Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 576




CHƯƠNG 576: BẢN LĨNH CHÂN CHÍNH.

“Có điên thì cũng phải tìm đúng chỗ mà điên, mèo chó gì cũng dám đến gia tộc Thượng Quan của chúng tôi giương oai.”

Lúc ông già Ma Tôn muốn nhảy lên một cái, đột nhiên lại có một âm thanh vang lên, mọi người đồng loạt nhìn sang, liền nhìn thấy có một ông già đứng trên bức tường nhà Thượng Quan, một thân áo choàng trắng nhẹ đung đưa theo gió, gương mặt oai hùng, mang đến cho người ta một loại cảm giác chính là một vị đại hiệp tuyệt thế.

Ở trong sân, Sở Vĩnh Du cũng nhìn ông cụ vừa mới xuất hiện ở trên tường, không bất ngờ gì cho lắm, ông cụ này chắc là người có võ lực cao nhất ở gia tộc Thượng Quan, tùy tiện cảm ứng một chút liền biết đây là một cường giả cấp bậc Võ Vương.

Đến đây, bây giờ anh mới hiểu được đại gia tộc chân chính, cho đến bây giờ cũng sẽ không để át chủ bài của mình lộ diện, chỉ có khi gặp phải chuyện gì đó thì mới có thể xuất hiện.

“Gia tộc Thượng Quan ở trong mắt tôi chả là cái khỉ khô gì hết, nếu ông đã cảm thấy có thể ngăn cản tôi, vậy thì cứ thử một lần đi.”

Ma Tôn nói xong, trong nháy mắt đầu xe Hummer ở dưới chân trũng xuống, cả người của ông ta nhảy lên trên không trung.

Cùng lúc đó, ông già áo trắng ở trên tường cũng có động tác nhảy vọt lên trên không trung rồi đánh nhau với Ma Tôn.

Bọn họ lại trở về vị trí cũ, hai tay ông già áo trắng vẫn chắp ở sau lưng, biểu cảm không có vấn đề gì thay đổi, có điều là trong đôi mắt có nhiều hơn mấy phần ngưng trọng.

Ông già này thật sự rất mạnh.

“Haha, không còn gì hơn cái này à?”

Ma Tôn cười lạnh một tiếng, trong mắt tràn đầy khinh thường.

“Có thể giao thủ với Ma Tôn là một trong tam thánh tứ tôn là tôi đây, cũng coi như là phúc phận của ông, niệm tình ông luyện võ không dễ dàng gì, bây giờ cút qua một bên đi, tôi chỉ cần bắt cái thằng nhóc tên Sở Vĩnh Du rồi lập tức rời khỏi đây ngay, như thế nào? Đừng có mà cho thể diện lại không cần.”

Lúc này, ông già áo trắng trầm mặc, bọn họ đều là Võ Vương, nếu như thật sự đánh nhau, sân gia tộc Thượng Quan sẽ bị hủy hoại không còn một mảnh, huống hồ gì hôm nay còn là lễ đính hôn của Yến, nếu như thật sự bị làm hỏng, chuyện này truyền khắp cả nam bắc, gia tộc Thượng Quan sẽ trở thành một trò cười.

Sau khi trầm mặc ngắn ngủi qua đi, những người khác đã nhìn ra manh mối, bọn họ đều tròn mắt há hốc mồm. Nhà họ Tưởng và nhà họ Kha vì con trai của mình, xem ra là bỏ hết cả tiền vốn, thế mà có thể tìm được một cao thủ như thế, ngay cả ác chủ bài mà gia tộc Thượng Quan bỏ ra cũng phải cẩn thận cân nhắc mà không phải là trực tiếp đuổi đi.

Hình như là gia tộc Thượng Quan phiền phức rồi.

Tưởng Nam và Kha Vĩ cũng mừng thầm ở trong lòng, nếu như gia tộc Thượng Quan không chủ động giao người ra mà là để Ma Tôn ra tay, bọn họ nghĩ là cũng được, sau khi báo thù cho con trai xong, bọn họ đã có thể trở thành gia tộc ngang hàng với gia tộc Thượng Quan, đứng trong top mười ở nước R, vậy thì sau này cũng không sợ gia tộc Thượng Quan sẽ trả thù.

“Ông là Ma Tôn?”

Trong lúc Ma Tôn đang đắc ý, nụ cười ở trên mặt đột nhiên cứng ngắc, bởi vì âm thanh này rõ ràng chính là phát ra từ đằng sau ông ta.

“Là ai?”

Có người đến gần sau lưng ông ta với một khoảng cách gần như thế, ông ta lại không phát hiện ra, chuyện này sao có thể được chứ.

“Sở Vĩnh Du.”

Có người lên tiếng nói, vừa nhìn liền có thể nhận ra Sở Vĩnh Du đã xuất hiện ở trên đầu xe từ lúc nào mà chẳng biết, giống như là gặp phải ma. Cho dù ông già mặc áo trắng đứng ở trên tường, trong mắt cũng là biểu cảm không thể tưởng tượng nổi, đúng là như vậy, ông ta cũng không nhìn thấy Sở Vĩnh Du xuất hiện như thế nào.

“Lâm, nhìn kỹ một chút đi, đây mới chính là bản lĩnh chân chính của Vĩnh Du.”

Nam Cung Vô Phong đứng ở cửa, mở miệng cười, Nam Cung Lâm không trả lời, cứ nhìn Sở Vĩnh Du như thế, không biết là trong lòng đang suy nghĩ cái gì.

“Cậu chính là Sở Vĩnh Du, cậu…”

Ma Tôn vô cùng kinh ngạc, người đàn ông này làm sao có thể ra sau lưng mình vậy…

“Cậu cái gì? Tôi đã gặp qua Ma Tôn chân chính, so với ông ta, ông kém hơn ông ta cả vạn dặm.”

Khóe môi của Sở Vĩnh Du xuất hiện ý cười, đúng là loại người gì cũng có thể giả mạo, cho dù là trước kia anh không gặp được Ma Tôn, người như thế này ở trong Võ Vương, anh cũng sẽ không thật sự nghĩ rằng đây là Ma Tôn phong thánh nổi danh cùng với sư phụ Vô Phong Tử của anh.

“Thằng nhóc kia, nói năng phách lối đó, hôm nay ông đây tuyệt đối sẽ…”

“Ông không có cơ hội đâu, quấy rầy buổi lễ đính hôn của em vợ tôi, ông nên quỳ xuống tạ tội mới đúng.”

Vừa mới nói xong, Sở Vĩnh Du liền bùng phát khí thế ngập trời, sát khí cũng từ từ trồi lên, trực tiếp bao phủ trên người Ma Tôn.

“Quỳ xuống đây mà chuộc tội, thẳng cho đến khi lễ đính hôn kết thúc, nếu như ngày hôm nay không thể không thấy máu, ông cho rằng ông có thể còn sống được à?”

Nói xong, Sở Vĩnh Du nhảy xuống chiếc Hummer, lúc đi ngang qua Tưởng Nam và Kha Vĩ, bước chân dừng lại, để lại một câu nói.

“Các người cũng phải quỳ đến lúc buổi lễ đính hôn kết thúc, con trai của các người chỉ là do gieo gió gặt bão mà thôi.”

Tất cả mọi người đều ngơ ngác, bởi vì Ma Tôn trên chiếc Hummer, ban đầu là nhân vật dữ dội phách lối đến nỗi không để ai vào trong mắt, lúc này lại thật sự quỳ xuống, mặt hướng về phía nhà họ Thượng Quan, quỳ ở trên xe Hummer.

“Má ơi, thật sự quỳ luôn kìa?”

“Cái này… Sở Vĩnh Du chơi bùa gì vậy, quá là nghe lời rồi.”

“Sai rồi, là do võ công của Sở Vĩnh Du quá mạnh, điểm này mà cũng không nhìn ra nữa à?”

Ai mà nhìn thấy cảnh này thì cũng đều rung động tột đỉnh, cho dù là ông già áo trắng ở trên tường, ánh mắt cũng híp lại, nhịp tim tăng tốc.

Một võ giả Võ Vương mà ngay cả mình cũng chưa chắc là đối thủ, thế mà lúc nãy vừa mới đối mặt với Sở Vĩnh Du, thậm chí dưới tình huống chưa từng ra tay mà lại không thèm để ý đến gì nhiều, liền quỳ gối xuống?

Như vậy, rốt cuộc Sở Vĩnh Du mạnh đến cỡ nào, mặc dù người này mất thân phận, thế nhưng mà giá trị vũ lực lại ngược lại, dường như gia tộc là phải suy tính một lần nữa, mà không chỉ vẻn vẹn là nhìn hành động của Nam Cung Vô Phong.

Ma Tôn đều đã quỳ gối, cộng thêm bọn người Thượng Quan Vô Địch đang nhìn chằm chằm, Tưởng Nam và Kha Vĩ biết rằng bọn họ thua rồi, thật sự thua rồi, ngay cả Ma Tôn là chỗ dựa lớn nhất mà cũng quỳ xuống, bọn họ còn có thể tạo nên bọt nước gì được nữa, chỉ có thể nói võ lực của Sở Vĩnh Du hoàn toàn vượt qua dự đoán của bọn họ.

Từ từ quỳ chân xuống đất, trong lòng của hai người rất phức tạp, cái này được xem như là ăn trộm gà không thành còn mất một nắm gạo.

Thật ra thì những người khác chỉ là kinh ngạc, chỉ có người được gọi là Ma Tôn đang quỳ trên đầu xe, ông già đó mới có cảm nhận rõ nhất.

Lúc này, sau lưng của ông ta đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt, trong một cái chớp mắt, lúc nãy, thứ mà Sở Vĩnh Du bộc phát ra, nếu như thật sự đánh nhau, chắc có lẽ là ngay cả một chiêu mình cũng không thể chống đỡ nổi.

Mẹ nó, Võ Vương còn trẻ như vậy, hơn nữa còn là cường giả đỉnh cấp trong Võ Vương, mẹ nó, ngày hôm nay ông ta tiêu rồi. Nếu như lần này có thể còn sống sót, tiền cũng đã kiếm đủ, ông ta nhất định sẽ ở ẩn.

Mấy lão quái vật tập trung ở Bàn Sơn Môn đều là những người có thực lực cao trong Võ Vương, bọn họ đều tự nhận mình không phải là đối thủ của Sở Vĩnh Du, huống hồ gì là ông ta.

Trở về đình viện một lần nữa, ánh mắt gia tộc Thượng Quan nhìn về phía Sở Vĩnh Du đã hoàn toàn khác biệt, giống như là ông lão mặc đồ trắng cho rằng đây không phải là vấn đề thất thế hay không, có họ hàng giống như thế này, có lẽ là có một ngày nào đó thật sự có thể cứu ra từ dầu sôi lửa bỏng, phải xem xem nghĩ như thế nào.

Thời gian dần dần trôi qua, cuối cùng khách cũng đến gần đầy đủ, đến lúc buổi lễ đính hôn chính thức bắt đầu, người dẫn chương trình nổi tiếng nào đó vừa mới bước lên sân khấu, Thượng Quan Vô Địch đột nhiên chạy tới trước mặt của Sở Vĩnh Du, biểu cảm kỳ quái.

“Anh rể, ở cửa có một tên mập nói là bạn của anh, anh mau đến đó nhìn xem?”