Bạn Thân Càng Lớn Càng Lưu Manh

Chương 1: 1: Hai Ngày Ở Nhà Với Bạn Thân





1
Cô và anh biết nhau từ ngày nhỏ, trong nhận thức của anh và cô đối phương đều để lại những ấn tượng mạnh mẽ.

Cô vốn là người khá thụ động nên ít bạn bè, ngoại hình ở mức ưa nhìn, hành động đôi lúc tuỳ hứng, làm việc theo cảm xúc.
Hôm nay bố mẹ cô vì một vài việc nên tạm xa nha hai ngày.

Như đã quá quen với việc này, cô chẳng buồn than vãn.

Biết con gái có phần không vui, hai người lại tranh thủ chạy đến nhà anh để nhờ anh qua trông nom dùm.
Cỡ chín giờ tối cô nằm chán nản trên ghế đợi thằng bạn thuở bé đến.

Bộ phim kinh dị nhạt nhẽo vẫn đang chiếu trên màn hình ti vi, cô coi một cách vô cảm, tiếng hét trong ti vi phát ra một lúc một nhiều trong căn nhà vắng tanh.

Thi thoảng còn vang lại vài tiếng nghe rợn người.
Lạch cạch.
Âm thanh của kim loại va chạm vào nhau, biết chắc rằng đứa bạn cô mong mỏi đã đến.

Gạt chiếc điều khiển trên tay qua một bên, cô lao một mạch ra cửa nhảy xổ lên ôm chặt cổ anh, chân quắp chặt lấy vùng hông có phần săn chắc kia.

Anh không phản ứng kịp mà bị chao đảo vài bước, bực mình anh quát lên.
“Mày điên hả Linh, bỏ tao ra!”
Đáp lại anh là gương mặt cười tươi đến hí hửng.

“Mau, bế tao vào tao đang coi phim dở!”
Như quá quen với mọi hành động dở hơi của cô, anh bực mình nhưng vẫn trả lời một cách cực dịu dàng.
“Mày đi ra được thì chạy vào được, đừng có bám lấy tao! Khi nào mày thật sự không đi được thì tao mới bế”
“Vậy để tao chặt chân đi nhá?”
Anh cạn lời, khẽ thở hắt ra xoay lại đóng cửa rồi ôm cô vào nhà.

Rất nhanh anh nhập hội ngồi xem phim cùng cô.

Căn nhà tự nhiên ấm dần lên vì có hơi người, coi phim ma nhưng cô lại nằm cười khúc khích.

Bởi bộ phim kia sớm đã bị gạt sang một bên, cả buổi đấy nó chỉ ngồi kiếm trò trêu chọc anh rồi lăn ra cười.

Vốn đã biết tính con bạn mình không bình thường, anh vỗ mạnh vào đùi cô.
“Bỏ cái chân xuống, cấm gác lên cổ tao.

Ngồi im đây tao đi kiếm gì cho mày ăn.”
Một lúc sau anh mang cho cô một cốc nước cam cùng hai mẩu bánh mì, chờ nó gặm nhấm hai mẩu bánh xong thì cũng quá mười giờ, anh lại lần nữa nhắc nhở.
“Đi ngủ đi con điên!”
“Tao lười đi!”
Anh nửa ngồi nửa quỳ dưới chân cô, ý bảo cô chèo lên để anh cõng lên phòng.

Nhưng tính cách cô lại không đơn giản đến thế.

Được bạn thân cưng chiều cô đâm ra sinh hư bắt đầu làm nũng.
“Mày bế thì tao lên!”
“Mày..!”
Anh lại lần nữa thở hắt ra nhấc bỗng lên rồi ôm lên vai.

Người cô nhỏ nhắn, dễ ôm dễ bế, ấy thế mà lần nào cũng bị anh chê là mập.

Được bế, cô vùi mặt vào cổ anh hít hà, hơi thở cứ liên tục phả đều đều vào cổ.

Anh tuy là là trai nhưng trên người lại luôn toát ra mùi hương đặc trưng, vừa thơm tho vừa dễ chịu.

Thói xấu này của cô cũng được anh nằm rõ trong lòng bàn tay, tuy nhiều lần anh nhắc nhở nhưng đều bị cô bỏ ngoài tai.
“Mày đừng có tăm te cắn tao đấy, hôm bữa mày cắn về nhà bị họ hàng tao trêu mãi, bây giờ đang còn bầm đây này.

Mày mà cắn nữa thì đừng có trách tao!”
Cô siết chặt lấy anh hơn, đôi bông gòn áp sát và khuôn ngực nở nang, sát đến nổi anh có thể cảm nhận được sự mềm mại.


Mặt anh dần chuyển sắc đỏ đến mức muốn rỉ máu, cổ họng dần khô khan mặn đắng, anh khẽ nuốt ngụm nước bọt, yết hầu nhẹ nhàng lên xuống.

Anh sợ rằng bản thân không kiềm chế được mà nuốt trọn con bạn thân ngu ngốc này mất.

Những lời mập mờ phát ra hòng nhắc nhở.
“Mày buông tao ra đi, mẹ mày mà thấy cảnh này là đến tao cũng bị đánh chung đấy!”
Dù sao cô với anh cũng khác giới tính nhau, hai đứa cũng đã bắt đầu lớn rồi không thể cứ mãi như ngày nhỏ được.

Cũng may, bố mẹ cô không có con trai nên quý anh lắm, luôn coi như con trong nhà.

Cô vốn nhỏ hơn anh một tuổi nhưng tính tình lại láu cá, đanh đá.

Từ ngày còn nhỏ đã đánh anh chảy máu mũi, gãy mất hai lần răng.

Cũng nhờ vậy nên hai gia đình mới thân thiết đến bây giờ.

Anh bế cô về phòng đặt cô nằm xuống giường dỗ dành vài câu rồi quay đi.
“Mày đi đâu đấy?”- Cô vội hỏi.
“Tao sang phòng khác ngủ!”
“Ơ…”
Chưa kịp nói hết câu thì anh đã đi mất, đáp lại cô chỉ là tiếng đóng cửa mờ nhạt.

Cô tức giận, không hiểu sao dạo này anh cứ liên tục né tránh cô, bây giờ đến cả ngủ chung cũng không chịu ngủ.

Hồi nhỏ còn cởi chuồng tắm mưa với nhau cơ mà.
Về phần anh, anh vừa ra khỏi cửa phòng từ lập tức nhắm hướng phòng tắm mà chạy.


Trong căn nhà chỉ có hai người, ấy thế mà cô lại không hề có một chút gì gọi là phòng bị với anh, cô tin tưởng thằng bạn thân này đến vậy ư? Giải quyết vấn đề cá nhân xong anh quay về một căn phòng khác để ngủ.
Đang mơ màng trong giấc ngủ, anh cảm thấy có một vật gì đấy đè nặng trên cơ thể.

Nghĩ bóng đè, bất giác anh giật mình tỉnh giấc.

Trên người anh, ngay trong lớp áo là một luồng hơi thở ấm nóng phả ra đều đều.

Anh vội vàng kéo áo ra nhìn, cô đang nằm ngủ ngon lành bên trong, bàn tay bấu chặt lấy lồng ngực anh.

Đôi bông gòn mềm mại cách một lớp vải đang áp sát vào da thịt.

Trời ơi! Ngày hôm nay cô đã tập kích anh bao nhiêu lần rồi? Sao lúc nào cũng đẩy anh vào thế khó xử đến đỏ mặt thế này.
Cô hoàn toàn không ý thức được rằng anh đã lớn, anh cũng là một thằng trai thẳng mà, cũng đã có những thay đổi về mặt sinh lý.

Sao đến bây giờ cô vẫn còn coi anh là thằng nhóc tì của mười năm trước chứ?
Thực tế anh đã từng nghĩ đến việc sẽ dành ra một buổi để dạy lại môn giáo dục giới tính cho cô, nhưng lần nào cũng như lần nào chưa kịp nói xong thì con lợn kia đã lăn ra ngủ, cuối cùng chỉ để lại anh độc thoại một mình.
Hai mặt đỏ nóng lên đến tột độ, đối với anh mà nói việc cô ngủ trên người anh thế này quả thực khó khăn gấp mười lần việc giải trăm câu toán nâng cao.

Cuối cùng với tất cả nghị lực, anh thở hắt ra ôm cô vào lòng rồi nhắm mắt lại.
__còn__.