“Khuôn bánh đó được đấy.” Harry cầm lấy hai trái tim đan vào nhau, “Lấy cái này đi, thích hợp cậu và Ron.”
Hermione cột tóc mình thành đuôi ngựa, một bên mở notebook của mình, một bên xem Harry làm Siro chocolate.
“Được rồi, giờ chờ để nguội là xong.” Harry lau mồ hôi, liếm ngón tay dính bột cacao. “Hừm, hương vị không tệ.”
“…… Mình nhất định là đem pháp thuật và nấu ăn kết hợp.” Hermione bắt đầu phân tích nguyên nhân thất bại của mình, tuy rằng cô quả thật không có năng lực sắp xếp cũng là một lý do.
“mình không dùng pháp thuật.” Harry vỗ bả vai cô gái, “Bất quá chúng ta có thể dùng thần chú giữ ấm tăng tiến trình làm nguội.”
Khéo léo thi triển chú làm lạnh, Harry đem chocolate từ khuôn bánh ra. “Muốn nếm thử không?”
Hermione lắc đầu, dùng thìa phết một chút chocolate còn sót lại từ khuôn bánh để nếm, hương vị ngon hơn rất nhiều so với cô làm.
“Hiện tại mình ở đây làm, có chỗ nào không đúng cậu nói cho mình biết.” Cô nàng làm một động tác cổ vũ sĩ khí, sau đó bắt đầu can đảm làm thử.
Kết quả cuối cùng, là các gia tinh nhiệt tình làm việc đều buồn bực, phòng bếp bị phá hỏng. Bất quá cũng may, cô gái ấy náy dùng pháp thuật hỗ trợ sửa sang lại, hơn nữa thành phẩm cuối cùng là làm ra.
“Mình tin tưởng Ron nhất định thích ăn chocolate tẩm rượu này.” Harry thành thật khen ngợi nói, cậu lặng lẽ đấm bả vai mình, vì làm mẫu cho Hermione, cậu làm không ít loại chocolate.
“Như vậy ngày mai cậu cũng có quà tặng! Mình tin Malfoy nhất định sẽ vui mừng.” Hermione cầm bánh chocolate gói lại cuối cùng là khôi phục bình thường, “Đã đến thời gian ăn trưa, chúng ta đi nhanh đi.”
Harry nhìn lại vẫn có thể nhìn ra cảnh hỗn độn ở một góc phòng bếp, có chút bất đắc dĩ dung thần chú mở rộng cái túi đem vài loại chocolate mình làm đóng gói bỏ vào.
“Harry.” Hai người mới vừa đi ra phòng bếp, liền đụng phải phần lớn Slytherin đang chuẩn bị đi ăn trưa.
“Chào, Zabini.” Harry nghi hoặc nhìn đối phương, tuy rằng vì Draco hai người hơi chút quen biết, nhưng cũng không quan hệ tốt đến mức gặp mặt liền chào hỏi. “Cũng là đi ăn trưa sao?”
“Đúng vậy, đây là……” Blaise cáo già nhướn mắt, nhìn thấy trong tay Hermione ôm hộp quà, lập tức hiểu được A một tiếng, “Phải đi làm chocolate cho Draco sao? Cậu thật tốt.”
Harry trực giác xuất hiện, bờm sư tử đều dựng lên, bản năng phản kích, “Bởi vì Draco nói thích tôi tự tay làm gì đó.”
“Ha ha.” Blaise miệng nói đáng tiếc, sau đó dẫn phía sau vài lớp dưới bước đi, hai nhóc năm nhất theo sát phía sau nhìn Harry lễ phép gật đầu chào, sau đó mặt đỏ chạy đi.
“Hắn tới làm gì?” Harry quay đầu hỏi Hermione.
“Có lẽ…… Là tới khiêu khích bạn trai của bạn thân?” Hermione nghĩ nói, “năm học này bởi vì chuyện Malfoy cha bị bỏ tù, rất nhiều Slytherin đều xa lánh hắn, mà học kỳ này hắn trở thành gia chủ, bọn họ tự nhiên lại khôi phục hữu nghị.”
“Mình hiện tại chỉ muốn biết hắn nói đáng tiếc là ý gì.” Harry có loại dự cảm bất hảo, sau đó vừa tiến vào đại sảnh, liền nhìn thấy Ron ngoắc bọn họ.
“Harry, cậu có biết Malfoy đi Đức không?” Ron chăm chú để ý biểu tình Harry.
“Không biết, ngày hôm qua lúc tạm biệt cậu ta cũng không nói gì.” Harry hoàn toàn không có phát giác các bạn cậu đều đầy mặt lo lắng nhìn mình.
“À…… Có lẽ hắn gấp quá.” Ron đem Harry kéo xuống chỗ ngồi, miệng không đúng tâm biện giải cho đối thủ một mất một còn, “Hôm nay lúc bữa sáng, Malfoy nhận được bưu kiện khẩn cấp của Bộ Pháp thuật, sau đó đến chỗ này hỏi mình cậu đi đâu, mình nói không biết. Sau lại hắn bỏ chạy đến chỗ Snape xin phép, trực tiếp thông qua lò sưởi âm tường ở văn phòng rời khỏi trường học.”
“Có lẽ là Nhà cậu ta xảy ra chuyện gì?” Harry đoán, Bộ Pháp thuật triệu hồi chỉ có thể có thể là việc gia tộc.
“Sau đó bên Slytherin truyền đến tin tức nói, sản nghiệp Nhà Malfoy tại Đức bị tấn công, nhân viên bị thương không ít, bên Đức yêu cầu gia chủ phải ra mặt giải quyết.” Ron lục trí nhớ đem điều mình biết đều nói ra, “Sau lại còn nghe nói ba kẻ này và ba tên trước đó giết chết Bà Malfoy cùng là một, rất nhiều thành viên bọn chúng ở thời điểm Malfoy con được cứu bị Bellatrix giết chết, lần này là trả thù.”
Harry cảm giác năm nay Draco thật là xui xẻo, chờ hắn trở về xem chừng sắc mặt sẽ càng không tốt.
“Harry, Malfoy ngày mai không ở đây, cậu chuẩn bị làm thế nào?” Ron dùng khóe mắt luớt qua chung quanh nhóm nữ sinh nóng lòng muốn thử, không biết từ khi nào, Hogwarts bắt đầu có một tin nhảm được loan đi xuất hiện, ‘Cùng Kẻ được chọn hẹn hò, có thể nhận được vận may của đối phương’ cách nói này khiến các cô gái thành quái dị.
“Này Harry.” Vẫn không chịu hết hy vọng với Harry Potter bạn gái cũ Cho Chang đi tới phía trước dãy bàn Gryffindor, “Ngày mai cậu có thể cùng mình đi dạo ở Hogsmeade không? Nghe nói chỗ đó có tổ chức vũ hội.”
Harry nhìn cô gái, lập tức liền hiểu được vé vào cửa trước đó chính là cô đưa, “Thành thật xin lỗi, ngày mai mình có cuộc hẹn khác.”
“Như thế nào có thể!?” Cho Chang giật mình nói, cô tin toàn bộ nữ sinh Hogwarts, trừ bỏ hắn bên người cô gái biết N thứ chán ghét kia, không có người thân thiết với Harry! “Là ai!”
Harry chân mày cau lại, cậu cảm giác cô gái hoàn toàn thay đổi, giống như đã hoàn toàn từ trên người cô tìm được hình dáng cô gái say đắm lúc trước, “Tôi nghĩ – việc này không liên quan tới cậu.” Harry đứng lên, cũng không muốn tiếp tục ăn, vẫy tay tạm biệt Ron và Hermione để bọn họ không cần lo lắng, trực tiếp trước mắt bao người rời khỏi, rốt cuộc không nhìn Cho Chang một cái.
Thời điểm Harry đi ngang qua bên người Cho Chang nắm lấy khuỷu tay thiếu niên, sau đó lớn tiếng khóc ồ lên, giáo sư Flitwick vội vàng chạy lên, giáo sư Sprout cũng đau lòng đi lại. Harry nhìn đôi mắt thờ ơ lạnh nhạt của Snape giáo sư, khóe miệng có chút lạnh lùng cong lên, cổ tay run lên, một vô thanh chú xuất hiện, hoàn hảo khống chế vị trí chỗ cô gái nắm lấy tay cậu. Sau đó ưu nhã khom người chào hai vị giáo sư chạy tới, đi ra cửa lớn.
Ban đầu Harry đã khó chịu, đã có chút lãnh đạm cự tuyệt, sau đó lại dùng vô thanh chú thoát khỏi hành vi cưỡng bức, giống như một cái tát vào mặt kẻ gây rối. Mọi người dường như nhìn thấy không phải vị cứu tinh Gryffindor hoạt bát, mà là một Slytherin cao ngạo. Trên người Harry tỏa ra khí thế, khiến long người có chút hoang mang hoàn toàn bình tĩnh xuống.
Tuy rằng Ron cảm giác cô gái bị anh em làm lạnh có điểm đáng thương, nhưng càng lo lắng tâm tình Harry thay đổi có liên quan việc học tập Pháp thuật hắc ám hoặc là lễ Valentine bị leo cây.
Chỉ có Hermione nhìn diễn cảm tan vỡ trên mặt Cho Chang, dường như đăm chiêu nhìn vài Ravenclaw chạy tới an ủi bên người cô.
“Severus, thầy đi giám hộ Harry đi, thằng bé liền như vậy đi ra ngoài……” giáo sư McGonagall làm phó hiệu trưởng, tất yếu ngồi ở lễ đường để ý bọn nhỏ hiếu động này.
Snape gật đầu, vài vị giáo sư chú ý cũng rời khỏi.
“Làm sao vậy?” Không cần cố ý tìm kiếm, Snape trực tiếp đi hướng hồ Đen, thời điểm anh đến Hogwarts, liền thích tới nơi thanh tĩnh này trốn, chỉ là không nghĩ tới Harry cũng thích nơi này như vậy.
“Em vừa rồi cảm xúc thực không thoải mái.” Tay Harry nắm đũa phéo có một chút run rẩy, “Cảm giác nóng nảy muốn hủy diệt. Hơn nữa em cuối cùng cảm giác Cho Chang ý đồ dùng Imperio với em, nhưng cô ta vốn không có cầm đũa phép.”
“Ta không cảm thấy trò ấy có thể học được Imperio vô thanh vô trượng.” Snape đi đến bên người Harry ngồi xuống, anh che dấu lo lắng trong lòng, vẫy tay đem khu vực này bảo vệ lại, “Đưa tay cho ta.”
Harry nghe lời đưa tay cho người đàn ông, sau đó mặc cho đối phương tiến vào đầu óc cậu, Harry có thể cảm giác được, phòng hộ tầng của mình có một chỗ nào đó bị suy yếu, mà lúc này Severus đang tại giúp cậu sửa lại.
“Hiện tại có tốt không?” Snape thấy Harry gật đầu, mới buông xuống lo lắng. Gần đây thừa dịp thời điểm dạy học buổi tối, anh sẽ bên trong Độc dược bổ sung Pháp lực của Harry thêm một vài thứ, tuyệt đối vô hại với thân thể, bạch ma pháp thuần khiết, tăng thêm năng lực nhận biết pháp thuật của cậu, đồng thời áp chế mảnh hồn của Voldemort, giảm bớt ảnh hưởng của nó.
Nhưng xem biểu hiện hôm nay của Harry, mảnh hồn tàn tạ này cảm nhận được uy hiếp đang có ý đồ phản kháng, chứng minh anh lựa chọn phương pháp này chính xác.
“Có thể liên quan đến việc học Pháp thuật Hắc ám hay không? Em gần đây cảm giác có chút…… Khống chế không được nóng nảy, thường phải dùng Occlumency mới ổn định.” Harry thất bại nói, cậu nhớ rõ Prince cảnh cáo, cậu không thể một mình học Pháp thuật Hắc ám, mà trước mắt Slytherin cũng nói, không có anh đồng hành, không được một mình luyện tập.
“Có ảnh hưởng nhất định.” Snape cau mày suy nghĩ, anh chỉ lo lắng Pháp thuật Hắc ám đối với đòi hỏi cảm xúc có thể sẽ ảnh hưởng tâm tính Harry, lại chưa từng lo lắng chúng có thể cùng mảnh hồn trong cơ thể thiếu niên sinh ra hỗ trợ lẫn nhau hay không. “Vậy em còn muốn tiếp tục Pháp thuật Hắc ám sao?”
“Muốn.” Harry ăn nói mạnh mẽ, “Nếu chỉ có biến thành một kẻ điên mới có thể giết chết hắn, em đồng ý. Chỉ là mong thầy sau đó giết em.”
Snape trước đó đã biết đáp án của Harry, thế nhưng vẫn vì quyết định này của thiếu niên mà đau lòng, “Không như vậy, hắn điên cuồng là vì hắn phân tách linh hồn, ngay cả một người bình thường cũng không phải, làm sao có thể duy trì lý trí? Em và hắn hoàn toàn khác nhau.”
Lòng Harry được Snape trấn an, năm trước cậu cảm thấy sợ hãi khi chính mình biến thành một con rắn bò lên cắn Dumbledore, và hôm nay cậu cũng hoảng sợ khi đáy lòng kêu gào dùng Diffindo với Cho Chang, cậu biết chính mình và Voldemort hoàn toàn khác nhau. Nhưng bọn họ lại giống nhau như vậy.
“Nếu em thật sự bị hắc ám nuốt chửng, thầy cứ giết em đi Severus, em tình nguyện chết ở trên tay thầy.” Harry đùa giỡn nói, “Hoặc là cho em một lọ độc dược mùi vị không tệ? Vị Táo cũng rất ngon.”