Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 1042




CHƯƠNG 1042

Khẽ cười ha ha, Tam Phong không tiếp †ục quẩn quanh vào chuyện này, mà sau khi đợi Sở Vĩnh Du đến nơi thì mới nói.

“Nhắc nhở hai người một chút, dung mạo của cô nhóc này là vấn đề rất lớn, Cửu Long Vực nội vực không có tồn tại người ngoại quốc, chế độ của nơi đó cũng hoàn †oàn khác với bên ngoài, ma đầu chính là ma đầu, hoặc cướp đi hoặc giết chết, đều là chuyện có khả năng xảy ra bất cứ lúc nào.

“Cảm ơn tiền bối nhắc nhở”

Sở Vĩnh Du và .Jessica liếc nhìn nhau, điểm này bản thân bọn họ quên mất, may mà .Jessica có thể biến thân, nếu không thật sự phiền phức rồi.

Kiểu giống như thuật dịch dung, đoán chắc không thể dùng, dù sao giống như những gì Tam Phong nói, cao thủ của nội vực Cửu Long Vực nhiều như mây, thuật dịch dung bị nhìn thấu, chắc cũng là chuyện rất dễ dàng.

“bi thôi.”

Ba người đi ra bên ngoài, tâm trạng của Tam Phong dường như rất tốt, dù sao cuốt cùng cũng thoát khỏi cảnh bị nhốt, cho nên đã hỏi tên của Sở Vĩnh Du và .Jessica.

Một tiếng sau, hang động màu đen sâu dài cuối cùng biến mất không thấy nữa, ánh nắng ấm áp lần nữa chiếu trên người, khiến Sở Vĩnh Du có loại cảm giác như sống lại lần nữa.

“Nơi này chính là Cửu Long Vực nội vực, lối vào của Long Mộ ở ngoài cùng của thập vạn đại sơn, nơi chúng ta bây giờ đang đứng chính là thập vạn đại sơn.”

Thập vạn đại sơn? Trong mắt Sở Vĩnh Du vụt qua sự chấn động, bởi vì cảnh tượng lọt vào mắt lúc này đều là những cây đại thủ cao mấy chục mét, đâu nhìn thấy núi gì chứ, hơn nữa mười vạn ngọn núi, vậy sẽ là diện tích khủng khiếp cỡ nào chứ.

“Gọi thì gọi vậy thôi, thật ra cũng chỉ có nghìn ngọn núi, cũng không biết ai đặt ta ra cái tên này, thật là vớ vẩn.”

Châm chọc một câu, Tam Phong chỉ về hướng nào đó.

“Từ đây có thể đi ra khỏi thập vạn đại sơn, lão phu đi vào chỗ sâu bên trong làm chút việc, nhóc con Sở Vĩnh Du, hỏi lại cậu lần nữa, có làm đồ đệ của Tam Phong ta không?”

Sở Vĩnh Du đã lắc đầu.

“Cảm ơn ý tốt của tiền bối, tôi thật sự…”

“Vậy lão phu đi đây.”

Lời còn chưa nói xong thì bị Tam Phong cắt ngang, giọng nói vẫn vang vọng, người đã biến mất không thấy đâu, Sở Vĩnh Du căn bản không nhìn thấy Tam Phong rời đi như thế nào.

“Anh Sở, người này, thực lực quá đáng sợ”

Jessica lo lắng nói, vẫn may Tam Phong này hình như là nhân sĩ chính sĩ, nếu không hai người bọn họ tuyệt đối là chết chắc.

Gật đầu, lời của .Jessica không phủ nhận, nhưng Sở Vĩnh Du cũng có hơi tiếc nuối, bởi vì anh đột nhiên nhớ ra anh còn điều muốn hỏi.

Đó chính là trái đất bây giờ nằm trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, nước R chẳng qua chỉ còn kỳ hạn chín năm, nếu trong Cửu Long Vực nội vực có nhiều cao thủ như Vậy, tại sao không ra ngoài giúp đỡ chứ?

Vấn đề này, dường như chỉ có thể tự mình đi tìm kiếm câu trả lời.

“Jessica, thay đổi một chút, chúng ta đi thôi.”

Ngay sau đó, .Jessica biến thành một cô gái chuẩn phương Đông, dường như cũng biết cây cao đón gió lớn, cho nên gương mặt và thân hình đều cực kỳ bình thường.

Hai người đi về phía Tam Phong trước đó chỉ cho, tốc độ không nhanh không chậm, dù sao đến một nơi xa lạ, tất cả đều phải cẩn thận thì hơn.