Bàn Long

Chương 577: Ấm áp




"Đại trưởng lão giữ Phất Nhĩ Hàn, Y Mạn Nữu Nhĩ lại làm gì?" Lâm Lôi tâm tồn nghi hoặc, "Đại trưởng lão ngoài miệng nói phải đoàn kết, nhưng Phất Nhĩ Hàn dù sao là con nàng, Y Mạn Nữu Nhĩ cũng dù sao là cháu nàng, không thể không chút nào thiên vị."
"Hô!" một trận gió lạnh thổi qua, cắt đứt suy nghĩ của Lâm Lôi.
Lâm Lôi, Tác Nhĩ Hào Tư hai người đang đi trên thạch đạo, hai bên thạch đạo có không ít lâu viện, đều có vẻ rất bình dị. Lâm Lôi, Tác Nhĩ Hào Tư hai người đều đang suy nghĩ chuyện chính mình nên cũng không nói chuyện với nhau.
"A, Lâm Lôi." Tác Nhĩ Hào Tư cười nói, "Xin lỗi, vừa rồi ta nghĩ đến chuyện nhiệm vụ nên chậm trễ."
"Không có việc gì, chỉ cần ngươi không đi nhầm đường là được."
"Huyết chiến cốc bé như vậy mọi người cộng hết lại cũng không đủ một ngàn, sao ta có thể đi nhầm?" Tác Nhĩ Hào Tư cười nói. "Tiểu đội của ngươi tổng cộng có mười đội viên, đều là cao thủ trong tộc, tất cả đều đạt tới lục tinh ác ma, có người còn đến gần thất tinh ác ma."
Tác Nhĩ Hào Tư nhắc nhở nói: "Lâm Lôi. Ngươi đừng xem nhẹ bọn họ, dù sao lục tinh ác ma cùng thất tinh ác ma cũng không chênh lệch quá lớn."
Lâm Lôi gật đầu.
Như lúc ở Tử kinh đại lục gặp phải Lý nhĩ Mông Tư kia, nói là lục tinh ác ma, nhưng thực lực lại gần tới thất tinh ác ma rồi.
"Có người am hiểu linh hồn công kích, có người am hiểu vật chất công kích, có người am hiểu chạy trối chết, thủ đoạn cũng có khác nhau, có người kháo thanh âm, có người dụng độc dịch ... tóm lại. lục tinh ác ma không nhất định yếu hơn thất tinh ác ma, chỉ cần ngươi dẫn dắt bọn họ phối hợp tìm được nhược điểm của địch nhân dĩ nhược thắng cường cũng không phải là không có khả có thể." Tác Nhĩ Hào Tư nói.
"Chính xác." Lâm Lôi gật đầu khen.
Như chính mình lúc chưa trải qua tông từ tẩy lễ cũng có thể đánh bại thất tinh ác ma am hiểu vật chất công kích nhưng lại sợ hãi lục tinh ác ma am hiểu linh hồn công kích.
Thực lực, cũng không phải là tuyệt đối.
"Tác Nhĩ Hào Tư, ngươi xem, khí thế những chiến sĩ kia cũng không bình thường a." Lâm Lôi nhìn xa xa trên ngã tư đường đang có ba gã huyết bào chiến sĩ, khuôn mặt ba người đều lãnh khốc, cho dù mỉm cười, cũng khiến người ta cảm thấy áp lực.
Đó là bởi vì sát khí của cường giả tạo thành.
"Chiến sĩ của Huyết chiến cốc đều trải qua rất nhiều tràng sinh tử chém giết, loại khí chất này tự nhiên sẽ tạo thành." Tác Nhĩ Hào Tư khen.
"Tới tiểu đội thứ mười ba rồi." Tác Nhĩ Hào Tư đột nhiên nói.
Lâm Lôi cũng thấy ở phía trước có một cột đá trên có khắc hai chữ "Thập tam" mặt ngoài còn điêu khắc một danh sách tên, không ít tên đều màu đỏ.
"Những tính danh này đều là của thành viên tiểu đội thứ mười ba từ hơn một vạn năm trước." Tác Nhĩ Hào Tư nghiêm nét mặt nói, "Một tiểu đội bình thường là mười người, mỗi lần có đội viên chết đi đều sẽ có bổ sung. Đội viên hy sinh tên sẽ là màu đỏ."
Lâm Lôi nhìn kỹ những danh tính đó một hồi.
"Tiểu đội thứ mười ba!" Tác Nhĩ Hào Tư đột nhiên quát.
Nhất thời có một đám người từ những gian nhà sau cột đá phi đi ra, mỗi một người đều mặc huyết sắc chiến bào, chỉ nháy mắt công phu, mười tên lục tinh ác ma đội viên đã tập kết tới.
Tám nam nhân cùng hai nữ nhân.
"Mười người chỉ nhìn một cách đơn thuần khí tức đã không bình thường, giống như mười Lý Nhĩ Mông Tư vậy." Lâm Lôi thầm nghĩ.
Lúc vừa xuống địa ngục Lâm Lôi như thế nào có thể nghĩ đến chính mình có một ngày sẽ suất lĩnh mười tên lục tinh ác ma.
"Tác Nhĩ Hào Tư trưởng lão?" Một nữ tử tóc ngắn lên tiếng "Bên cạnh người vị này là?" Đám lục tinh ác ma kia cũng đều nghi hoặc nhìn Lâm Lôi, bọn họ rõ ràng đều không nhận ra Lâm Lôi.
"Đây là tân nhậm trưởng lão Lâm Lôi của Thanh Long nhất tộc ta." Tác Nhĩ Hào Tư cất cao giọng nói, "Cũng là tân nhậm đội trưởng của tiểu đội các ngươi."
"Đội trưởng?" Mười tên lục tinh ác ma đều nhìn nhau.
"Hắn thực sự là trưởng lão?" Một gã nam tử dò hỏi.
Lâm Lôi cười cười trong tay liền xuất hiện một lệnh bài. Đây là trưởng lão lệnh bài hắn nhận được sau kho thành trưởng lão. Nhìn thấy lệnh bài này, mười tên đội viên đều không nghi ngờ, lập tức cung thanh hô: "Đội trưởng!"
Trong Huyết chiến cốc bất cứ đội trưởng của tiểu đội nào cũng đều do trưởng lão đảm nhiệm.
Cho nên khi biết Lâm Lôi là trưởng lão, tự nhiên nhận hắn là đội trưởng.
"Đội trưởng, ta gọi là Mai Lệ Na." Nữ tử tóc ngắn kia cười nói "Không biết đội trưởng có thể cho chúng ta xem thử tuyệt chiêu của người hay không?"
Lâm Lôi nao nao nhìn khắp những lục tinh ác ma còn laị một cái, những người khác không lên tiếng nhưng ánh mắt rõ ràng là muốn để Lâm Lôi biểu hiện một chút, Lâm Lôi thầm nghĩ: "Xem ra bất luận là quân đội ở vật chất vị diện hay ở thần giới, muốn làm hảo thủ lĩnh cũng phải có bản lãnh chấn trụ thủ hạ a."
Lục tinh ác ma ai không ngạo khí?
Không biết thực lực của Lâm Lôi sao có thể cam tâm thần phục?
"Các ngươi a." Tác Nhĩ Hào Tư cười nói.
"Vậy các ngươi cảm thụ một chút đi." Lâm Lôi cười nói, nhất thời quang mang màu vàng tràn ngập ra, trong nháy mắt hình thành một cái màn hào quang lớn trực tiếp bao phủ tất cả mười tên đội viên ở bên trong.
Hắc thạch không gian!
Hắc thạch không gian đột ngột phủ xuống khiến cho mười tên lục tinh ác ma ứng phó không kịp, thậm chí có ba người thân thể còn nhoáng lên một cái phải chống tay xuống đất mới đứng lên được, trong Hắc Thạch không Gian cho dù là lục tinh ác ma vẫn cảm thấy áp lực kinh người như vậy.
"Dưới áp lực như thế các ngươi nói ta muốn giết mấy người các ngươi dễ dàng không?" Lâm Lôi đạm mạc nói. Nguồn truyện: Truyện FULL
Mười tên đội viên sau khi cảm thụ dẫn lực kinh người đó liền nhìn nhau, đều nở nụ cười.
"Đội trưởng!" Mười nhân cơ hồ đồng thời đều quỳ xuống, cung kính hành lễ.
Hoàn toàn thần phục!
Lâm Lôi cười thu hồi Hắc thạch không gian: "Đều đứng lên đi."
"Đội trưởng. thực sự tốt quá. Có dẫn lực không gian của người lúc chúng ta chiến đấu cùng địch nhân có lẽ sẽ chiếm đại tiện nghi." một hán tử tráng thạc kích động nói "Trong Dẫn lực không gian đối phương bị trói buộc mà ta không bị thì cho dù đối phương là thất tinh ác ma, ta cũng dám hòa đối phương đấu một trận."
Đội trưởng một tiểu đội thực lực cường cũng sẽ không khiến đội viên quá hưng phấn, dù sao đội trưởng cường cũng chỉ là bản thân một mình đội trưởng mà thôi.
Chánh thức để cho bọn họ hưng phấn là một đội trưởng am hiểu phụ trợ thủ đoạn, có thể trợ giúp đội viên, như Lâm Lôi! Chỉ cần Lâm Lôi không mang dẫn lực tác dụng trên người bọn họ, bọn họ có thể chiến đấu cùng thất tinh ác ma.
"Ngươi tên gì?" Lâm Lôi nhìn hán tử trước mắt.
"Ta là Sơn Thát!" Tráng thạc hán tử cười nói.
"Các ngươi tự giới thiệu một chút đi." Lâm Lôi cười nhìn đám đội viên thủ hạ, từ nay về sau, chỉ cần chính mình không chết thì sẽ dẫn những đội viên này cùng đi chiến đấu, đồng sinh cộng tử!
Lâm Lôi rất coi trọng đội viên thủ hạ.
Mà đá đội viên cũng rất kích động, có một đội trưởng am hiểu tuyệt chiêu phụ trợ tự nhiên hưng cao thải liệt.
"Lâm Lôi." Tác Nhĩ Hào Tư vẫn đứng đó rốt cục mở miệng.
"Nga, xin lỗi." Lâm Lôi liền nói "Nói chuyện cùng bọn họ nên quên Tác Nhĩ Hào Tư trưởng lão ngươi."
Tác Nhĩ Hào Tư lắc đầu cười nói: "Không có việc gì, nhưng ta không thể tiếp tục đợi nữa. Đại trưởng lão có nhiệm vụ giao cho ta, ta phải về đây."
Tác Nhĩ Hào Tư liền từ biệt Lâm Lôi. Về phần Lâm Lôi gia nhập chỗ ở tiểu đội thứ mười ba, từ hôm nay trở đi, Lâm Lôi bắt đầu đái lĩnh mười tên lục tinh ác ma, bắt đầu chiến đấu cùng bát đại gia tộc.
Thời gian trôi qua, đảo mắt đã hơn một năm qua.
Thiên Tế sơn mạch, đại hạp cốc.
Địch Lỵ Á dựa vào cánh tay Lâm Lôi cùng hắn đang tán bộ. Lâm Lôi nhìn sang Địch Lỵ Á trong lòng chợt thấy ấm áp. Lâm Lôi rất thích hưởng thụ loại cảm giác ấm áp này.
"Lâm Lôi, ngay từ đầu ta nghĩ ngươi đi làm đọi trưởng trong Huyết chiến cốc sẽ phải chiến đấu chém giết không có thời gian cùng ta nhưng hóa ra cũng không phải vậy." Địch Lỵ Á vô cùng quý trọng thời gian ở cùng Lâm Lôi.
Nguy cơ của gia tộc Địch Lỵ Á cũng biết, nàng cũng không yêu cầu Lâm Lôi cái gì, chỉ cần như lúc bây giờ tản bộ vậy là đủ rồi.
"Ta làm đội trưởng đã hơn một năm, mà một lần chiến đấu cũng không có." Lâm Lôi cười nói "Kỳ thực, số lần chiến đấu trong Huyết chiến cốc vốn không nhiều lắm, nhưng mỗi lần chiến đấu đều là chém giết cùng cao thủ đứng đầu của đối phương, đều là sinh tử chiến đấu, chúng ta có thất tinh ác ma đối phương cũng có thậm chí còn nhiều hơn nên chúng ta đang bị vây ở thế yếu!"
Lâm Lôi cũng cảm thấy áp lực, đồng thời cũng cảm thấy có lỗi với Địch Lỵ Á.
Bất luận tại Ngọc Lan đại lục vị diện hay là trên địa ngục, Địch Lỵ Á một mực yên lặng theo hắn, cho dù hắn thiên nam bắc sấm, gặp phải vô số nguy cơ nhưng Địch Lỵ Á cho tới bây giờ chưa từng oán trách gì.
"Lúc không có nhiệm vụ ta vẫn sẽ cùng ngươi." Lâm Lôi nhẹ nhàng nói bên tai Địch Lỵ Á đồng thời khẽ hôn lên tai Địch Lỵ Á.
Mặt Địch Lỵ Á như một vừng mây đỏ.
"Đang ở bên ngoài đó." Địch Lỵ Á lập tức nhìn chung quanh không khỏi đỏ mặt cố ý trừng mắt nhìn Lâm Lôi.
Lâm Lôi cũng nở nụ cười.
Bất luận gặp phải dạng chiến đấu gì hoặc khó khăn gì nhưng khi ở cùng một chỗ với Địch Lỵ Á Lâm Lôi đều cảm thấy chính mình vô cùng thoải mái.
Lâm Lôi đảm nhiệm tiểu đội đã hai năm.
Huyết chiến cốc đối với đội trưởng cũng không có yêu cầu quá lớn. Đội trưởng bình thường có thể ở tại các nơi trong Thiên Tế sơn mạch, nếu có nhiệm vụ tự nhiên sẽ có người tới báo còn đội viên bình thường hàng năm sẽ có một tháng thời gian xuất cốc.
"Trưởng lão."
"Trưởng lão."
Đi ở thạch đạo trong Huyết chiến cốc, không ít huyết bào chiến sĩ nhìn thấy Lâm Lôi liền cung kính chào, vất luận là Thanh Long nhất tộc hay là Bạch Hổ hoặc là hai tộc kia, tại Huyết chiến cốc bọn họ đều giống nhau.
Thời gian dài như vậy mọi người cũng đều nhận biết Lâm Lôi.
"Tác Nhĩ Hào Tư." Lâm Lôi kinh ngạc nhìn ra xa xa. Đúng là lão người quen Tác Nhĩ Hào Tư chỉ có điều sắc mặt Tác Nhĩ Hào Tư rất kém đang đi về phía Lâm Lôi Tác Nhĩ Hào Tư cũng thấy Lâm Lôi
"Lâm Lôi." Tác Nhĩ Hào Tư tươi cười.
"Tác Nhĩ Hào Tư, đã hơn một năm không thấy ngươi. Nhiệm vụ kết thúc rồi sao?" Lâm Lôi cười nói.
"Nhiệm vụ kết thúc rồi." Tác Nhĩ Hào Tư thở dài một hơi.
"Làm sao vậy?" Lâm Lôi chợt có dự cảm xấu.
Tác Nhĩ Hào Tư khổ sở nhìn Lâm Lôi một cái: "Lâm Lôi, ngươi không phát hiện thân thể ta là phong hệ thần phân thân sao?"
"Ách ... đúng." Lâm Lôi nhìn kỹ mới chú ý, Tác Nhĩ Hào Tư thở dài nói: "Địch nhân của nhiệm vụ lần này quá mức lợi hại. Tiểu đội thứ sáu mười tên đội viên của ta chết chỉ còn lại có bốn người. Cực mạnh thủy hệ thần phân thân của ta cũng xong rồi."
Lâm Lôi ngẩn ra.
Thanh Long nhất tộc thành viên. Tuyệt đại đa số cực mạnh thần phân thân đều là thủy hệ thần phân thân, nếu Lâm Lôi từ nhỏ sinh sống ở tứ thần thú gia tộc sớm trỉa qua tông từ tẩy lễ có lẽ hắn cũng sẽ chủ tu thủy hệ chứ không phải hôm nay chủ tu đại địa nhất hệ.
"Vậy ngươi ..." Lâm Lôi không biết nên nói cái gì.
"Thủy hệ thần phân thân đều xong rồi. còn có thể thế nào?" Tác Nhĩ Hào Tư lắc đầu." Sau này ta cũng không phải là trưởng lão, cũng không còn thực lực nữa. Hôm nay ta tới đây, cũng là đi báo cho Đại trưởng lão chuyện này."
Trưởng lão đi ra ngoài chiến đấu, là đem phân thân vô dụng lưu lại.
Một là có thể rất nhanh hướng Huyết chiến cốc cung cấp tình báo. Hai là vì lưu lại một mệnh.
"Tác Nhĩ Hào Tư, đừng quá ưu buồn." Lâm Lôi không biết nên như thế nào khuyên bảo.
Tác Nhĩ Hào Tư hít sâu một hơi: "Buồn cái gì? Ta trở về tiếp tục tu luyện. Sẽ có một ngày, phong hệ thần phân thân cũng tu luyện mạnh lên ta sẽ tiếp tục hoa đám hỗn đản kia!" Từ đôi mắt Tác Nhĩ Hào Tư toát ra vẻ quyết đoán.
Lâm Lôi nhìn thấy vẻ mặt Tác Nhĩ Hào Tư không khỏi cả kinh.
Lâm Lôi đột nhiên ý thức được, tại loại không ngừng trả thù này cừu oán của tứ thần thú gia tộc cùng bát đại gia tộc càng ngày càng thêm sâu đậm, cao thủ của tứ thần thú gia tộc chết nhưng đối phương cũng toạch, cứ tiếp tục như thế ...
Tuyệt đối là không chết không ngớt.
"Lâm Lôi, khi chiến đấu ngươi đừng lưu tình, đó không phải là chiến đấu bình thường, tứ thần thú gia tộc chúng ta cùng bát đại gia tộc, là vĩnh bất tiêu giải, một khi có cơ hội, bọn họ sẽ không lưu tình chút nào giết ngươi." Tác Nhĩ Hào Tư nhắc nhở.
"Yên tâm."
Lâm Lôi cũng là từ Ngọc Lan đại lục một đường đi tới, biết lúc nào nên lưu tình, lúc nào phải xuống tay! Lưu tình đối với bát đại gia tộc chính là ác độc đối với thân nhân mình, đối với gia tộc mình.
"Lâm Lôi trưởng lão!" một huyết bào chiến sĩ từ xa chạy tới.
Lâm Lôi quay đầu nhìn lại: "Chuyện gì?" Lâm Lôi cũng không nhận ra tên huyết bào chiến sĩ này.
Huyết bào chiến sĩ cung kính nói: "Đại trưởng lão mời Lâm Lôi trưởng lão tới."
Lâm Lôi giật mình, từ khi làm đội trưởng tiểu đội thứ mười ba này đã hơn một năm đây là lần đầu tiên Đại trưởng lão triệu kiến.