Bạn Qua Thư Thần Kỳ (Thần Kỳ Bút Hữu)

Chương 64: Pháo hoa




Harry lúc này cũng muốn đứng lên, mục đích ban đầu bọn họ là muốn thu thập dược liệu  trưởng thành, sau đó vui vẻ liền đem chuyện này ném đến sau đầu. “Vậy nhanh đi thôi.” Harry có chút bù đắp nói, Leon nhỏ bé đang làm nũng trực tiếp bị bỏ qua.

“Uhm.” Snape đi lên trước, dùng khí thế dọa Leon chạy tới bên kia, sau đó ý bảo Harry đuổi kịp.

Harry rất chú ý nhận ra thực vật trên đường, mở ra sổ tay chính mình, sau khi tới vườn thảo dược, cậu thực có khả năng nghe theo Snape chỉ thị, hai người đang bắt đầu xử lý Cây Cải Tỏi (Fluxweed) và Cỏ Rối (Knotgrass).

“Severus, những thảo dược này ở bên trong nhà kính cũng không có sao?” Harry vẫn đều có loại nghi hoặc này, dược liệu Độc dược ở nhà kính của giáo sư Sprout, số lượng và chủng loại đều rất nhiều.

“Ta thích chính mình gieo trồng hơn, nhìn thấy chúng từ hạt giống nẩy mầm đến trưởng thành, cắt nhỏ hoặc là ghiền thành bột cuối cùng trở thành Độc dược chất lượng tốt, cái loại cảm giác trọn vẹn làm người khác thỏa mãn này.” Snape nói ra tâm tình của mình với Harry, anh hy vọng Harry có thể hiểu được sự kiên trì này của anh.

“Em có lẽ hiểu được.” Harry lấy tay lau mồ hôi, “Giống như em thích đem nguyên liệu nấu ăn cơ bản nhất làm ra món ăn ngon, nhất là nhìn đến thích đích kín người chừng đích ăn đi, trong lòng sẽ dâng lên một loại cảm giác thành tựu.”

“Hum.” Sau khi Snape rửa sạch sạch bàn tay chính mình, tay nâng lên dùng sức lau vết bùn đất trên mũi thiếu niên một chút, “Nếu em muốn, có thể ở bên cạnh lấy một mảnh đất trồng rau. Ta có thể đem chúng vào trong vòng ma pháp bảo hộ.”

Ánh mắt xanh lục của Harry lập tức sáng lên, “Nhưng em hoàn toàn không hiểu trồng trọt như thế nào.” Sau đó lại nhanh chóng ảm đạm xuống, “Hơn nữa...... Em hiện tại cũng không có tinh lực dư thừa......”

“Sẽ có cơ hội.” Snape nhận lấy thảo dược trong tay Harry, sau đó giúp cậu rửa sạch bàn tay dính đầy bùn đất.

“U u.” Leon không muốn bị bỏ ngoài chen vào giữa hai người, miệng ngậm một gốc cây Pennisetum, hai con mắt màu xanh lam lóe sáng nhìn Harry, như là khẩn cầu.

“Mày muốn ăn cái này?” Harry thấy Leon lấy lòng cọ tay mình, vì thế lấy nét mặt giống vậy quay đầu nhìn về phía Snape.

“Ăn đi, loại cỏ này tác dụng không lớn, ta gieo trồng mục đích là vì sử dụng đặc tính tạo ra môi trường đất trồng thích hợp của nó.” Snape mới vừa nói đồng ý, liền phát hiện Harry chuyên tâm vì vật cưng nhổ cây cỏ đi, ánh mắt anh chạy cái đuôi vẫy không ngừng của Leon, sử dụng Diffindo (cắt xén) bắt đầu lấy vật liệu.

Ăn được cây cỏ ngọt ngào Leon vẫn không nhúc nhích, không nghĩ rằng thân hình màu đen cao lớn đáng sợ muốn bắt nó làm thịt cũng cho cắt cỏ cho nó.

” ừng ực......” Cái bụng của Harry ngửi được hương vị ngọt ngào sau đó cũng kêu to lên, cậu có chút xấu hổ nhìn Snape tựa tiếu phi tiếu, mạnh miệng nói ra, “Giáo sư bụng thầy kêu đó.”

“Hưm?” Snape đến gần thiếu niên, tay đặt ở trên vai Harry, tầm mắt đảo qua cái bụng được che dưới áo choàng đồng phục của cậu, thanh âm trầm thấp nói, “Quả thật là tới thời gian bữa tối rồi.”

” Bọn Hermione hẳn là đã trở lại từ Hogsmeade.” Harry muốn tranh thủ một chút ban đêm tự do chu chính mình.

“Có lẽ.” Snape lấy tịnh chế động, đợi chính Harry mở miệng yêu cầu.

“Cho nên em cần hội hợp với bọn họ.” Harry đánh bạo nói, “Bữa tối là từ gia tinh làm ra, hẳn là không có nguy hiểm.”

“Ta không cảm thấy như vậy.” Snape cầm lấy một cây dược thảo quan sát, “Em có thể cam đoan lúc em rời khỏi dãy bàn  sau đó đoạn đường trở lại tháp Gryffindor này tuyệt đối an toàn?”

“......” Harry im lặng, một lúc lâu sau cuối đầu.”Vậy chúng ta đi Hogsmeade? Nơi đó hiện tại hẳn là không có học trò.”

“Ta cho là em càng thích chính mình tự làm.” Snape hiểu rõ môi cong một chút, “Đối với hương vị buổi chiều hôm nay, ta thực vừa lòng.”

“Hiện tại làm đã không còn kịp rồi.” Harry đanh đá bĩu môi, “Em nghĩ Pipi nhất định vui lòng làm chuyện này.”

“Em đã mời như vậy.” Snape đột nhiên tiến lên, đẩy Leon ra, sau đó đột nhiên cầm cánh tay Harry, “Pipi, mang chúng ta quay về phòng ngủ.”

Giây tiếp theo, Kì lân bị chủ nhân vô tình bỏ rơi tức giận ở vườn thảo dược chạy tới chạy lui cho hả giận, sau đó dùng cái mũi ra sức ủi đi đám Pennisetum, đương nhiên nó rất để tâm không có đụng tới những dược liệu trân quý......

“Thầy nói chính là phòng ngủ?” Harry ngẩng đầu nhìn hướng người lớn tuổi.

“Đúng vậy.” Snape bình tĩnh trả lời.

“Vì sao không phải văn phòng?” Thiếu niên đẩy ra, không hiệu quả.

“Phòng ngủ gần hơn.” Người đàn ông điềm nhiên như không.

“Vậy tại sao chúng ta ở trên giường?” Sư tử nhỏ bắt đầu giương nanh múa vuốt.

“Có lẽ là vì Pipi cảm thấy được rớt xuống nơi này an toàn nhất.” Xà vương trả lời không chê vào đâu được.

“Như vậy xin hỏi thầy có thể đứng lên khỏi người em không!” Một ngày bị đè hai lần Harry không thể nhịn được nữa bạo phát.

“Đương nhiên, chỉ cần hai chân em không siết chặt thắt lưng của ta.” Một ngày được hai lần âu yếm thiếu niên tâm tình Snape rất tôt.

“A! không!” Harry trong lòng hô ‘ nhất định là phương thức Pipi Apparition (độn thổ) không đúng ’, sau đó vội vàng khống chế đôi chân chính mình buông ra, lăn một cái chui ra khỏi thân thể xà vương.

Pipi ở phía sau bức màn hô to ‘ làm tốt lắm! ’, sau đó nhanh chóng để ý ghi nhớ menu chủ nhân Snape gọi.

“Em đi tắm đi, sau bữa tối chúng ta đi một chỗ cuối cùng.” Snape tao nhã phủi bụi đất không tồn tại trên người, sau đó thừa dịp Harry ào phòng rửa mặt liền cho chính mình thi triển thần chú hạ nhiệt độ.

Sau khi ăn xong xúc xích xông khói và cây hạch đào, Harry mới khôi phục bình thường, vừa rồi trong lúc ăn cậu nhiều lần suy nghĩ, tìm một giải thích hợp lý cho tất cả hành vi hôm nay của Severus. Có lẽ là bởi vì lo lắng cậu bị cái chết của Stewart Ackerly làm ảnh hưởng, cũng có thể là lo lắng cạu sa vào trong với thù hận Voldemort mà lạc mất chính mình. Đúng vậy, sau khi cậu có thể hiểu cách thức biểu đạt của người đàn ông không được tự nhiên này, cậu chỉ biết Severus vẫn đối với mình rất tốt.

Nhưng hôm nay cưng chiều cùng bao dung như vậy vẫn là làm cho cậu cảm thấy hoang mang, thực sợ hãi giây tiếp theo sẽ có người đến phá hủy giấc mộng tuyệt vời này.

“Không cần lo lắng.” Snape cảm nhận được tâm tình Harry truyền đến, anh học phương thức biểu đạt của Gryffindor, vuốt bả vai thiếu niên, “Có lẽ lúc có người khác ta sẽ không làm như vậy, nhưng không cần lo lắng, thái độ ta đối với em chưa bao giờ thay đổi.”

Ánh mắt Harry mông lung nhìn bốn phía, không có tiêu cự nhìn chằm chằm hoa văn trên mặt bàn, chợt nghe thấy một giọng nam trầm ổn từ tính nói, “Ta sẽ luôn ở cạnh em, không cần làm lo lắng vô nghĩa.”

“Uhm.” Harry hé miệng cười, sau đó nhảy dựng lên lớn tiếng hoan hô, “Còn chờ cái gì? Chúng ta nhanh đi cảnh điểm cuối cùng đi.”

“Hy vọng em thích.” Snape dẫn Harry xuyên qua thông đạo không người đi vào tháp thiên văn, ngôi sao đầy trời tạo thành hình vẽ đặc biệt, lặng lẽ suy diễn câu chuyện của chúng, hoặc có thể biểu thị cái gì.

“Nói thật, thiên văn học em không giỏi lắm.” Harry tuy rằng rất thích cảnh tượng này, nhưng cậu đối với mã nhân, Sao gì gì đó, thiệt tình không hiểu. “Ngày đó la nam nói sao mai là cái gì đó?”

Ngón tay Snape chỉ tây phương, “Nó là chỉ dẫn trên bầu trời, dù là sáng sớm hay hoàng hôn, sao Mai cùng sao Hôm là đều sáng rực.”

“Chính là hiện tại sáng như vậy, em không phân biệt được.” Harry nhún vai tỏ vẻ bất lực.

Snape  trong long suy nghĩ, năm đó anh không nên tùy tiện tặng gấu bông Muggle cho Harry, mà là phải đặc biệt chọn lựa một hình chiêm tinh cho trẻ nhỏ làm quà tặng. “Xem ra nơi cuối cùng này em không thích.”

“Không có, thật ra em cảm thấy không tệ, gió thổi thực thoải mái.” Ánh mắt Harry lóe sáng.

“Đừng nghĩ ta sẽ đồng ý cho em ra ngoài bay một vòng.” Snape trực tiếp gạt bỏ, “Mang theo ta cũng không được.”

“Thôi, quên đi.” Harry cúi đầu, dựa vào trên vòng bảo hộ hướng ra phía ngoài, sau đó chợt nghe thấy âm thanh Snape đếm thời gian.

“Ba, hai, một. Ngẩng đầu Harry.”

Harry nghe theo ngẩng đầu, nhìn thấy phương hướng Hogsmeade, bên kia ngọn lửa nổi lên bốn phía, giống như bốc cháy. “Chết tiệt, không là Death Eaten tấn công?”

“Không, là cặp song sinh không sợ thiên hạ loạn kia.” Snape nói đến một nửa, bởi vì lúc này ngọn lửa nhảy nhót này từ đỉnh toà nhà bay lên bầu trời, tạo thành một sư tử con hoạt bát cường tráng, nó vui vẻ chạy chung quanh, lúc thì đuổi bướm, lúc thì  đuổi theo cái đuôi. Ước chừng biểu diễn năm phút đồng hồ sau đó hóa thành pháo hoa chói mắt, hợp lại thành một câu chúc phúc.

“Valentine vui vẻ, Harry. Mãi mãi người yêu của em.”

“Này...... Đây là tặng cho em?” Thiếu niên Potter kinh ngạc quay đầu lại, “Là Harry Potter? Không phải Harry khác?”

“Ta nghĩ, không ai thích hợp hơn em.” Snape cười nhẹ sắc mặt và đôi mắt thâm thúy trong khói lửa làm nổi bật càng thêm chói mắt, ” Sức hấp dẫn của Kẻ được chọn không người có thể địch, Hưm?”

“Nói không chính xác là đùa giỡn người ta.” Harry không được tự nhiên nhỏ giọng nói, nhưng khóe miệng mở ra như thế nào đều không khép lại.

Snape  cảm thấy được cặp song sinh rời khỏi Hogwarts sớm là chính xác, bọn họ ở chỗ giúp việc có thiên phú, hiện tại mọi người chính cần loại tươi cười này. Nhìn thấy biểu tình Harry thả lỏng, ít Galleons trong kho bạc này cũng thể hiện giá trị bọn họ.

Trực giác trong lòng Harry đem loại hành vi quá mức phách lối này tính lên đầu ‘bạn trai hiện tại’ Draco, nhất định là muốn dùng phương thức này chứng tỏ cảm tình giữa bọn họ gắn bó không thể phân, là làm cho Voldemort xem. Hơn nữa hình vẽ sư tử quen thuộc kia, chỉ có Prince và thiếu niên tóc bạch kim biết khi thấy qua cậu nhàm chán vẽ.

“Vừa rồi thiết kế sư tử không tệ, bất quá cái đuôi sư tử có chút kỳ quái.” Snape cố ý nói, vừa lòng nhìn Harry nheo lại ánh mắt.

“Hum, đúng vậy, em cũng thấy được không tồi.” Harry thấy cái đuôi nhỏ cũng vễnh lên, giống như trong hình vẽ vẫy trái vẫy phải.

Phía chân trời khôi phục màu sắc hắc ám, Harry vẫn chưa thu hồi  tầm mắt, “Draco ngày mai sẽ trở về sao?”

“Không rõ.” Snape trầm giọng, “En tìm hắn có việc?”

“Không, em chỉ là cảm thấy được có lẽ chúng em phải ngắt quãng sự kết giao vớ vẩn thế này.” Harry nháy mắt mấy cái, “Bất quá cụ thể còn muốn cùng cậu ta thương lượng sau đó sẽ đưa ra quyết định.”