*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phiên Ngoại
Vì Em Mà Đánh Cược Mạng Sống
Tông Thịnh sau khi nghe Ngưu Lực Phàm hỏi chuyện làm sao cứu Hạ Lan Lan thì trong lòng liền nghĩ, buổi tối nương trời tối đi ra ngoài tìm Ưu Tuyền, nếu Ưu Tuyền thật sự muốn giúp Lan Lan, hắn cũng có thể hỗ trợ.
Ưu Tuyền không bỏ xuống được, hắn cũng nguyện ý theo cô cùng nhau ngốc một lần.
Nhưng tới khi hắn ra tới, tìm được Ưu Tuyền thì thấy cô đã tìm được một pháp sư! Cô thà tiêu tiền tìm người khác, ngay cả nói cũng không có nói với hắn một tiếng. Tim Tông Thịnh hơi hơi đau một chút. Cùng nhau ở tại nhà Ngưu Lực Phàm hai ngày, hắn cảm thấy bao nhiêu ưu phiền của hắn và cô đều qua. Nhưng vừa xa nhau có hai ngày thời gian, cô liền có chuyện. Thậm chí chỉ trong hai ngày thời gian, quan hệ giữa bọn họ thật giống như có một tầng lửa đỏ ngăn cách.
Tông Thịnh kéo Ưu Tuyền qua một bên rồi nhảy xuống lầu. Ưu Tuyền trong giọng nói, là oán trách hắn giấu giếm. Hắn che giấu cái gì? Hắn không thích thái độ này của Ưu Tuyền, thật giống như cô đã biết buổi tối đó đã xảy ra việc gì.
Hắn đưa cô tới bờ sông, ở bên chỗ nước cạn, hắn rốt cuộc nghe được cô nói những lời như thế.
Ngày đó buổi tối, hắn rõ ràng cảm giác được bên kia có người, nhưng hắn lại nhìn không thấy. Mà cho dù thấy thì duỗi tay cũng sờ không tới. Nhưng hắn vẫn có thể cảm giác được bên kia là có người. Chỉ là hắn không nghĩ tới người nọ sẽ là Tông Ưu Tuyền cùng Hạ Lan Lan.
Hắn không nghĩ tới chính mình đang trong dáng vẻ đáng hận, thế nhưng sẽ bị Tông Ưu Tuyền thấy được, hơn nữa Tông Ưu Tuyền còn đối với hắn nói ra như vậy. Cô sợ hãi, cô rời xa, làm hắn tức giận, làm hắn sợ hãi, sợ hãi mất đi cô. Cho nên hắn nói lời tàn nhẫn, nói chán ghét cô. Mèo mời bạn sang gác sách đọc truyện này nhé.
Bỏ lại cô một mình, hắn phóng về ngôi nhà cũ của Ngưu Lực phàm.
Đêm thật khuya, hắn không vào nhà mà đứng cạnh hồ nước ngắm mặt nước đen nhánh mà hồi tưởng lại từng câu nói mà ban nãy hắn nói với Ưu Tuyền.
Tiếng nước truyền đến, một quỷ ảnh ướt dầm dề đứng ở bên cạnh hỏi: “Ngưu tiên sinh đã trở lại sao? Ngưu tiên sinh đã trở lại sao?”
“Không có, hắn sẽ không trở lại.”
“Hắn sẽ trở về, hắn đã hứa với ta, sẽ trở về. Hắn kêu ta ở chỗ này chờ hắn, hắn nhất định sẽ trở về.”
Tông Thịnh châm thuốc: “Ngưu tiên sinh đáp ứng bà thế nào. Làm bà nguyện ý ở chỗ này chờ hắn nhiều năm như vậy?”
“Hắn, hắn đáp ứng ta, hắn sẽ trở về.”
“Vì cái gì? Vì cái gì các ngươi tín nhiệm nhau, dù cho bà đã là quỷ, hắn còn nguyện ý hứa hẹn, bà cũng còn nguyện ý chờ hắn.”
quỷ ảnh trầm mặc, một hồi lâu, mới chậm rãi hướng tới hồ nước đi tới, vừa đi vừa nói: “Không có gì, kỳ thật hắn chưa từng hứa hẹn, hắn có vợ rồi, chỉ là ta tự mình nguyện ý ở chỗ này chờ. Dù cho hắn căn bản là không muốn nhìn đến ta, căn bản là không thích ta, ta cũng nguyện ý ở chỗ này chờ. Dù cho là hắn dùng kiếm tổn thương ta, ta nguyện ý ở chỗ này chờ hắn. Nơi này là nhà hắn, hắn sau cùng cũng sẽ trở về.”
“Bà dùng kiếp sau của mình tới đánh cuộc hắn sẽ trở về, xem ra bà đã thua. Bà chỉ có thể ở chỗ này, vĩnh viễn cũng không đợi được hắn.”
“Thua thì như thế nào? Ta nguyện ý chờ.”
Quỷ ảnh chìm vào trong nước, Tông Thịnh lại dập thuốc.
Hoá ra quỷ ảnh trong nước này chính là tiểu tam. Nhưng dù như vậy thì bà ta cũng không được gì, vẫn chỉ có thể ở lại nhà cũ này thôi.
Có lẽ bà phải chờ tới khi căn nhà này sụp đổ, hồ nước đều cạn khô thì cũng không đợi được. Nhưng dù như vậy, bà ta cũng sẽ không hối hận đã ở chỗ này nhiều năm tới vậy.
Điện thoại báo có tin nhắn. Là Ưu Tuyền nhắn tới, tin báo Vương Càn là bị bọn chúng khống chế, bọn chúng nói có thể giết hắn chỉ có Ưu Tuyền.
Cô thật sự sẽ giết hắn sao? Tông Thịnh ở trong lòng tự hỏi vấn đề này. Meo Mup dịch và đăng truyện tại gác sách mà Facebook của Mèo
Không, chính hắn cũng biết xem tướng đoán mệnh, nhưng hắn không tin mệnh, hắn chỉ tin tưởng, mệnh của mình phải do chính mình quyết định.
Tông Ưu Tuyền, chờ anh!
Mặc kệ em sợ hãi cũng được, oán hận cũng thế, anh đều sẽ ở bên cạnh em và chờ.
Hắn nguyện ý đem cây trâm gỗ sét đánh có thể giết hắn giao vào tay cô.
Nữ quỷ trong hồ nước kia có thể chờ đợi nhiều năm như vậy, hắn cũng có thể.
Nếu Tông Ưu Tuyền thật sự phải động thủ với hắn…
Hắn không có nghĩ tới.
Hắn liền dùng chính tính mạng của mình mà đánh cuộc, Ưu Tuyền sẽ không!
Hắn lấy ra cây trâm kia, đưa ra quyết định!