Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 963




CHƯƠNG 963

“Hoặc là bác cả có thể không cần để ý, đợi cháu đột phát đan điền cảnh, tất nhiên sẽ đến nội vực Cửu Long Vực một chuyến, chỉ là, lúc nào có thể đột phá, cháu cũng không có cách nào đưa ra đáp án chính xác.”

Nam Cung Vô Phong cười nói.

“Vĩnh Du, đối với cháu, bác cả đương nhiên tin tưởng, bác định ra tiền rồi, một mặt là có chút khả năng, mặt khác, bác sẽ đưa ra điều kiện, khiến Thác Bạt Dã nói ra toàn bộ hiểu biết của ông ta đối với nội vực Cửu Long Vực, ít nhất có thể cho cháu có sự chuẩn bị cơ bản khi đi tới đó, chỉ là, phiền phức duy nhất chính là không cách nào phán đoán lời Thác Bạt Dã nói là thật hay giả, dù sao chúng ta cũng không hiểu về nội vực Cửu Long Vực.”

Sở Vĩnh Du không nghĩ tới Nam Cung Vô Phong còn suy nghĩ cho anh như vậy, đang muốn mở miệng, bỗng bên ngoài truyền tới giọng nói.

“Gia chủ Nam Cung, tôi là Thác Bạt Thiên Địa, chị tôi muốn gặp ông, phiền ông có thể mở cửa không?”

Chị? Nam Cung Vô Phong mặt mày nghi hoặc, nhìn sang Sở Vĩnh Du, người sau hai tay đưa ra, như đang nói, tìm bác, chứ không phải tìm cháu, nhìn cháu làm gì.

Dù sao cũng là ở gia tộc Thác Bạt, Nam Cung Vô Phong cũng không tiện từ chối, đứng dậy mở cửa.

Chỉ thấy ở cửa, ngoại trừ Thác Bạt Thiên Địa, còn có một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng.

Nhìn thấy người phụ nữ này, Sở Vĩnh Du chậm rãi đứng dậy, trong mắt tràn đầy không thể tin.

“Tường Vi?”

Nhìn thấy Tường Vi ở đây, trong lòng Sở Vĩnh Du có chút ngoài ý muốn, sau khi Tường Vi nghỉ việc, dường như đã hoàn toàn biến mất, thật sự không nghĩ tới, lần nữa gặp lại lại là ở đây.

“Anh Sở?”

Tường Vi cũng chấn động cùng cực, khẽ mở miệng, nhìn Sở Vĩnh Du, thời khắc này, trong mắt ánh lên sự hiểu rõ, đã nhiều đến mức không cách nào đo đếm.

Khóe miệng Nam Cung Vô Phong khẽ nhếch, ông ta cũng xem như già đời, đặc biệt là ở phương diện nhìn người, đương nhiên là tự có cách của mình, chỉ một ánh mắt, đã có thể nhìn ra, là nợ nhân tình của Sở Vĩnh Du rồi.

“Chị, chị đờ người làm gì, đây là gia chủ Nam Cung.”

Chỉ có Thác Bạt Thiên Địa ngây thơ, căn bản không để ý anh Sở nhảy ra từ trong miệng chị mình, còn kéo tay áo, như đang nói, chị tốt xấu gì hỏi thăm một tiếng đi, người ta nói gì cũng là trưởng bối.

Thấy chị còn không phản ứng, Thác Bạt Thiên Địa vội nhìn sang Nam Cung Vô Phong nói.

“Gia chủ Nam Cung, đây là chị tôi Thác Bạt Tường Vi, chị ấy…chị ấy có lẽ vì ngày mai phải kết hôn, cho nên hơi căng thẳng, xin ông đừng trách.”

Nam Cung Vô Phong lúc này trong lòng cũng bất giác dâng lên ý trêu chọc.

“Ồ? Không biết cô Tường Vi tìm tôi có việc gì sao?”

Người ta bảo nhìn thấu mà không vạch trần, lời của Nam Cung Vô Phong cuối cùng đã đánh tỉnh Tường Vi, vội lắp bắp căng thẳng đến tột độ.

“Tôi…tôi…”

Tôi cả nửa ngày, cũng không nói được lời kế tiếp, Nam Cung Vô Phong cười nói.

“Hẳn là chuẩn bị hỏi thăm tôi chuyện của Vĩnh Du đi, bây giờ tốt rồi, cậu ấy cũng ở đây, hai người nói đi, Thiên Địa ạ, cùng tôi ra ngoài đi một vòng, làm người dẫn đường.”