Bàn Long

Chương 676: Thiên phú thần thông




Ở chiến trường vị diện sáu mươi mốt năm, Lâm Lôi đã sâu sắc cảm nhận được nguy hiểm trong đó. Nếu chỉ dựa vào sức lực của mình, muốn thu được đủ quân công, lại muốn bảo trụ được tính mạng, khó khăn quá cao! Nhưng bây giờ đã gia nhập vào liệp sát tiểu đội của Lôi Tư Tinh, Lâm Lôi cũng có thể thở phào một hơi.
"Bây giờ mới nói rõ! Đi nào, trước hết chúng ta tìm một chỗ để chuẩn bị nghỉ ngơi". Lôi Tư Tinh cười nói.
Đại hán trông như thiết tháp bên cạnh Lôi Tư Tinh vẫn không nói một lời, lập tức đi theo.
"Lôi Tư Tinh này đã làm luyện ngục thống lĩnh từ rất lâu, có thể khiến Bổn Phỉ Nhĩ Đức sợ hãi thối lui!" Lâm Lôi trong lòng đã khẳng định được thực lực của Lôi Tư Tinh, "Hơn nữa, trong tài liệu mà Bối Lỗ đặc cấp cho, miêu tả về Lôi Tư Tinh rất kỹ. Lôi Tư Tinh trong các luyện ngục thống lĩnh, tuyệt đối bài danh trong năm người mạnh nhất".
Lôi Tư Tinh có danh tiếng rất lớn.
Bản thân thực lực đã mạnh, mẫu thân hắn lại là Tử Kinh chủ thần!
"Lão Đại, từ nay về sau chúng ta chắc ung dung thoải mái rồi, có lẽ sẽ dễ dàng lấy được quân công đây". Bối Bối nở nụ cười, vừa lật tay đã thấy cầm một thuỷ quả màu đỏ, đưa lên miệng cắn một miếng lớn. Lôi Tư Tinh bên cạnh hếch mũi lên ngửi một hơi, quay đầu nhìn Bối Bối, lập tức nở nụ cười: "Bối Bối đúng không? Quả này tựa hồ ăn cũng ngon đấy, cho ta một quả đi".
"Cầm lấy này". Bối Bối tỏ ra rất hào phóng, trong tay lấy ra một thuỷ quả, ném về phía Lôi Tư Tinh.
Lôi Tư Tinh con mắt sáng ngời, sau khi tiếp lấy lập tức cắn một miếng, rồi gật đầu khen: "Rất giòn, vị lại ngon, ăn vào thấy thực thoải mái. Cảm ơn, huynh đệ". Vừa nói Lôi Tư Tinh vừa đưa tay ra, trên đó xuất hiện một thuỷ quả màu tím, "Đây là thứ ta thích ăn nhất, chỉ ở Tính Mạng chí cao vị diện mới có, ngươi cũng nếm thử xem".
Bối Bối cùng Lôi Tư Tinh hai người đều có tâm tính trẻ con, trong chốc lát quan hệ giữa hai người đã có vẻ rất thân thiết.
Lâm Lôi lắc đầu cười xuất phát, gã thiết tháp đại hán nọ vẫn trầm mặc theo sau.
"Hê, Lôi Tư Tinh. Ta không phải là nói khoác với ngươi, với thiên phú thần thông của ta thì, hừ hừ". Bối Bối thực ra đang khoác lác cùng Lôi Tư Tinh.
"Của ngươi lợi hại, của ta cũng không yếu đâu". Lôi Tư Tinh tự tin nói, "Bất quá, Bối Bối, ta cũng nên nhắc nhở ngươi, ngươi ngàn vạn lần đừng thi triển thiên phú thần thông đối với ta. Ta từng nghe mẫu thân nói, thiên phú thần thông của Phệ thần thử các ngươi phi thường nghịch thiên. Trừ phi sở hữu linh hồn phòng ngự chủ thần khí, hoặc là đạt tới Đại viên mãn, nếu không thì không có cách nào để ngăn cản".
"Yên tâm đi". Bối Bối cười nói, "Chúng ta cùng một đội mà".
Lâm Lôi nghe vậy trong lòng chợt động, Lôi Tư Tinh này tựa hồ có chút sợ hãi thiên phú thần thông của Bối Bối.
Lôi tư Tinh cắn một miếng thuỷ quả, bất đắc dĩ nói: "Lôi Tư Tinh ta vốn cực am hiểu về linh hồn, cho dù là Đại viên mãn thượng vị thần dùng linh hồn công kích ta cũng không sợ. Nhưng với Phệ thần của Bối Bối ngươi, ta cũng không có biện pháp. Một chiêu này của ngươi, tuyệt đối là linh hồn công kích cực mạnh trong số các thượng vị thần!"
Lâm Lôi cũng cười, những lời này của Lôi Tư Tinh rất có đạo lý.
Một chiêu của Bối Bối, thôn phệ thần cách, diệt sát linh hồn, đích xác là cực mạnh linh hồn công kích. "Dựa theo mẫu thân ta nói, nói về tính cực đoan đáng sợ của thần thú thiên phú thần thông, thì Bối Bối, Phệ thần của các ngươi được tính là một! Ngoài ra còn có Thanh Long, Chu Tước tứ đại thần thú năm xưa! Thiên phú thần thông của họ cũng cực đoan đáng sợ! Tại Tính Mạng chí cao vị diện, cây Sinh Mệnh cổ thụ nọ cũng rất biến thái ..., còn có Minh Giới U Minh quả thụ, còn có ... Bất quá, những siêu biến thái thần thú này phần lớn đều thành chủ thần". Lôi Tư Tinh thở dài.
Thần thú, cũng phân thành nhiều đẳng cấp.
Như Phệ thần thử, đó là loại đứng đầu, U Minh quả thụ cũng xem như vậy. Thiên phú thần thông của những thần thú này, tất cả đều rất nghịch thiên.
"Hê, các thần thú lợi hại ra sao, nói ta nghe chút". Bối Bối hưng phấn đề nghị.
Lâm Lôi cũng cảm thấy hứng thú.
Mặc dù đang ở trên chiến trường vị diện, nhưng bốn người vẫn rất phóng túng. Lâm Lôi cùng thiết tháp đại hán cũng có chút chú ý quan sát bốn phía, có điều, hiển nhiên không có ai lại vô tri đi đối phó với bốn người Lâm Lôi.
"Nói về công kích, trong tứ thần thú thì thiên phú thần thông của Bạch Hổ so với Phệ thần các ngươi còn mạnh hơn". Lôi Tư Tinh thở dài cảm thán, "Mẫu thân ta nói, tứ thần thú liên thủ, bốn loại thiên phú thần thông kết hợp thi triển, cực kì nghịch thiên! Trong các chủ thần, cũng là một nhóm cực mạnh. Thế nhưng, bọn họ giờ đây đều đã suy sụp. Thực đáng tiếc!"
Lâm Lôi chấn kinh.
Tứ thần thú Bạch Hổ thiên phú thần thông so với Phệ thần thử còn mạnh hơn? Chỉ tiếc là mình không có khả năng thấy được nữa. Dẫu sao, trong số hậu nhân của tứ thần thú, không có một ai là thần thú thực sự, tất cả đều chỉ là ẩn chứa một phần huyết mạch mà thôi. Cho dù có thiên phú thần thông, cũng là thông qua tông từ tẩy lễ mà khai phát xuất ra, uy lực so với lão tổ tông năm xưa còn kém rất xa.
"So với Phệ thần thử ta còn lợi hại hơn sao?" Bối Bối nói thầm, có vẻ không cam lòng.
Lôi Tư Tinh cười rộ lên: "Chủ thần có tất cả bảy mươi bảy vị, trong đó một bộ phận là thần thú! Những thần thú này cơ hồ đều độc nhất vô nhị! Ngươi chưa nhìn thấy bọn họ ra tay thôi. Cho dù bình thường ra tay, họ căn bản cũng không cần vận dụng thiên phú thần thông, nên ngươi đương nhiên không biết thiên phú thần thông của bọn họ lợi hại ra sao. Đương nhiên ..., tứ đại thiên phú thần thông của tứ thần thú kết hợp thi triển, là thần thông cực mạnh, về điểm ấy không cần nghi ngờ".
Đang lúc tuỳ ý nói chuyện, phía trước chợt xuất hiện một ngọn núi thấp nhỏ.
"A Hồng, mau làm một cái huyệt động đi". Lôi Tư Tinh nói.
"Được". Tráng hán kia rốt cục cũng mở miệng.
Lâm Lôi không khỏi nhìn lại, chỉ thấy gã tráng hán trầm mặc này đi tới bên sườn của toà núi nhỏ chỉ cao chừng vài trăm thước, bàn tay phải to như cái quạt đưa về phía trước. Ngay tức khắc, một mặt vách núi chợt biến thành linh động như chất lỏng, những tảng đá từ trong núi giống như dòng nước chậm rãi chảy ra phía ngoài.
Trong chớp mắt ...
Liền hình thành một huyệt động thẳng tắp, thậm chí bên trong vách huyệt động còn có điêu khắc hoa văn.
"Đây là chiêu gì vậy?" Lâm Lôi cùng Bối Bối trợn mắt há mồm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
"Đừng giật mình". Lôi Tư Tinh đắc ý cười, lập tức đi nhanh vào bên trong huyệt động, tráng hán kia cũng theo sau Lôi Tư Tinh đi vào.
"Gã đại hán này, cũng rất thần bí cường đại a". Lâm Lôi trong lòng cảm thán, gã đại hán này trong tài liệu Lâm Lôi lấy từ chỗ Bối Lỗ Đặc, không hiểu sao chẳng có một chút giới thiệu đến.
"Rầm!"
Sau khi Lâm Lôi bọn họ tiến vào huyệt động không lâu, tại hành lang huyệt động hạ xuống một phiến đá lớn, trực tiếp đem huyệt động phong kín với bên ngoài, bên trong động chia làm mấy gian phòng độc lập.
"Thế nào, bị một chiêu này của A Hồng chấn nhiếp sao?" Lôi Tư Tinh ngồi xuống cạnh chiếc bàn đá ở trong phòng khách, cười nói "Ta chính thức giới thiệu với các ngươi một chút. A Hồng, hắn tên là Lôi Hồng Liệt Nham, là huynh đệ tốt nhất của ta, cũng là sứ giả được mẫu thân ta tín nhiệm nhất. Đừng thấy hắn luôn im lặng mà nhầm, thực ra trong lòng hắn cái gì cũng đều hiểu cả".
Gã đại hán giống như thiết tháp này, trên mặt cũng khó mà nở được nụ cười.
Lôi Hồng Liệt Nham?
Lâm Lôi liếc mắt nhìn hắn một cái, cười nói: "Lâm Lôi Ba Lỗ Khắc".
"Xin chào, Lâm Lôi". Âm thanh như tiếng sấm từ trong yết hầu Lôi Hồng vang lên, âm thanh này thậm chí còn sinh ra vang vọng trong lồng ngực hắn.
"Ha ha, từ hôm nay, liệp sát tiểu đội của chúng ta thực lực đại tăng". Lôi Tư Tinh hưng phấn vỗ xuống bàn, "Bối Bối, thiên phú thần thông Phệ thần của ngươi tuyệt đối là công kích sắc bén nhất trong tiểu đội chúng ta. Lâm Lôi, uy lực thiên phú thần thông của ngươi thế nào? Có mấy phần uy lực so với thần thú Thanh Long?"
Lâm Lôi cười nói: "Mấy phần uy lực thì ta không biết, nhưng thiên phú thần thông của ta có thể khiến cho thời gian lưu tốc của đối phương chậm đi mấy chục lần".
"Tốt, ha ha, thực sự là rất tốt!" Lôi Tư Tinh hưng phấn đứng lên, hai mắt phát ra tử quang.
"Lợi hại". Gã thiết tháp đại hán Lôi Hồng cũng trầm thấp nói.
"Lâm Lôi, có một chiêu này của ngươi, sau này liệp sát tiểu đội của chúng ta càng trở lên cường đại hơn". Lôi Tư Tinh rất hưng phấn.
Lôi Tư Tinh chợt tỏ ra phẫn nộ, bất bình nói: "Thực khiến cho người ta phải phát hoả, nhiều năm qua tại vị diện chiến trường, ta cùng Lôi Hồng gặp được không ít thống lĩnh. Chỉ là bọn chúng đánh không lại chúng ta bèn lập tức chạy trốn. Cho dù ta sử dụng Tử tinh không gian, nhưng nếu đối phương chỉ một lòng muốn chạy trốn, ta cũng ngăn lại không được. Sau này nếu trong lúc mấu chốt có ngươi thi triển thiên phú thần thông, sau đó Lôi Hồng công kích, vậy tuyệt đối có khả năng giết chết đối phương".
Lâm Lôi không khỏi nở nụ cười.
Kỳ thực nói về thiên phú thần thông, hắn cùng Bối Bối đều rất lợi hại. Nhược điểm duy nhất, đó là năng lực thực sự của bản thân còn yếu, phòng ngự hay công kích đều không đủ. Nhưng bây giờ, sau khi gia nhập tiểu đội, đã có thể bổ sung ưu nhược điểm cho nhau.
"Ha ha, có thêm hai người các ngươi, liệp sát tiểu đội chúng ta tuyệt đối có thể quét ngang chiến trường vị diện! Chỉ cần kẻ nào tới gần chúng ta, ở trong phạm vi thi triển thiên phú thần thông của Lâm Lôi ngươi thì bọn chúng coi như xong rồi". Lôi Tư Tinh rất vui vẻ, kỳ thực đầu tiên hắn chỉ coi trọng thiên phú thần thông của Bối Bối, có điều lúc trước quen biết qua Lâm Lôi nên mới mời Lâm Lôi hai người gia nhập.
Nhưng bây giờ hắn phát hiện ra, thiên phú thần thông của Lâm Lôi tại chiến trường vị diện, lại là loại chiêu thức phụ trợ tốt nhất.
Chiến trường vị diện kéo dài tới ngàn năm, Lâm Lôi bọn họ cũng không vội vàng, nghỉ ngơi trong huyệt động ba ngày rồi mới xuất phát. Trong ba ngày này, Lâm Lôi cũng từ Lôi Tư Tinh biết được một ít sự tình về các thống lĩnh tại chiến trường vị diện.
"Tại chiến trường vị diện, có mấy người có đủ dũng khí quét ngang đánh thẳng? Có dũng khí làm như vậy, đều là người có thực lực đủ mạnh mẽ, nếu không đúng là tự đập đầu vào đá".
"Mà những kẻ thống lĩnh thực lực yếu ớt, đều là đám sợ chết giảo hoạt. Hoặc là ẩn nấp không dám hiện thân, để tử thần khôi lỗi ra bên ngoài điều tra tình huống, gặp phải kẻ yếu thì chiến đấu, gặp kẻ mạnh lại không dám ra".
"Đương nhiên, số đông nhất là chọn hình thành một tiểu đội, hoặc là hai người, hoặc là ba người, thậm chí có khi tới bốn năm người. Điều quan trọng nhất để hình thành một tiểu đội - đó là tín nhiệm lẫn nhau. Nếu không, thành viên trong tiểu đội đột nhiên trở mặt chém giết với nhau, vậy thì nguy rồi".
"Lâm Lôi, Bối Bối, mục tiêu của chúng ta tại chiến trường vị diện, đó là các tiểu đội khác. Còn về những kẻ độc hành? Ha ha, kẻ mạnh, chúng ta giết không nổi, kẻ yếu, đều trốn tránh không dám hiện thân. Rất khó để giết những kẻ độc hành. Tốt nhất là cùng tiểu đội khác quần chiến, mặc dù rất kịch liệt, nhưng cũng dễ dàng lấy được huy chương".
Lôi Tư Tinh cùng bọn Lâm Lôi nói đến rất nhiều tin tức. Lâm Lôi cũng đã hiểu được, như bọn họ lúc trước ẩn nấp chờ đợi, hiệu suất cực thấp. Bởi vì những kẻ đủ dũng khí độc hành đều rất mạnh, lần trước may mắn có thiên phú thần thông của Bối Bối, mới giết chết được Lang Tư Lạc! Nếu không, ngay cả một khối huy chương cũng không đến được tay Lâm Lôi bọn họ.
Lâm Lôi, Bối Bối, Lôi Tư Tinh cùng gã Lôi Hông luôn trầm mặc tiếp tục phi hành.
"Ha ha, với bộ dáng bốn người chúng ta, số người có thể nhận ra cực ít. Như vậy sẽ dễ dàng hấp dẫn được cá lớn đến". Lôi Tư Tinh cười nói, "Lâm Lôi, khi nào địch nhân tới gần một khoảng cách nhất định, ngươi chỉ có một nhiệm vụ - thi triển thiên phú thần thông, để cho hắn không thể lập tức trốn thoát được. Còn lại chuyện giết người, giao cho chúng ta".
"Biết rồi". Lâm Lôi lạnh nhạt cười.
Lâm Lôi cũng phải thừa nhận, linh hồn công kích của mình trong các cường giả cấp bậc thống lĩnh chỉ có thể tính là rất bình thường. Khi cùng Bối Bối ở một chỗ, Lâm Lôi cũng phối hợp với Bối Bối như vậy.
"Rất khó gặp được người a". Bối Bối nhìn xung quanh, thì thầm nói.
Chiến trường vị diện vĩnh viễn như vậy, thê lương lạnh lẽo, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy không gian loạn lưu trên cao với muôn ngàn màu sắc. Trên chiến trường, gió lạnh đang gào thét từng hồi, bốn người Lâm Lôi lặng yên phi hành. Bọn họ không cần ẩn nấp, cũng không cần tử thần khôi lỗi, cứ như vậy trực tiếp đi tới.
Lâm Lôi bỗng nhướng mày nói:
"Lôi Tư Tinh, ta nghĩ chúng ta nên tách ra, cách nhau một đoạn. Nếu không, bốn người ở cùng một chỗ như vậy, có lẽ thống lĩnh khác sẽ tránh thực xa mà không dám tới gần".
"Tách ra? Vậy làm thế nào để thống nhất hành động?" Lôi Tư Tinh hỏi lại.
Lâm Lôi nở nụ cười: "Như vậy, bốn người chúng ta chia làm hai đội, ta cũng Bối Bối tách ra, chúng ta linh hồn tương liên, có thể dễ dàng cảm ứng được sự tồn tại của nhau. Cho dù không nhìn thấy đối phương cũng không bị lạc"
"Vậy thì tốt". Lôi Tư Tinh liền gật đầu.
"Như vậy ..., được rồi, Lâm Lôi ngươi theo ta, Lôi Hồng, ngươi đi với Bối Bối. Hai tiểu đội chúng ta cách nhau chừng hai ba dặm đi. Với khoảng cách này, một khi phát sinh chiến đấu sẽ rất nhanh chạy tới giúp được". Lôi Tư Tinh trực tiếp an bài, Lâm Lôi cùng Bối Bối cũng không dị nghị, lập tức tách ra.
Lâm Lôi cùng Bối Bối đều có thể cảm ứng được vị trí của đối phương, cho nên sau khi tách ra, bọn họ đều có chủ ý.
Vừa mới tách ra chưa được nửa ngày ...
"Lão Đại, chúng ta phát hiện được mục tiêu". Âm thanh ngạc nhiên vui mừng của Bối Bối vang lên trong đầu Lâm Lôi.