Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 948




CHƯƠNG 948

Vở kịch kết thúc, đám người hóa thành chim thú tán đi, e là vở kịch ngày hôm nay sẽ trở thành đề tài bàn luận của bọn họ trong một khoảng thời gian rất lâu.

“Ngài… lúc nãy ngài kêu tôi dọn dẹp, tôi thật sự không hiểu là có ý gì?”

Đến lúc này, Chiêm Tinh Hà mới nhớ đến một vấn đề mấu chốt, từ đầu đến cuối anh ta đều tin tưởng trên thế giới này không có hận thù vô duyên vô cớ, tình yêu vô duyên vô cớ, rõ ràng là thân phận và địa vị của Sở Vĩnh Du không phải bình thường, tại sao lại đối xử tốt với anh ta như vậy, chắc chắn là có nguyên nhân.

Nhìn Chiêm Tinh Hà, Sở Vĩnh Du cười nói.

“Tôi tên là Sở Vĩnh Du, ở truyền nhân của rồng, ID của tôi là Vô Phong.”

Cái gì!

Ngay lập tức, đại não của Chiêm Tinh Hà hoàn toàn trống rỗng một mảnh, không có cách nào để suy nghĩ. Kể từ lần trước sau khi offline khỏi truyền nhân của rồng, anh ta vẫn tưởng tượng sư phụ lúc nào sẽ đến tìm mình, không nghĩ tới lúc này mộng tưởng thành thật, với lại càng không nghĩ tới đó chính là địa vị của sư phụ trong hiện thực lại khó mà có thể tưởng tượng được.

Hồi tỉnh lại, đang muốn quỳ xuống đất, Sở Vĩnh Du lại lên tiếng nói.

“Cậu cứ quỳ đó cũng không có ý nghĩa gì đâu, tôi vẫn còn chưa quyết định muốn nhận cậu làm đồ đệ, chỉ có khi cậu thông qua cuộc khảo nghiệm tiếp theo rồi thì mới có thể.”

Lời này vừa mới nói ra, Nam Cung Vô Phong hơi nhếch khóe môi.

“Ồ, Vĩnh Du muốn nhận đồ đệ hả, đúng là đáng mừng mà, cái thằng nhóc này thật sự có phúc khí lắm.”

Chiêm Tinh Hà thu liễm tâm tư, chân thành nói.

“Xin ngài chỉ bảo, chỉ cần có thể trở thành đồ đệ của ngài, khảo nghiệm gì tôi cũng không sợ.”

Chậm rãi đứng dậy, trong mắt của Sở Vĩnh Du lóe lên một tia tàn khốc.

“Giết người, có sợ không?”

Nhìn thấy Sở Vĩnh Du không giống như là đang nói giỡn, Chiêm Tinh Hà hít sâu một hơi.

“Mặc dù tôi chưa từng giết người, nhưng mà tôi dám, nhưng mà phải có điều kiện tiên quyết, tôi không có khả năng thảm sát người vô tội.”

Hài lòng gật đầu, Sở Vĩnh Du cười cười vỗ bả vai Chiêm Tinh Hà.

“Ha ha, không tệ, tam quan chính trực. Đi theo tôi đi, những chuyện mà tôi kêu cậu làm tuyệt đối sẽ không vi phạm đạo đức của cậu.”

Chiêm Tinh Hà đột nhiên lại ngoắc tay với một người trẻ tuổi đang đứng cách đó không xa.

“Trụ Tử, số tiền này để lại cho những tổn thất trong cửa hàng của tôi, còn dư thì đưa cho những người bị tổn hại khác, sau đó làm phiền hôm nay cậu chăm sóc mẹ giúp tôi nha.”

“Dạ anh, Tinh Hà, anh cứ yên tâm đi, em sẽ chăm sóc tốt cho dì.”

Nam Cung Vô Phong chủ động ngồi vào vị trí kế bên tài xế, để ghế sau lại cho Sở Vĩnh Du và Chiêm Tinh Hà, nói thật thì đối với dự định Sở Vĩnh Du đột nhiên lại thu đồ đệ, điều này làm ông ta hết sức kinh ngạc.

Mở điện thoại di động ra, Sở Vĩnh Du thao tác một chút rồi đưa cho Chiêm Tinh Hà.

“Đây là nơi mà chúng ta sẽ đến, là danh sách chi tiết về những nghề nghiệp mà bọn họ đang làm, sau khi cậu xem xong, cảm thấy những người này có nên giết hay không, nói cho tôi biết kết quả.”