Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 962




CHƯƠNG 962

“Ý của tiền bối là kêu tôi bỏ ra 120 ngàn tỷ chênh lệch này, sau đó ông sẽ có thể làm được những lời đã nói trước đó, để bài vị của ba và tổ tiên tôi vào từ đường nhà chính Nam Cung, nhận tổ quy tông?”

Thác Bạt Dã mỉm cười, gật đầu.

“Ừ ~ trẻ nhỏ dễ dạy, ai cũng nói Vô Phong tài trí, hôm nay lão phu xem như được mở mang kiến thức rồi.”

Sở Vĩnh Du bên cạnh thở dài một hơi, lão già này đã bao lâu không giao lưu với mọi người rồi, nịnh nọt cũng không phải như vậy đi, kẻ ngốc cũng có thể nghe hiểu.

“Thế này đi tiền bối, chúng tôi làm phiền ở chỗ ông một đêm, con số 120 ngàn tỷ quá lớn, tôi cần thương lượng với Vĩnh Du.”

Với cậu ta? Mấy người có mặt đều nhìn sang Sở Vĩnh Du, nói không nghi hoặc là giả, là gia chủ nói một không nói hai của gia tộc Nam Cung, lại phải thương lượng với một tiểu bối? Quả thực quá ly kỳ.

Họ nghĩ thì nghĩ, Nam Cung Vô Phong và Sở Vĩnh Du đã đứng dậy, Thác Bạt Dã đương nhiên không thể nói gì nữa.

“Được, vậy Mộc Khôn, con dẫn Vô Phong đi nghỉ ngơi.”

Trong câu nói của Thác Bạt Dã không hề nhắc tới Sở Vĩnh Du, thỏa hiệp là thỏa hiệp, quả thực là vì Sở Vĩnh Du, một đứa cháu của mình bị bắt đi, đây cũng là sự thật, hơn nữa số tiền đó trả về, cũng là một tổn thất không nhỏ, còn may Nam Cung Vô Phong đến, mối làm ăn này nếu có thể đạt thành, đó cũng chỉ có thể là số tiền nhỏ rồi.

“Quá tốt rồi, cuối cùng có thể giúp chị tiếp tục thu dọn đồ đạc rồi.”

Ngược lại Thác Bạt Thiên Địa không chút để tâm, tự nói một câu liền không thấy bóng dáng, rất khó tin, một người trẻ như vậy, lại đã là cao thủ hóa long cảnh.

Đến căn phòng nào đó trong đình viện, nơi ở Nam Cung Vô Phong và Sở Vĩnh Du đương nhiên nối thông nhau, nhưng bây giờ hai người đang ở cùng nhau, vì Nam Cung Vô Phong nói muốn bàn bạc, tuyệt đối không phải lời ứng phó.

“Vĩnh Du, cháu thấy thế nào?”

Sở Vĩnh Du bật cười lắc đầu.

“Bác cả, trong lòng bác đã có tính toán rồi, hỏi cháu không phải dư thừa sao?”

“Cháu nói thử xem.”

Thấy Nam Cung Vô Phong kiên trì, Sở Vĩnh Du chỉ có thể nói.

“Cược! Đây không tính là một cuộc giao dịch, chỉ có thể xem là một lần đặt cược, số vốn lớn 120 ngàn tỷ, nếu Thác Bạt Dã nói là sự thực, vậy nghĩ là biết, ngoại trừ đình viện này, gia tộc Thác Bạt hẳn đã không còn bất kỳ số tiền dư thừa nào, nếu không cũng không đến mức để Thác Bạt Diệu Huy đi làm loại chuyện đó để kiếm tiền.”

Nam Cung Vô Phong gật đầu, trầm giọng nói.

“Không sai, đây quả thực không tính là giao dịch, chỉ có thể là đặt cược, đưa tiền rồi, khả năng không thu lại được, chiếm tới khoảng 8 phần, nhưng vấn đề bây giờ là làm sao tin tưởng Thác Bạt Dã có thể làm được lời hứa của ông ta? Tin rằng điểm này, bản thân Thác Bạt Dã e rằng cũng rất khó đưa ra chứng cứ khiến chúng ta tín phục.”

Sở Vĩnh Du không lên tiếng, hiện tại quả thực có chút rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan, một bên là giao phó trước khi chết của ông cụ, một bên là số vốn lớn tới 120 ngàn tỷ, dù là gia tộc Nam Cung, nếu thật sự ném số tiền mặt 120 ngàn tỷ xuống nước, cũng sẽ bị tổn thương nguyên khí.