Đây là một nơi tồi tàn, toàn những căn nhà cũ rích, cách đó không xa là một tòa văn phòng khang trang, những người ra vào nơi đó đều là kiểu người thành phố ăn mặc chỉnh tầ.
"Không cần, nói vị trí cho tôi đi, để tôi tự vào", Trần Triệu Dương từ chối thẳng thừng, dù sao Hứa Thiệu Phong cũng chỉ là một thương nhân, không có sức chiến đấu gì cả, nếu đối phương đông người thì e rằng anh sẽ không rảnh mà đảm bảo sự an toàn cho hắn.
"Chuyện đó... Thôi được rồi, nếu có chuyện gì thì cứ gọi điện thoại cho tôi nhé, tôi sẽ gọi người tới giúp", Hứa Thiệu Phong gật đầu, hắn biết, dù hắn có đi cùng thì cũng chỉ làm vướng tay vướng chân Trần Triệu Dương mà thôi, không những không giúp được gì mà còn làm liên lụy đến anh nữa.
Thế là Hứa Thiệu Phong nói vị trí cụ thể cho Trần Triệu Dương, Trần Triệu Dương đi thẳng tới phương hướng đó.
Anh ăn mặc rất bình thường, không khác những người ở đây là bao, chỉ có điều nước da anh quá
đẹp nên không phù hợp với nơi này cho lắm.
Thế nhưng, không ai chú ý tới anh khi anh vào. trong đó.
Dựa theo phương hướng mà Hứa Thiệu Phong chỉ, Trần Triệu Dương nhanh chóng tới nơi cần tìm. Anh dùng mắt nhìn xuyên thấu, rốt cuộc cũng phát hiện ra một nơi khác thường.
Đó là một căn nhà ngói cũ nát, nếu anh không có mắt xuyên thấu thì không thể phát hiện ra tình hình trong đó được.
Một người đàn ông ăn mặc rách rưới đang phơi nắng trong sân, trông thì chẳng khác gì những cư dân ở đây.
Nhưng hiện giờ đang là cuối hè, tuy rằng không quá nóng, nhưng cũng không phải lúc để phơi năng.
Mắt xuyên thấu đảo quanh một lượt, Trần Triệu Dương phát hiện ra đúng là căn nhà này có điều bất thường, trong đó có một cái hộp hình chữ nhật, đựng một cây súng bản tỉa đã được tháo ra rồi.
Khi đã xác định được thân phận của đối phương, Trần Triệu Dương leo tường vào trong.
Người đàn ông đang nằm phơi nắng trên ghế phản ứng rất nhanh nhạy. Ngay khi Trần Triệu Dương nhảy từ trên tường xuống, gã lập tức lăn xuống ghế, một cây súng lục xuất hiện trong tay, xả đạn về phía Trần Triệu Dương.
Không cần biết kết quả thế nào, người đàn ông đó lại lấy ra một quả lựu đạn, giật dây rồi ném về phía anh.
Sau khi làm xong những chuyện đó, người đàn ông ấy nhanh chóng chạy vào phòng.
Dù sao thì đối với một tay súng bắn tỉa, súng bản tỉa là sinh mạng thứ hai của bọn họ, có súng thì bọn họ mới không sợ gì cả.
Nhưng điều khiến gã cảm thấy nghi hoặc là sau khi gã vào nhà, ngoài tiếng lựu đạn nổ ra thì bên ngoài không còn tiếng động gì nữa.
Chẳng lẽ tên đó đã bị lựu đạn hoặc là súng lục của gã xử lý rồi hả?
Nhưng tay súng bản tỉa rất cẩn thận, gã không có hành động gì bộp chộp, mà là nhanh chóng lắp ráp súng bắn tỉa, sau đó mở cửa ra, chuẩn bị lên mái nhà.
"Mày định đi đâu?", ngay lúc gã định leo lên mái nhà, một giọng nói cợt nhả vang lên.
Tay súng bắn tỉa nhanh chóng xoay người lại, bắn bừa một phát về phía đã phát ra tiếng nói, sau đó lại leo lên mái nhà.