"Mày câm miệng lại ngay! Người đâu, lôi thằng khốn này ra ngoài cho tôi", Phòng Văn Diệu nổi khùng lên, hắn ta quát thật to.
Đám bảo vệ đang chờ sẵn bên cạnh cùng xông lên đè Ngụy Thân xuống mặt đất, kéo hắn ta quăng ra khỏi phòng tiệc như một con chó chết. Lúc đó, Ngụy Thân cũng muốn nói gì đó, nhưng nhân viên bảo vệ kia cực kỳ thông minh, đánh hắn ta ngất xỉu rồi lôi ra ngoài.
Nhìn thấy thủ đoạn của người nhà họ Phòng, mọi người đều cảm thấy sợ hãi, không dám nói lung tung nữa.
Dù sao lúc đầu Ngụy Thân cũng định lấy lòng người nhà họ Phòng, nhưng không ngờ lại chuốc họa vào thân.
"Gia chủ Phòng, xem ra ông không mấy quan tâm đến cuộc sống của con ông sau này nhỉ? Nếu thế thì tôi cũng hết cách rồi", Trần Triệu Dương lắc đầu như thể bất đắc dĩ lắm.
"Thăng ranh, câm miệng lại! Cắt lưỡi nó cho tôi!, Phòng Vĩnh Tín quát lạnh một tiếng, đám bảo vệ lập tức lao về phía Trần Triệu Dương.
Chỉ có điều Trần Triệu Dương sẽ chẳng đứng yên để cho bọn họ động tới mình, bọn họ vừa tới gần là anh lập tức ra tay.
Bịch... Bịch...
Mấy bàn tay vung ra, đám bảo vệ bị đánh bay ra ngoài như mấy con búp bê vải.
"Gia chủ Phòng, bảo lũ ăn hại ấy tới đối phó với tôi, ông không cảm thấy buồn cười sao?", Trần Triệu Dương đánh bay đám bảo vệ đi rồi phủi tay, nói bằng giọng ngả ngớn.
Thấy Trần Triệu Dương ra tay, đôi mắt của Phòng Vĩnh Tín co rụt lại!
Ông ta biết cái tên ngông cuồng này tới đây để gây chuyện, nếu không thì đã chẳng sỉ nhục nhà họ Phòng một cách trắng trợn như thế.
"Rốt cuộc mày là ai?", Phòng Vĩnh Tín không thăm dò ra được thực lực của Trần Triệu Dương, bèn mở miệng hỏi.
"Tôi tới để chúc mừng, các ông không cảm kích thì thôi, lại còn dùng bạo lực với tôi, tưởng tôi dễ bắt nạt lắm hả?", Trần Triệu Dương bắt đầu đanh giọng lại, lạnh lùng nhìn về phía Phòng Vĩnh Tín.
"Mày không muốn tiết lộ thân phận thì tao cũng không hỏi nữa, đợi đến khi bắt được, nhà họ Phòng sẽ có cách để mày phải mở miệng. Đến lúc đó, mày có muốn chết cũng khó đấy. Đắc tội với nhà họ Phòng, kết cục sẽ rất thê thảm”, Phòng Vĩnh Tín thản nhiên nhìn Trần Triệu Dương rồi liếc sang chỗ nhà họ Dương.
Sắc mặt của Dương Đức Trung và Dương Lệ biến đổi hẳn. Bọn họ là người thành phố Vân Hải, sinh ra và lớn lên ở đây, vậy nên cảm thấy kính sợ nhà họ Phòng từ tận đáy lòng.
Chính bọn họ đã đưa Trần Triệu Dương vào, bây giờ Trần Triệu Dương đắc tội với nhà họ Phòng, e rằng nhà họ Dương bọn họ cũng sẽ gặp rắc rối. Nhà họ Dương vừa trải qua một tai nạn lớn, mới bình thường trở lại chưa được bao lâu, không thể gặp vấn đề gì được nữa.
"Gia... Gia chủ Phòng, nhà họ Dương không có quan hệ gì với Trần Triệu Dương cả, chỉ bởi vì cậu ta quen biết với con gái tôi nên con gái tôi mới định dẫn tới gặp tôi. Nhà họ Dương chúng tôi hoàn toàn không biết những gì mà cậu ta làm, cũng sẽ không đối đầu với nhà họ Phòng, mong Phòng gia chủ xem xét thật kỹ".