“Xong một cái”, khi Trần Triệu Dương thấy đồng hồ đếm ngược đã dừng lại, lập tức yên tâm.
Phá những quả bom này thật sự quá đơn giản đối với Trần Triệu Dương, cho nên anh không hề lo lăng chút nào.
Lúc đầu, mọi người nhìn thấy Trần Triệu Dương chỉ đứng trước quả bom hẹn giờ mà không hề nhúc nhích gì thì có chút thất vọng, nhưng khi thấy thời gian trên quả bom dừng lại, bọn họ liền hò hét lên.
“Tuyệt quá rồi”.
“Hừm, không biết vừa rồi là ai nói, Trần gia lo chuyện bao đồng, làm liên lụy đến mọi người”.
“Đó chẳng phải là vì không biết được chân tướng của sự việc thôi mà”.
Những người trong đại sảnh vốn dĩ vẫn còn không ngừng run rẩy khi nhìn thấy Trần Triệu Dương chỉ đứng yên ở nơi đó, nay đồng hồ đếm ngược trên quả bom dừng lại, trong lòng chợt vui mừng khôn xiết.
Trần Triệu Dương nhanh chóng tăng tốc độ, chỉ trong vòng chưa đầy một phút mà anh đã tháo gỡ được bảy quả bom.
Nhìn thấy rất nhiều bom hẹn giờ như vậy, sắc mặt mọi người đều vô cùng khó coi, nếu những quả bom này cùng nhau phát nổ, e rắng hôm nay tất cả đều sẽ được chôn sống ở đây.
Lúc này, có vài người trong đám đông hành động rất mập mờ, tranh thủ đám đông vẫn còn đang hỗn loạn, bọn chúng nhìn nhau và đi về phía Nam Cung Yến và Tuyên Hoàng.
Trần Triệu Dương mặc dù đang tháo bom nhưng cũng rất chú ý tới vài người đang ẩn trong đám đông, vốn dĩ anh muốn đợi đến khi nhân viên bảo vệ của Tăng Kim Lai tới rồi mới khống chế những người này, nhưng nhìn dáng vẻ của bọn chúng rõ ràng là muốn nhắm vào Nam Cung Yến và Tuyên Hoàng.
“Lũ đần độn”, Trần Triệu Dương không vội vàng ra tay mà tiếp tục theo dõi.
Với thực lực của Nam Cung Yến lúc này, những kẻ thoạt nhìn chỉ là những người bình thường này hoàn toàn không phải là đối thủ của cô.
Tận dụng khoảng thời gian này, có lẽ chính là lúc để rèn luyện khả năng ứng biến và sức chiến đấu của Nam Cung Yến.
Quả nhiên có tổng cộng năm người đàn ông với tạng người khác nhau và ngoại hình rất bình thường đang lặng lẽ tiếp cận đến bên cạnh Nam Cung Yến và Tuyên Hoàng.
Nam Cung Yến vốn đang quan sát Trần Triệu Dương, chợt trong lòng khẽ run lên và nhìn vài người đột nhiên xuất hiện bên cạnh mình.
Mặc dù không có kinh nghiệm chiến đấu thực tế, nhưng với tư cách là một võ giả, cô vẫn có nhận thức cơ bản nhất về nguy hiểm.
Mặc dù Nam Cung Yến chưa bao giờ thực sự chiến đấu với bất kỳ ai nhưng cô cũng đã nhìn thấy Trần Triệu Dương ra tay, cô đang chờ những kẻ này ra tay trước.
“Mau ra tay”, một người đàn ông khá béo đột nhiên hét lên, sau đó bốn người còn lại cùng nhau tấn công về phía Nam Cung Yến và Tuyên Hoàng.
“Cút ngay”, cảm nhận được hành động của những người này, Nam Cung Yến cười nhạt một cái, sau đó kéo Tuyên Hoàng ra sau lưng mình, đồng thời tay còn lại lập tức giáng cho tên đó một bạt tai.
Tên béo là người đầu tiên ăn phải cái tát của cô, trực tiếp bị văng ra ngoài.
Những người khác không ngờ lại có sự thay đổi như vậy, hiển nhiên là một cô nương xinh đẹp bỗng nhiên trở thành cao thủ võ thuật, sự chênh lệch này thật quá lớn rồi.
Bọn chúng chợt sửng sốt, nhưng Nam Cung "Yến không hề khách khí, tốc độ giữa các lần ra tay rất nhanh, bốn người này chỉ là những người sùng bái cuồng tín, dù sao cũng là người thường, làm sao có thể là đối thủ của cô.
Bốn người bọn chúng bị cô tát tới tấp, mọi người xung quanh rất nhanh chóng tránh ra, nhìn Nam Cung Yến với ánh mắt kinh ngạc.
Họ cho rằng người phụ nữ xinh đẹp bên cạnh Trần gia chỉ là một cái bình hoa, làm sao họ có thể ngờ rằng cô thực sự là một cao thủ võ công cao cường.
“Thực sự xin lỗi, sơ suất của tôi rồi”, Tăng Kim Lai nhìn thấy cảnh này, suýt chút nữa bị dọa cho tè trong quần, trong lòng không khỏi hoảng hốt một phen.
Vừa rồi Trần gia kêu anh ta tìm người khống chế những người này, nhưng một hồi lâu rồi cũng không tìm được ai, kết quả những người này suýt chút nữa làm vợ của Trần gia bị thương, may mà cô cũng là cao thủ.