Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 1024




CHƯƠNG 1024

Sự hiểu biết về Long vực đã cho anh nhìn thấy một thế giới mới quật khởi, không có bất ngờ gì xảy ra, tất nhiên Long vực sẽ trở thành sát chiêu mà anh có thể sử dụng từ bây giờ cho đến tương lai.

Rầm rầm rầm!

Khoảng cách không ngừng được rút ngắn, Sở Vĩnh Du lại triển khai Long vực một lần nữa, người đối diện đồng loạt ngã xuống, chỉ trong chốc lát liền tạo thành một ngọn núi nhỏ bằng người.

Dường như biết tình huống như thế này sẽ xảy ra, đòn tấn công của mấy nghìn người ở phía đối diện vẫn vô cùng hung hãn.

Nhưng mà tất cả đều vô ích, cho dù tốc độ của bọn họ có nhanh tới cỡ nào thì cũng không thể nhanh hơn tâm niệm của một người.

Đuôi thần long hình dạng Long vực không ngừng chuyển động tới lui, chỗ nào mà nó quét qua thì không có ai đứng đấy.

Về phần những đòn tấn công liên hợp từ phía xa, Sở Vĩnh Du đều đón nhận trọn vẹn, bởi vì có Long vực bên cạnh, quả thật có thể điều khiển như một cánh tay, thật sự rất tùy ý.

Mấy phút trôi qua, hơn một nghìn người ngã xuống đất, đám người Huyền Hoàng Môn đều sợ đến tái xanh mặt mày, như vậy thì còn có thể đánh gì nữa? Cho dù còn sót lại năm sáu nghìn người thì tốc độ tấn công cũng đã chậm lại, thật sự có một loại cảm giác làm cho người ta không hiểu, dường như đang đánh nhau với người trong suốt, có lực nhưng mà lại không có chỗ dùng.

Đào Thiến Như thân là phó môn chủ lại thở dài một hơi, nói với môn chủ ở bên cạnh.

“Môn chủ, dừng chiến đi, nếu như chờ đến lúc đám người này bị tiêu diệt hết, vậy thì tấm màn che cuối cùng của Huyền Hoàng Môn chúng ta sẽ hoàn toàn không còn nữa.”

Nghe nói như thế, môn chủ nhìn Đào Thiến Như, trong ánh mắt đều là vẻ lạnh lùng.

“Cô nói cái gì? Ý của cô là toàn bộ Huyền Hoàng Môn chúng ta đều không phải là đối thủ của cái tên này?”

Có vẻ như địa vị của Đào Thiến Như không tầm thường, mặc dù chỉ là phó môn chủ, nhưng mà đối diện với chất vấn của môn chủ, cô ta lại không hề khiếp đảm chút nào, lại nói một lần nữa.

“Anh nói thử xem nếu như là trong hiện thực có trưởng bối ở đây, chắc chắn là Vô Phong sẽ chết không thể nghi ngờ. Nhưng mà truyền nhân của rồng này chính là một trò chơi, vốn dĩ đã bị hạn chế ở Hóa Long Cảnh đỉnh phong, dựa vào tình hình hiện tại cho dù cách đấu kỹ long cấp là cái gì đi nữa thì cũng đã đủ để đảm bảo khiến cho Vô Phong bất bại trong trò chơi.”

Lúc này, môn chủ Huyền Hoàng Môn lựa chọn im lặng, đúng là như thế, bởi vì bị hạn chế tuổi tác nên ở trong truyền nhân của rồng đều là những người trẻ tuổi, bọn họ di dân tới đây đương nhiên cũng có thiên tài, nhưng mà chỉ hạn chế ở Hóa Long Cảnh đỉnh phong, vậy là không có cách nào khác.

Hiện tại trong mắt của anh ta là cảnh tượng từng người trong bang chủ của mình ngã xuống, không phải là môn chủ Huyền Hoàng Môn không chấp nhận cách nói của Đào Thiến Như, nhưng trong lòng lại càng tò mò hơn, cái được gọi là cách đấu kỹ long cấp rốt cuộc là thứ gì, làm sao có thể sinh ra uy lực như thế, nên nhớ là thực lực này ở hiện thực có thể vận dụng được không, chẳng phải là nó quá kinh khủng rồi à?

“Dừng tay!”

Anh ta vừa mới hét lên một tiếng, lúc này người Huyền Hoàng Môn khó khăn lắm mới còn trụ lại khoảng bốn nghìn người đều đồng loạt đứng yên tại chỗ, ánh mắt phức tạp nhìn Sở Vĩnh Du đứng phía sau ngọn núi được xếp từ người, đương nhiên trong sự phức tạp này càng nhiều hơn chính là sự sợ hãi đối với một thứ vô hình.

Bước về phía trước mấy bước, môn chủ Huyền Hoàng Môn nhìn Sở Vĩnh Du rồi nói.

“Hôm nay đến đây thôi, anh có thể đi rồi.”

Sở Vĩnh Du cười.