Bàn Tay Vàng Của Nữ Nhân Khiêm Tốn

Chương 251: Chiêu mộ mai gia




Mai Ngọc Long ứng tiếng rời đi. Sau khi thân ảnh của hắn biến mất sau cánh cửa thư phòng. Mai lão nhân nhìn cây thời gian khép chặt lá trên bàn, khẽ lắc đầu, cười khổ. 

“Hi vọng, tất cả tộc nhân của Mai gia đều có thể hiểu được quyết định này của lão a”.

Mai Ngọc Long sau khi trở lại thư phòng của mình, lập tức cho gọi người, tìm hiểu tin tức của Trần Hiểu My. Sau đó, hắn ngồi xuống bàn bát tiên, tự châm cho mình một tách trà nóng rồi rơi vào lặng im suy nghĩ. 

Lá của cây thời gian khép rồi lại mở. Một đêm thức trắng cứ thế trôi qua.

Lúc mà vị tân gia chủ của Mai Gia này xuất hiện, cả Mai gia trên dưới nhộn nhịp, tất bật kẻ tới người lui. Họ được lệnh của Mai lão nhân, chuẩn bị đại tiệc mừng công sau đấu giá đại hội. Thê tử của hắn là Quách thị đang chỉ huy các tỳ nữ, gương mặt vì mệt mà ửng hồng, nhưng giọng nói vẫn êm dịu, dễ nghe.

Mai Ngọc Long thỉnh an phụ thân buổi sớm, sau thì trở lại thư phòng, chờ các con đến kiểm tra công khóa, bài vở.

Mai Ngọc Long sống hơn nửa đời người. Dưới gối có hai nhi tử, hai nữ nhi. 

Trưởng tử Mai Quốc Phong năm nay cũng hai ba. Bản tính lương thiện, ít nói nhưng mọi việc đều cẩn thận, tỉ mĩ. Năng khiếu luyện khí tuy không quá nổi bật nhưng lại là kiểu người chịu khó, cần cù bù thông minh.

Thứ tử Mai Quốc Vũ thì trái ngược với đại ca. Mặc dù thua đại ca hai tuổi, nhưng hắn lại có năng khiếu luyện khí gần với phụ thân. Nếu như hắn dốc sức nhiều hơn, tương lai chắc chắn có thể trở thành một đại sư không kém gì gia phụ. Tiếc là, Mai Quốc Vũ bản tính hiếu động, thích cười nói huyên thuyên. Bên ngoài luôn một bộ dáng cà lơ phất phơ không nghiêm chỉnh. Là nỗi lo lắng rất lớn của phu thê Mai Ngọc Long hiện tại.

Đại nữ nhi Mai Như Vân – Mười tám tuổi. Là người rất có cá tính. Ngoại hình giống mẫu thân nhưng tính cách lại hệt như Mai Ngọc Long. Quyết đoán, khiêm tốn, làm việc trước sau luôn cân nhắc, suy nghĩ vẹn toàn.

Tiểu nữ nhi Mai Như Nguyệt – Mười lăm tuổi. Ngoan ngoãn, hiền lành, miệng lưỡi trơn tru, rất biết cách dỗ ngọt trưởng bối, là tâm can, bảo bối của cả Mai gia.

(Mymy: Phải nói, Quách thị đúng là một người phụ nữ thành công. Trong cung mệnh có mấy từ: “Ích tử vượng phu”, là một người vợ đảm đang, người mẹ hiền mẫu mực). 

Hai phu thê Mai Ngọc Long nuôi dạy con cái rất tốt. Cha nghiêm khắc, mẹ dịu hiền nhưng chẳng quá cưng chiều. Cách thức giáo dục của Mai gia là biện pháp “Nêu gương”. Trưởng bối làm gương cho vãn bối. 

Mai gia từ xưa đến giờ đều kết hôn rất muộn. Thế nhưng, các nam tử Mai gia đều là những người tuyệt đối chung thủy. Cả đời chỉ có duy nhất một người phụ nữ là thê tử của mình. Vì vậy, đến thời điểm này, cả bốn người con của Mai Ngọc Long đều chưa có chốn có nơi. Nhưng cũng chẳng có người nào phải đối mặt tới vấn đề thúc cưới, thúc gả.

Đây là khác biệt giữa Mai Gia và đại đa số những gia đình giàu có tại Thiên Thu thành. Nhờ vậy, họ có thể phát triển ngày càng vững mạnh. Không gặp phải vấn đề chính, thứ xung đột, phân tranh.

Khi các nhi tử, nhi nữ của Mai Ngọc Long rời khỏi, thời khắc cũng đã trễ. Gia nhân đến, báo là mọi thứ đã sẵn sàng. Hắn giũ trường bào, đứng dậy đến đại sảnh lớn đã bố trí thành phòng tiệc với sức chứa gần trăm người.

Đến tham dự đại hội mừng công hôm nay, ngoài gia đình của Mai Ngọc Long, còn có gia đình của các đường huynh, đường đệ của hắn. Thậm chí, đệ đệ ruột của Mai lão nhân là Mai Thế Hào và Mai Thế Chi cũng có mặt. Hai vị lão nhân này cũng vừa từ thư phòng của Mai Thế Quân đi ra. 

Ba vị lão nhân đứng cạnh nhau, dù trên mặt người nào cũng nhàn nhạt lo âu, nhưng đáy mắt lại hưng phấn, dạt dào hi vọng. Cảm giác mâu thuẫn cực kỳ.

Nhìn thấy Mai Ngọc Long bước tới hành lễ, nhị thúc của hắn là Mai Thế Hào cười ha ha nói. 

- Ngọc Long. Chúc mừng con. Ngôi vị gia chủ giao cho con là hoàn toàn xứng đáng. Chúng ta còn mong đợi con sẽ ra sức kéo theo con tàu của cả gia tộc mình lên một tầm cao mới à nha.

- Nhị thúc quá lời. Nhưng mà con sẽ cố gắng hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình.

Mai Ngọc Long khiêm tốn đáp. Ba vị lão nhân của Mai gia vuốt râu, hài lòng mỉm cười.

Toàn bộ tộc nhân Mai gia có mặt hôm nay cũng hơn tám mươi người. Bao gồm những người thân thuộc cùng chung huyết thống và những gia thần trung tâm, đệ tử nòng cốt của ba huynh đệ Mai lão nhân…

Nam nhân và nữ nhân mặc dù không phân biệt tôn ti, thượng hạ nhưng cũng có bàn tiệc riêng. Khi mọi người vừa ngồi chỗ của mình. Mai Thế Quân bước lên vị trí chủ vị, hùng hổ tuyên bố.

- Mai gia ta bao đời nay đều khiêm tốn, cần cù, nỗ lực. Trải qua thời gian, ngày càng xuất hiện lớp lớp anh tài. Nay, ta tuổi cao, sức yếu, đã đến thời điểm phải lui về. Nên kể từ hôm nay, chức vị Gia chủ Mai Gia sẽ chính thức chuyển giao cho nhi tử của ta là Mai Ngọc Long. Ta mong tất cả mọi người sẽ đoàn kết, ủng hộ tân gia chủ của mình. Chung sức, chung lòng, vì một Mai gia ngày càng phát triển, thịnh vượng.

Mai Thế Quân nói xong thì gọi Mai Ngọc Long tiến lên, trao ngọc bài đại diện cho thân phận gia chủ Mai gia vào tay hắn. Toàn bộ tộc nhân Mai gia lúc này, ngoại trừ phụ thân và các thúc bá của hắn, ai nấy đều ra khỏi chỗ. Quỳ gối dập đầu, ra mắt vị gia chủ mới toanh.

Mai Ngọc Long mời họ đứng dậy, phát biểu đôi lời. Xong, ai nấy lại ngồi vào vị trí của mình trên bàn tiệc. Gia nhân lần lượt dọn đồ ăn lên.

Mai Ngọc Long thân là gia chủ, được ngồi cùng phụ thân và hai vị thúc thúc. Bốn người so với cái bàn tròn rộng lớn thì có vẻ đơn lẻ, quạnh hiu.

Chưa kịp cầm đũa, bên ngoài, đã có một gia nhân vội vã chạy vào trong. Đến bên cạnh Mai Ngọc Long, khom người báo cáo.

- Gia chủ. Ngoài cửa đại môn có một nhóm người muốn vào yết kiến.

- Họ có đưa bái thiếp đến không?

Mai Ngọc Long quay sang hỏi. Mai gia nổi tiếng về luyện khí. Người từ xa đến yết kiến vốn rất bình thường. Nhưng hôm nay là trường hợp đặc biệt, nếu không có chuyện gấp, hắn muốn hẹn khách nhân đến vào lần sau.

Gia nhân nghe vậy, cẩn thận trả lời: Bẩm gia chủ, người đến không có bái thiếp. Nhưng họ nhờ chuyển lời: Chủ nhân mới của Thiên Mộc Sinh đến cửa tạ ơn.

- Có phải đó là một vị cô nương và ba công tử?

Mai Ngọc Long kinh ngạc hỏi lại. Nhận được cái gật đầu khẳng định của gia nhân, hắn vội vã đứng dậy. Ba lão nhân Mai gia biết chuyện, cũng mừng vui không kém. Họ khẩn trương kéo nhau ra đại môn đón người.

…………………………………………………………………….

Chính sảnh của Mai Gia. 

Đoàn người Hiểu My theo chân ba vị lão nhân và Mai Ngọc Long vào trong. Có mặt người ngoài, Mai Thế Quân ngồi ghế chủ vị bên trên. Mai Thế Hào, Mai Thế Chi, Mai Ngọc Long ngồi ở dãy ghế bên trái. 

Bốn người Hiểu My ngồi ở dãy ghế bên phải. Hiểu My cười cười, để cho Lạc Vô Trần chào hỏi với đối phương. Sau đó, mọi người bắt đầu đi vào nội dung chính.

Khúc Văn mang Thiên Mộc Sinh ra đặt lên bàn vuông bên cạnh. Cái bát trơn láng, bóng loáng càng làm nổi bật hình ảnh điêu khắc trên thân. Ngay cả Mai Ngọc Long là người luyện chế ra cũng phải dụi mắt, không thể nào tin được.

Mãi đến khi Khúc Văn lấy một cọng linh dược héo khô từ không gian giới chỉ quăng vào. Chưa đầy vài phút sau, cọng linh dược đã bừng bừng sức sống, tràn ngập sinh cơ thì mấy người Mai Gia mới thừa nhận sự thật này.

- Thiên Mộc Sinh khi đến tay Khúc huynh đệ đã có hình dạng thế này. Cho nên, chúng ta cảm thấy chỉ năm mươi viên tinh hạch cấp chín mà trao đổi được pháp bảo quý giá cỡ này là quá thiệt thòi cho Mai đại sư. Vì thế, hôm nay cố tình tới cảm tạ. Cũng đồng thời chúc mừng Mai thiếu chủ đã nhận chức gia chủ. Hi vọng sẽ không quấy rầy đến giờ phút xum họp của trên dưới Mai gia.

- Không đâu không đâu. Các vị khách quý ghé thăm. Chúng tôi mừng còn không kịp. Còn chuyện trả thêm cho Thiên Sinh Mộc thì không cần đâu. Cái giá năm mươi viên tinh hạch cấp chín lúc trước là đủ rồi. 

Mai Ngọc Long nghe được lời của Lạc Vô Trần thì vội vàng bày tỏ quan điểm của của mình. Hắn còn có ý định muốn quy thuận vào nhóm người này, sao có thể để bọn họ lại tốn hao thêm cho được.

Hiểu My từ nãy vốn chỉ ngồi im lặng, giao hết mọi chuyện cho sư huynh. Cảm thấy bây giờ cũng đến phiên mình ra trận, cho nên cười tươi lên tiếng:

- Mai gia chủ nếu đã hoan nghênh chúng ta đến đây thì cũng phải nể mặt mà nhận ít quà chúc mừng chứ. Xem như là quà gặp mặt mà chúng ta dành tặng cho bằng hữu là được rồi.

Hiểu My nói xong thì khẽ phất tay về hướng bàn vuông bên cạnh Mai Ngọc Long. Một loạt bình bạch ngọc lập tức xuất hiện, khiến cho vị gia chủ mới của đại tộc cùng ba lão nhân cũng phải hoảng hốt, trong lòng gợn sóng không yên.

Chưa kịp thoát khỏi kinh ngạc, đã nghe bên tai giọng nói thanh thoát của nữ nhân. Hiểu My hướng bọn họ lên tiếng:

- Đây là một ít đan dược, xin mọi người nhận lấy. Phù hợp thì tự mình phục dụng, không thì để dành làm phần thưởng cho con cháu trong nhà cũng không sao.

Mai Ngọc Long nhìn chầm chầm vào mười bình bạch ngọc trên mặt bàn. Trên mỗi bình đều có ghi tên và công dụng của đan dược. Hắn sống hơn nửa đời người. Dĩ nhiên hiểu rõ, tại địa ngục Thâm Uyên này, đan dược vô cùng hiếm hoi, đắc đỏ. 

Số đan dược mà Trần cô nương tặng cho Mai gia hắn hôm nay, có thể khiến cho Mai gia như hổ thêm cánh, trân quý thập phần.

Mai Thế Hào, Mai Thế Chi run rẩy cầm từng lọ từng lọ bạch ngọc trên tay. Mỗi một lọ đan dược có mười viên. Thanh Tâm đan, Giải độc đan, Hồi Sinh đan… Thử đổ một viên trên lòng bàn tay, mùi đan dược thoắt cái lan tỏa khắp phòng. Bốn người Mai gia đều cảm nhận trong lòng một hồi mừng vui, kích động.