Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)

Chương 866




“Trương Hàng, thật xin lỗi, chúng tôi không thể cứu được cậu”. Thấy Trương Hàng bị kề dao vào cổ, Phạm Thanh Thanh và Vu Hòa Vĩ thấy đau lòng vô cùng, chỉ hận không thể chịu nhát dao đó cho cậu ta.

“Hừ, rượu mời không muốn lại muốn uống rượu phạt, tôi thành toàn cho các người đó”, Akutagawa Naoya hừ lạnh một tiếng, sau đó đột nhiên giơ con dao trong tay lên, đâm thẳng vào cổ Trương Hàng.

“Ai dám động đến bệnh nhân của tôi?”, đúng lúc này, một giọng nói vang lên, còn tay cầm dao của Akutagawa Naoya bị một viên đá đập trúng, con dao trong tay lập tức rơi xuống đất.

“Là ai?", đám người Fujiwara Yuma bỗng thấy ngạc nhiên, lập tức hét lên, khẩu súng trong tay cũng nhắm về phía cửa ra vào.

Đúng lúc này, cả đống đá từ trên trời ào ào rơi xuống.

Đám người được trang bị vũ khí còn chưa kịp phản ứng đã bị những viên đá này đập trúng, kêu lên một tiếng đau đớn, ngã trên mặt đất.

Chỉ còn lại hai người Akutagawa Naoya và Fujiwara Yuma, những viên đá được ném tới đều bị bọn họ chặn lại. 

Với sự cảnh giác cao độ, những viên đá này không thể làm Akutagawa Naoya bị thương, dù sao thì vừa rồi gã ta bị đánh trúng vào cổ tay cũng vì bất ngờ không đề phòng.

“Hừ, mấy con côn trùng Tịch Quốc dám đến Hoa Hạ làm mưa làm gió, đúng thật là không biết chữ “chết” viết như thế nào”, bóng dáng của Trần Triệu Dương chậm ïãi đi vào.

“Anh là ai? Võ giả của Hoa Hạ?”, Akutagawa Naoya cũng cử động cổ tay sưng đỏ vừa bị Trần Triệu Dương đánh trúng của mình, lạnh lùng nói.

“Anh cần gì phải quan tâm tôi là ai? Bây giờ tôi cho anh một cơ hội, giơ tay chịu trói, rồi tôi sẽ tha cho các người một mạng”, Trần Triệu Dương hoàn toàn không hứng thú với hai tên võ sĩ người Tịch Quốc này, vì hai tên này quá yếu.

“Hừ, cậu quá kiêu căng ngạo mạn, để tôi lĩnh giáo sức mạnh của cậu chút xem nào, xem nó có lợi hại như cái miệng của cậu không”, Fujiwara "Yuma đương nhiên cũng biết cổ tay của Akutagawa Naoya đã bị thương, thế nên, ông ta sẵn sàng thử sức với sức mạnh của đối phương.

“Tốt nhất hai người cùng lên đi, nếu không thì các người sẽ không có cơ hội nào khác đâu!”, Trần Triệu Dương lười nhác nhìn hai người bọn họ, không hề để ý tới bọn họ. 

“Muốn chết à?”, hai người bọn họ vô cùng tức giận. Fujiwara Yuma hừ lạnh một tiếng, xông về phía Trần Triệu Dương, khi xông lên, tay phải của ông ta đỡ bên hông đột nhiên rút ra một thanh kiếm sáng đâm về phía Trần Triệu Dương một cách hung dữ.

“Fuji-kun, tốt, rất lợi hại!”, thấy động tác của Fujiwara Yuma, Akutagawa Naoya lập tức hét lên, đôi mắt hiện lên vẻ mừng rỡ.

“Bạt Đao Thuật, thú vị đấy!”, Trần Triệu Dương cảm nhận được sức mạnh của đối phương tập trung vào thanh kiếm, lập tức cười lạnh, khẽ nhích người sang một bên.

“Xoạch...”

Thanh kiếm chém thẳng xuống trước mặt Trần Triệu Dương nhưng lại không động đến được một cọng lông của anh, Fujiwara Yuma cực kỳ ngạc nhiên.

“Đáng chết, lại một lần nữa!”, Fujiwara Yuma tức giận mắng, sau đó cực kỳ phẫn nộ, nắm chặt thanh kiếm trong tay một lần nữa chém về phía Trần Triệu Dương.

“Thật đúng là ngu ngốc, trọng điểm của Bạt Đao Thuật năm ở chiêu đầu tiên, lúc rút đao không thành công, ông nghĩ những chiêu sau còn có thể thành công không?”, thấy dáng vẻ của Fujiwara "Yuma, Trần Triệu Dương lắc đầu, ánh mắt lộ vẻ khinh thường.

Anh cũng từng được lĩnh giáo Bạt Đao Thuật, so với đối phương, Bạt Đao Thuật của Fujiwara "Yuma giống như một trò đùa, không có chút uy lực nào.

“Không thể nào, Bạt Đao Thuật của Tịch Quốc sao có thể yếu ớt như vậy được? Tôi không tin!”, Akutagawa Naoya cũng lộ ra ánh mắt khó tin, sau đó tức giận nói.