Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)

Chương 966




Sau khi tiếng súng biến mất, chiến trường ở nơi này nhanh chóng có người đến quét dọn, một số thi thể đã đồng loạt được chở đi, vết tích giao chiến ở hiện trường cũng đã được xử lý. Chỉ trong vòng chưa tới nửa tiếng đồng hồ, nơi này đã lại một lần nữa khôi phục sự yên tĩnh vốn có, nếu như không phải có người tận mắt nhìn thấy, sợ rằng cũng không thể biết rằng trước đó không lâu ở nơi này đã xảy ra một trận chiến.

Một chiếc xe minibus lái thẳng đến biệt thự của Trần Triệu Dương, còn anh thì đã chờ ở biệt thự từ trước.

“Đại ca, mười tên chết, bät sống được ba tên”, Tật Phong báo cáo đơn giản về kết quả chiến đấu cho Trần Triệu Dương.

“Các cậu không sao chứ?”, Trần Triệu Dương quét mắt nhìn bọn họ một lượt, sau đó ân cần hỏi han.

“Đại ca, bọn em đều không có việc gì”, đám người Tật Phong läc đầu. Mặc dù lần này có mạo hiểm, nhưng cũng may mà bọn họ đã tu luyện võ đạo, cho nên cũng không phải chịu tổn thương quá lớn, chỉ có một số vết thương ngoài da do bị va đập mà thôi.

“Nói về quá trình chiến đấu một chút đi”, Trần Triệu Dương ra hiệu cho bọn họ ngồi xuống rồi mới  bảo bọn họ báo cáo lại tình hình cuộc chiến vừa rồi.

“Đại ca, tám tên bị chết kia đều không phải do bọn em giết. Chỉ có hai tay súng bắn tỉa là bị Ưng Chuẩn và Cẩu Tử giết, còn tám tên kia thì..”, Tật Phong nuốt một ngụm nước bọt, hơi khó khăn nói.

Lúc nói những lời này, đám người Tật Phong đều đưa mắt nhìn về phía Mặc Uyên có vẻ vô hại nhất trong cả bọn, ánh mắt ai nấy đều lộ ra vẻ sợ hãi.

Nghe Tật Phong giải thích, Trần Triệu Dương  mới nắm rõ được tình hình của lần chiến đấu này.

Đúng là bọn họ đã vô cùng thành công khi dẫn dụ được người của Lưỡi Săn vào cạm bẫy mà bọn họ đã chuẩn bị xong từ lâu, chỉ có điều, đây cũng là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy sức sát thương khủng  bố như thế từ thuật cơ quan.

Lúc đầu, Trần Triệu Dương bảo bọn họ dẫn Mặc Uyên theo, gia nhập vào trận chiến lần này, bọn họ còn có hơi không hài lòng, dù sao thì Mặc Uyên chưa từng tham gia chiến đấu bao giờ, nếu như đánh nhau, bọn họ còn phải phân tâm để ý bảo vệ cả Mặc Uyên nữa.

Thế nhưng, có ai biết rằng, sau khi đám người kia đi vào bãy không bao lâu, tất cả đều xong đời, những thứ cơ quan nhìn có vẻ vô cùng đơn giản kia, đều có lực sát thương kinh khủng đến đáng sợ.

Nhìn thấy đám người đó bị các loại cơ quan mà bọn họ không thể tưởng tượng nổi giết sạch, nhóm của Tật Phong lập tức cảm thấy không rét mà run, thực sự là quá khủng bố.

Sau đó chính là cuộc chiến giữa tay bắn tỉa và người đột kích Cẩu Tử, hai tay bắn tỉa bị giết, còn ba tên khác thì bị đánh ngất xỉu, rơi vào tay bọn họ.

Trận chiến này, nếu như không nhờ thuật cơ quan của Mặc Uyên lập công, sợ là bọn họ cũng không thể chiến thắng được một cách nhẹ nhõm như thế, hơn nữa còn không bị thương tổn gì.

Cho nên, sau khi trận chiến kết thúc, định kiến của nhóm người Tật Phong đối với Mặc Uyên đã hoàn toàn bị lật đổ. Một người nhìn có vẻ mập mạp vô hại như vậy mà có thể lừa giết được nhiều người của tổ chức Lưỡi Săn xếp hạng thứ hai mươi lăm trên thế giới đến thế, thật sự là quá đáng sợ.

“Những người này, thật ra nghiêm túc mà nói thì cũng không phải là người của tổ chức Lưỡi Săn, bên Lưỡi Săn đã phát sinh biến cố rồi”, lúc này, Trần Triệu Dương mới nói ra tin tức mình có được.

“Vừa nãy trên đường về em cũng xem tin tức, Lưỡi Săn đã đổi một thủ lĩnh mới, trận chiến lần này chỉ sợ chính là kiệt tác của thủ lĩnh mới đó. Chẳng qua người đó sẽ không ngờ được rằng toàn bộ người của mình đã bị tiêu diệt”, Hắc Kiện đẩy kính mắt trên sống mũi lên, mở miệng nói.