong công ty bao nhiêu mỹ nữ muốn theo đuổi á. Nhưng mà thời gian dài như vậy cả số điện thoại cũng không xin được. Tuy là chúng tôi làm cùng một tổ hạng mục, nhưng mà chúng tôi cũng không có được số điện thoại của cậu ấy đâu. Có việc thì tìm giám đốc Tông, để ông ta đi nói với cậu ấy.”

Tôi cũng chỉ biết cười, không biết là Tiểu Trần đang than vãn để xin số điện thoại của Tông Thịnh hay gì! Bất quá, Tông Thịnh đã không cho người khác số điện thoại thì tôi cũng không thể cho đâu, nhưng nhất định tôi phải nhắc nhở ai kia là trong công ty lắm mỹ nữ nhớ thương ai kia lắm. Tới chừng dự án tòa nhà Linh Linh hoạt động sẽ có không ít mỹ nữ bán nhà, phải để ý Tông Thịnh một chút mới được. 

Tiểu Trần tiếp tục hỏi: “Hai người không kết hôn?”

“Còn chưa.”

“Vậy phải nắm cho chặt. Với điều kiện của cậu ta thì khó nói lắm.”

Hừ, ai kia thử thay lòng đổi dạ xem!? Tôi tự nhủ. Vẫn còn huyết khế, hơn nữa anh còn nói, huyết khế có hai chiều, tôi cũng có thể tác động tới anh ấy.