Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)

Chương 568




“Không cần đâu, chiếc xe này của em là đủ rồi”, Trần Triệu Dương trực tiếp để Giang Uyển Quân ngồi lên ghế phụ, còn anh ngồi vào ghế lái.

Có một quy tắc trong cuộc đua xe này, đó là nhất định phải có một người ngồi ở ghế phụ. Mọi người bình thường đều sẽ để một người đẹp ngồi ở đây. Dù gì có người đẹp ở bên thì hormone sẽ bùng phát.

“Sợ hả? Nếu em sợ thì để anh đua xe một mình cũng được”, Trần Triệu Dương nói với Giang Uyển Quân.

“Em mới không thèm sợ, đua xe là chuyện em thích nhất. Em cũng muốn xem kỹ thuật đua xe của anh Dương nữa”, Giang Uyển Quân lắc đầu, nói vô cùng chắc chắn.

“Được, vậy em thắt dây an toàn vào, bám chắc. nhé”, Trần Triệu Dương gật đầu, anh vô cùng tự tin với kỹ thuật lái của mình, dĩ nhiên không sợ Giang Uyển Quân sẽ gặp nguy hiểm.

“Tuân lệnh!”, lúc này Giang Uyển Quân không hề lo những chuyện khác, có thể tham gia đua xe thì cô ấy tin là kỹ thuật của anh chắc chắn sẽ không thua kém ai.

Rất nhanh sau đó, hai chiếc xe đã chạy đến vị trí xuất phát. Để cuộc đua thêm phần hấp dẫn, bọn họ đã dựng một màn hình rất lớn ở chính giữa sân, mỗi góc đường núi đều có hai camera để giám sát tất cả các chi tiết của cuộc đua này.

Một vài nhân viên kỹ thuật đang không ngừng vận hành thử, cố gắng tường thuật lại từng chỉ tiết của toàn bộ cuộc đua trên màn hình lớn.

Còn mọi người xung quanh đều biết rằng Lạc Thu sẽ cược đua xe với người ta. Có thể nói là một vụ cá cược lớn, tiền cược lên tới 100 triệu. Cho dù các cậu ấm này đã quá quen với những vụ cá cược như thế này nhưng lúc này cũng đều rất phấn khích.

Nhưng về phía Trần Triệu Dương, không một ai xem trọng anh cả, dù gì xe của Giang Uyển Quân vốn không cùng đẳng cấp với xe thể thao của Lạc Thu.

Rất nhanh sau đó, một người đẹp mảnh mai trong bộ bikini xuất hiện trước hai chiếc xe thể thao, cô ta nắm chặt lấy chiếc áo đang che chắn ở phía trước của mình, sau đó bất ngờ kéo xuống, rồi ném mạnh nó xuống đất.

Trần Triệu Dương không ngờ còn có màn trình diễn này, ngay lúc áo của người đẹp rơi xuống, xe thể thao đen của Lạc Thu nhanh như chớp phóng nhanh về phía trước như một mũi tên.

“Mau, bắt đầu rồi”, Giang Uyển Quân dĩ nhiên  biết quy tắc này, lập tức giục Trần Triệu Dương.

“Không vội, để anh ta chạy trước một đoạn đi”, Trần Triệu Dương từ từ khởi động xe, rồi cũng lao khỏi điểm xuất phát.

Mọi người xung quanh nhìn thấy cảnh này thì đột nhiên phá lên cười. “Tên này có phải chưa từng thấy phụ nữ không vậy?”

“Tôi thấy chắc là lo ngắm người đẹp nên quên mất chuyện thi thố luôn rồi”.

“Lễ nào không ai nói cho cậu ta biết, quần áo rơi xuống là cuộc thi bắt đầu sao?”

Mọi người xung quanh bàn tán xôn xao, hiển nhiên là đánh giá của họ về Trần Triệu Dương càng thấp hơn rồi.

Vốn dĩ Chu Hán Khanh còn tưởng Trần Triệu Dương sẽ lợi hại läm. Kết quả không ngờ, thua ngay tại vạch xuất phát. Phải biết là chậm trễ mười mấy. giây này đã đủ cho Lạc Thu chạy được một đoạn xa rồi, tính năng của xe đã kém hơn, nay xuất phát lại chậm, về kỹ thuật, hắn không tin Trần Triệu Dương có thể bì lại với Lạc Thu, như vậy là thua chắc rồi.

“Được rồi, có thể bắt đầu đuổi theo rồi”, lúc xe  của Lạc Thu đã vào vòng cua đầu tiên, tốc độ xe của Trần Triệu Dương mới tăng lên. Nhưng tốc độ này rõ ràng không cách nào so sánh với xe của Lạc Thu.

Lúc này vẻ mặt của Giang Uyển Quân tỏ ra ủ rũ, hiển nhiên trong lòng cô ấy cho rằng cuộc đua này thật sự đã thua rồi.