Biên tập: Nu ♥ Mimi
Chỉnh sửa: Mimi ♥ Nu
Chương 55: Gần hơn một chút
Máy bay Pháp khác với các hãng khác, khi cất cánh và hạ cánh đều yêu cầu phải che cửa sổ đi. Vì thế cho tới khi máy bay lên cao, tôi mới nhìn thấy những ánh đèn đường thành phố ở 2.700 mét bên dưới, giống như dải thiên hà cách xa hàng triệu năm ánh sáng. Cơ trưởng cùng trưởng phi hành đoàn thông báo bằng tiếng Anh và tiếng Pháp, khi nói “Điểm đến của chuyến bay này là New York”, vì khẩu âm hay vì một lí do nào đó, mà thành phố mà tôi đã làm việc cư trú được gần hai năm, thậm chí còn muốn định cư ở lại, nghe tên có gì đó xa lạ quá.
“Giống như đã xa mấy năm vậy.” Tôi nói với Lyle. <!-- m --><!-- m -->
“Du lịch chính là như vậy đấy. Về sau có cơ hội, chúng mình có thể ở lâu hơn một chút.” Anh trả lời. Khi tiếp viên hàng không đi qua, anh thay tôi gọi một ly nước chanh, nhưng tôi không hề muốn uống, sau khi qua thời kì nôn nghén, cảm giác ngon miệng dường như chưa khôi phục lại.
Anh giúp tôi hạ lưng ghế xuống, đắp một chiếc chăn mỏng màu đỏ cho tôi, tôi nằm xuống, nghiêng người nhìn anh hỏi:“Sau khi trở về, em phải làm những gì?”
“Em đang đang đề cập tới chuyện gì vậy?” Anh khẽ cười.
“Chính là những việc một bà chủ gia đình phải làm ấy?” Tôi cười tiếp tục:“Em không phải giúp anh ủi đồ lót đấy chứ? Mỗi tuần phải nấu cơm mấy lần?……” <!-- m --><!-- m -->
Anh dùng một động tác cắt ngang vấn đề của tôi – đưa tay ra gạt những sợi tóc rối trên mặt tôi sang bên, có vài cọng tóc vẫn không nghe lời, anh tiến sát lại, dùng môi ngậm lấy. Những động tác như vậy luôn khiến trái tim tôi nóng lên. Tôi đột nhiên nảy ra một vài kế hoạch, có thể nói là những dự tính chớp nhoáng, nhưng lại vô cùng phấn khởi, xúc động muốn lập tức đi làm ngay, phòng khách gọn gàng ngăn nắp, bữa tối trên bàn, những ngọn đèn ấm áp trong phòng ngủ, một bức tranh với những hình ảnh kiểu mẫu về một gia đình hạnh phúc nối tiếp nhau xuất hiện trước mắt tôi. Sau khi mang thai, tôi lần đầu tiên tinh thần phấn chấn đến mức thực sự muốn nghiêm túc làm một việc gì đó, thậm chí so với trước đây khi còn đi học hay đi làm còn nghiêm túc hơn, là vì anh, vì đứa bé và vì gia đình nhỏ này.
Sáu tiếng sau, máy bay hạ cánh xuống New York. Caresse theo thường lệ lại ngủ hai ba ngày, vẫn không nhúc nhích. Còn tôi cũng giống như lần trước nghiêm trọng hóa vấn đề chạy đi tìm Bác sĩ, cho đến khi kiểm tra xác nhận tim thai vẫn binh yên vô sự, mới yên lòng. <!-- m --><!-- m -->
Sau đó, cho dù là quen hay không quen, cũng không đòi hỏi gì hơn, cuộc sống hôn nhân, vượt ra ngoài những gì tôi mong đợi, bắt đầu. Kỳ quái là, ấn tượng ban đầu của tôi đối với cuộc sống mới này đến từ một vài con số: Diện tích nhà mới ước chừng phải gấp mười lần căn hộ tôi thuê ngày trước, giá cả không rõ, chỉ biết là phí quản lý chung cư gấp năm lần ba tháng tiền thuê nhà trước đây của tôi. Phígiặt là quần áo thậm chí còn cao hơn cả giá tiền quần áo của tôi……