Lúc này, nhà họ Phòng có thể nói là người đông như kiến, vì tối qua nhà họ Phòng đưa ra tin tức, đại trưởng lão xuất quan, muốn quyết một trận tử chiến với Trần Triệu Dương.
Điều này khiến toàn bộ thành phố Vân Hải nháo nhào.
Phải biết là nhà họ Phòng ở thành phố Vân Hải tuyệt đối là một gia tộc tầm cỡ. Còn đại trưởng lão dĩ nhiên cũng là nhân vật trong truyền thuyết. Họ cũng không ngờ đại trưởng lão nhà họ Phòng lại còn khoẻ như thế.
Đại trưởng lão nhà họ Phòng, Phòng Nguyên Vũ không hổ là kỳ tài võ thuật. Ban đầu, nhà họ Phòng vốn là một gia tộc nhỏ không có gì nổi bật. Sau khi Phòng Nguyên Vũ thể hiện tài năng võ thuật của mình, quyền lực của nhà họ Phòng đã tăng vọt không ngừng.
Cuối cùng trở thành gia tộc lớn nhất nhì ở thành phố Vân Hải. Còn Phòng Nguyên Vũ không quan tâm đến chuyện gia tộc và tập trung bế quan tu hành.
Tròn mười mấy năm không nghe tin của Phòng Nguyên Vũ. Nhưng lúc này lại xuất quan thì càng là một tin chấn động.
Còn về Trần Triệu Dương, có người biết, dĩ nhiên có người không biết.
Người biết thì dĩ nhiên hiểu đây là nhà họ Phòng báo thù Trần Triệu Dương.
Còn người không biết thì lại đoán Trần Triệu Dương là thần thánh phương nào lại có thể khiến đại trưởng lão nhà họ Phòng, Phòng Nguyên Vũ đích thân hạ thư quyết chiến, chắc là tiền bối có thực lực mạnh.
Dù nói thế nào thì mới sáng sớm nhà họ Phòng đã đón vô số người nhận được tin tức đến, nhưng nhà họ Phòng không hề từ chối, ai cũng được sắp xếp ổn thoả.
Vốn dĩ lần này chính là để thể hiện sức mạnh nhà họ Phòng. Dù sao thì họ đã chịu không ít lời chất vấn và nghỉ hoặc trong khoảng thời gian này, nhất là bữa tiệc đính hôn lần trước, càng khiến nhà họ Phòng mất mặt.
Nếu lần này nhà họ Phòng không cương quyết, e là một vài gia tộc ở thành phố Vân Hải sẽ tạo phản.
Tuy người tới rất đông, nhưng nhà họ Phòng có một võ đường chuyên dụng, giống như một sân vận động, xung quanh là khán đài, và ở giữa là một đấu trường khổng lồ bằng đá đen, dài rộng 50m.
Lúc này, khán đài đủ chỗ ngồi hơn 2000 người là gần như chật kín, phải biết là trận quyết đấu này, có thể nói gần như tất cả các gia tộc lớn nhỏ trong thành phố Vân Hải đều đến.
Cho dù không có quan hệ lợi ích, cũng tới xem náo nhiệt. Dù gì sau khi biết kết quả thì mới biết làm sao đối đãi với nhà họ Phòng.
Lúc Trần Triệu Dương và hai người họ tới nhà họ Phòng thì phát hiện người tới xem quả thật không ít. Trận quyết đấu này càng khiến hai cô gái càng thêm lo lắng.
“Hay là chúng ta về đi. Dù sao mọi người cũng không biết anh, cho dù lâm trận bỏ trốn cũng không là gì”, Từ Tịnh Nhã không có lòng tin với Trần Triệu Dương nên cô ta lên tiếng.
“Đúng. Chúng ta đi thôi, đừng ở đây nữa”, nhìn thấy những tên bảo vệ uy nghiêm lẫãm liệt ở trước cửa nhà họ Phòng, Dương Lệ đột nhiên có chút kinh hãi.
“Yên tâm đi. Vào thôi”, Trần Triệu Dương tỏ ra điềm tĩnh. Đương nhiên nếu anh không tiến hành tôi luyện thân thể ba lần, có lẽ anh cũng không có tự tin như vậy.
Nhưng bây giờ, Trần Triệu Dương chỉ muốn đánh một trận sảng khoái. Anh cảm giác cả người tràn trề năng lượng, giống như trút được gánh nặng.
Cho nên đối với cuộc quyết đấu sắp tới, Trần Triệu Dương vô cùng phấn khích.
Từ Tịnh Nhã và Dương Lệ dĩ nhiên không biết suy nghĩ trong lòng anh. Nhưng lúc này, anh đã đi tới cửa, hai cô gái cũng không khuyên can nữa.
Chính ngay lúc này, lại có nhóm người tới, vừa hay là nhà họ Dương và nhà họ Từ.
Việc quan trọng này nhà họ Dương và nhà họ Từ dĩ nhiên sẽ không bỏ qua, nhất là nhà họ Dương. Dương Đức Trung còn ôm hận đối với Trần Triệu Dương, đương nhiên không thể bỏ qua trận anh bị giết.
Nhưng ông ta không ngờ lại đụng phải anh ngay cửa. Lúc ông ta nhìn thấy con gái mình cũng đi theo anh thì sắc mặt ông ta chùng xuống.
“Tiểu Lệ, qua đây”, vẻ mặt của Dương Đức Trung tỏ ra khó coi và nói với con gái Dương Lệ của mình.
“Ông Dương, xin ông tự trọng, chúng ta đã không còn mối quan hệ bố con nữa rồi”, Dương Lệ nhìn thấy bố mình tới thì trong lòng thấy hoảng.
Nhưng nhớ tới chuyện bố đã gây ra với mình, trong lòng cô ấy chợt thấy ghê tởm.